Chương 22: Quỳ xuống, thái tử gia hắc đạo của tôi

Edit: Himmel

Lục Trình dựa vào sô pha, đôi chân dài vắt chéo, vẻ mặt có chút bất lực.

“Đừng nói nữa, vừa mới gặp ác mộng.”

“Mơ thấy cái gì?”

Lục Trình không giải thích. Giải thích rồi, lại có vẻ như anh rất không có tiền đồ. Anh đi thẳng vào vấn đề hỏi Vạn Lãng: “Diễn cái gì, có kịch bản không, đưa tôi xem thử.”

“Ở đây.”

Vạn Lãng ném cho anh một xấp tài liệu A4 đã đóng thành quyển.

Lục Trình tháo bìa nhựa bên ngoài tài liệu, nhìn thấy trang đầu tiên, có viết vài chữ rất lớn ——

“Quỳ xuống, thái tử gia hắc đạo của tôi”.

Lục Trình: “…”

Một luồng sát khí đập thẳng vào mặt, bao trùm lấy Vạn Lãng.

Vạn Lãng ngượng ngùng nhìn về phía Lục Trình cười cười, anh ta vươn tay, giải thích: “Tuy tên hơi ngốc, cốt truyện trẻ con, nhưng một bộ phim ngốc và ngọt rất thu hút người xem đấy.”

Lục Trình không còn lời nào để nói.

“Để tôi nói cho cậu biết, tiền trả cho bộ phim này không thấp, ba vạn một tập đấy!”

Vạn Lãng ngồi xuống bên cạnh Lục Trình, anh ta chỉ vào kịch bản kia, nói: “Cậu là nam chính, nữ chính đóng cùng cậu, là một võng hồng(*), mở cửa hàng lập nghiệp trên taobao. Cậu đừng có xem thường võng hồng, tiểu võng hồng lai lịch không nhỏ đâu, bạn trai người ta là Hồ ảnh đế đấy. Weibo hơn tám trăm vạn fans.”

(*) Võng hồng: Người nổi tiếng trên mạng

Lục Trình cũng có chút kinh hãi.

Bây giờ tiểu võng hồng, đều lợi hại như vậy sao?

“Người phụ nữ của ảnh đế… người ta còn không soi mói, cậu lại kén cá chọn canh!”

Lục Trình nghe xong lời này, chợt nghĩ đến cái gì, có chút không phục, anh cười như không cười nói: “Người phụ nữ của ảnh đế thì sao chứ, tôi thiếu chút nữa đã trở thành người đàn ông của Quý tổng đây này!”

Vạn Lãng ném cho anh một ánh mắt khinh bỉ.

“Mặc dù lời này của tôi quả thật làm tổn thương người khác, nhưng Lục Trình, cậu nói là, cậu thiếu chút nữa trở thành người đàn ông của Quý tổng. Thiếu chút nữa là có ý gì, trong lòng cậu không thấy có chút gượng ép nào sao?”

Lục Trình: “…”

Trò đùa kết thúc, Vạn Lãng sợ Lục Trình coi thường kịch bản này, lại nói tiếp: “Tôi nói cậu nghe, cậu đóng phim này, nhất định sẽ hot. Nhưng mà tôi nghe nói, Hồ ảnh đế cũng làm khách mời trong bộ phim truyền hình này. Hồ ảnh đế làm khách mời, chỉ với lượng thông tin về bạn gái của anh ta thôi, bộ phim này nhất định sẽ hot.”

“Lục Trình à, nào có người, vừa xuất đạo là có thể một bước lên mây chứ!”

Sao Lục Trình lại không hiểu ý của Vạn Lãng chứ.

Hồ ảnh đế, người này là đại diện cho ratings. Hồ ảnh đế tham gia một bộ phim chiếu mạng, còn lo không bạo hồng (**)? Chỉ cần anh bạo, sau này sẽ có lưu lượng và tài nguyên.

(**) Từ lóng TQ, nghĩa là nổi sau 1 đêm.

Anh nhất định phải bạo!

Lục Trình gật đầu, nói: “Tiếp đi.”

“Ừ, phim truyền hình hai mươi tập, mỗi tập thù lao ba vạn, chịu thuế xong, cậu còn có thể có hơn mười vạn.”

Lục Trình không bị mấy chục vạn kia mê hoặc.

“Tôi sẽ đưa cậu đến đoàn phim, đây phim chiếu mạng, cậu là nghệ sĩ của tôi, không cần thử vai, trực tiếp đi đóng phim là được.”

“À.”

“Đúng rồi, địa điểm quay phim là một trường đại học ở Vũ Thành, đoàn phim bỏ tiền ra thuê, vì tiết kiệm chi phí, chắc chắn là muốn tăng thời gian quay phim, cậu mang theo nhiều đồ tốt, đến lúc đó đi cùng với đoàn phim.”

“Vâng.”

“Phải thức đêm, mỹ phẩm dưỡng da gì đó của cậu đều phải mang theo?”

“Mang theo.”

Vạn Lãng vừa thu dọn hành lý, vừa hỏi Lục Trình: “Mỹ phẩm dưỡng da gì đó đều phải mang theo, mặt nạ nhất định phải chuẩn bị đủ, không thì sẽ không thích ứng được với lớp trang điểm.”

Lục Trình im lặng một lúc, mới nói: “Mang theo sữa rửa mặt và dưỡng ẩm da.”

“Ừ, còn gì nữa?”

Lục Trình xấu hổ, anh nói: “Còn có Úc Mỹ Tịnh(***)…”

Vạn Lãng dừng công việc trong tay.

Anh ta ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Lục Trình, kiềm chế lửa giận đang muốn bùng nổ, hạ giọng, dùng giọng điệu cố gắng kìm nén cơn giận, hỏi anh: “Cậu ở đoàn phim sẽ phải lăn lộn cả ngày, cậu lại nói với tôi, cậu chỉ mang theo Úc Mỹ Tịnh?”

Cảm nhận được cơn giận ngút trời của Vạn Lãng sắp bùng nổ, Lục Trình nhanh chân đứng lên khỏi sô pha, bỏ lại một câu: “Tôi đi mua cái này.” Sau đó chạy nhanh như một cơn gió.

Vạn Lãng nhìn chằm chằm về phía cửa, lắc đầu thở dài: “Thật là phí phạm của trời! Nhìn chúng tôi, lớn lên xấu xí đều phải bảo dưỡng, khuôn mặt cậu ta đẹp trai dễ nhìn như thế, vậy mà còn dùng Úc Mỹ Tịnh…”

Người so người, tức chết người.

(***) Tên một loại kem chăm sóc da dành cho trẻ em =)))