Chương 17: Không xứng (phần 4)

Hàn Diệp không biết tại sao rõ ràng Thích Thời Tự đang cười với anh, nhưng ánh mắt lại như dời sang nơi khác, còn muốn nói thêm gì đó nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu.

Dù sao thì giao tiếp giữa anh và Thích Thời Tự không nhiều, anh không biết sở thích của đối phương, thậm chí cũng chưa từng nghiêm túc nhìn vào mắt của đối phương. Rốt cuộc, bóng dáng giống nhau của Thích Thời Tự và Thôi Húc mới là thứ mà anh nhìn trúng vào thời điểm đó.

Lần này, Thích Thời Tự không chống đỡ nổi mà ngã vào l*иg ngực anh, anh mới nghiêm túc quan sát gương mặt của Thích Thời Tự. Thật ra hai người họ chẳng giống nhau một chút nào, nói Thích Thời Tự giống Thôi Húc, quả thật là quá có lỗi với gương mặt của một đại minh tinh, nhưng anh cũng không hiểu tâm trạng của mình thế nào khi cứ khăng khăng cho rằng Thích Thời Tự là kẻ thế thân, đến nỗi đau lòng hay yêu thích hiện tại cũng không biết bên nào mới là thật.

Hai người đối diện nhau không nói lời nào, im lặng hồi lâu, Thích Thời Tự vẫn cầm ly nước không chịu đặt xuống, mặc dù rất hưởng thụ khoảng thời gian hai người ở bên nhau, nhưng cũng có thể nhìn ra sự lúng túng của Hàn Diệp, hắn làm sao có thể cam lòng ép buộc anh, bèn dứt khoát mở miệng cho Hàn Diệp một nấc thang bước xuống: "Không phải anh bận sao? Mặc dù tôi là vì "vất vả" quá độ nên mới ngã xuống, nhưng cũng không cần phải áy náy một mực trông nom tôi đâu?""

Thích Thời Tự đè vào trọng âm, giọng điệu mập mờ không rõ đúng là rất hấp dẫn, tuy ngoài mặt Hàn Diệp vẫn có thể duy trì hình tượng lạnh lùng, nhưng khi nghe thấy hai chữ ""vất vả"" giả tạo kia vẫn nhanh chóng mất tự nhiên mà chớp chớp mắt.

Lúc này có điện thoại gọi tới, Hàn Diệp ra ngoài nghe điện thoại, sau đó mới bất đắc dĩ che giấu sự ngượng ngùng.

Anh dựa vào tường, cẩn thận đóng cửa lại cho Thích Thời Tự, nghĩ tới sắc mặt của Thích Thời Tự vẫn tái nhợt như vậy, quyết định sắp xếp hôm sau cho hắn làm kiểm tra toàn thân: "A lô?""

Bên phía thư ký hình như rất ồn ào: "Tổng giám đốc Hàn? Chuyện của anh Thích hình như có chút rắc rối.""

Hàn Diệp tò mò nhíu mày, không lên tiếng đáp lại, tỏ ý đối phương tiếp tục nói.

""Bên kia là người của nhà họ Thôi.""

Hàn Diệp sững sờ tại chỗ, suýt chút nữa đã không cầm được điện thoại, cho nên, đây mới là nguyên nhân Thích Thời Tự không muốn nói cho anh biết?

""Minh tinh nhỏ đó hình như là người bên dòng thứ của nhà họ Thôi, chẳng qua là được bà Thôi vừa ý... Tổng giám đốc Hàn, anh còn nghe không?""

Hàn Diệp cảm thấy đầu óc mình vô cùng hỗn loạn, suýt chút nữa đã không tìm lại được âm thanh: "Người nhà họ Thôi, tại sao phải kiếm chuyện với Thích Thời Tự?""

""Tôi cũng không rõ lắm."" Thư ký có chút khó trả lời: ""Nghe mọi người trên phim trường nói cái người họ Thôi đó đã nhiều lần tìm cách tiếp cận anh Thích, nhưng anh Thích vẫn luôn không để ý tới cậu ta.""

Hàn Diệp ừ một tiếng, cũng không phân phó thư ký tiếp tục tra nữa, tùy ý nhét điện thoại vào trong túi quần, cánh tay yếu ớt buông thõng bên hông.

Anh... Có vẻ không hiểu về Thích Thời Tự.