Một buổi lễ trao giải kết thúc, một số nhà thì vui, một số nhà thì buồn. Muốn biết ai là người chiến thắng, chỉ cần nhìn xung quanh xem ai đang được phóng viên vây quanh nhiều nhất là được.
“Trịnh Tử Dương tiên sinh, xin hỏi anh cảm thấy thế nào khi giành được giải Kim Trư sau khi đã nhận giải Kim Miêu, Kim Thố, Kim Lộc, Kim Hùng Miêu, Kim Dương, Kim Thương Thử?”
"Kim Trư đáng yêu nhất."
“Tôi xin lỗi lúc nãy bị nhiễu sóng nên không nghe rõ. Anh nói gì vậy?”
“Tôi nói bộ phim này tôi đã rất cố gắng, nên tôi rất vui khi nhận được giải Kim Trư cho nam diễn viên chính xuất sắc nhất.”
“Vậy tại sao anh không tham gia giải thưởng Kim Kê cho phim điện ảnh võ thuật?”
“Xin lỗi, tự nhiên gió lớn quá…”
“Tôi mới vừa nói là tôi không phải người tham lam, được giải Kim Trư là tôi đã hài lòng lắm rồi.”
“Ồ, mới nãy anh nói nhiều vậy sao? Được rồi, vậy câu hỏi cuối cùng có lẽ là điều người hâm mộ quan tâm nhất. Hiện tại, anh đã có bạn gái chưa?”
“Bạn gái là cái gì, có thể ăn sao? À, tôi biết là anh không nghe rõ, ý tôi là hiện tại tôi không nghĩ đến vấn đề cá nhân.”
Trịnh Tử Dương là một diễn viên. Những người hâm mộ bộ phim “Hoa Hướng Dương” của anh đều tự hào gọi anh là Ảnh Đế. Anh năm nay 26 tuổi nhưng chỉ cần ra tay là lấy được Ảnh đế, số giải thưởng nhận được cũng đủ để tạo thành một sở thú. Kỳ thực không phải anh có bàn tay vàng, mà chủ yếu do anh đã xuất đạo từ năm 4 tuổi, và hội đủ các điều kiện được người đời hoan nghênh: Cao, giàu có, đẹp trai và mặt than.
Ba điều đầu tiên còn dễ nói, nhưng đối với vấn đề mặt than thì chẳng lẽ không phải vấn đề đối với một diễn viên sao?
“Tôi mới vừa nói là tôi không phải người tham lam, được giải Kim Trư là tôi đã hài lòng lắm rồi.”
Cha của Trịnh Tử Dương là Trịnh Hi Niên cũng là một diễn viên, nhưng ông chỉ là một diễn viên quần chúng, sau đó đã chuyển sang làm kinh doanh. Trịnh Tử Dương khi 4 tuổi đã tham gia vào một bộ phim mà cha anh tham gia, anh đóng vai con trai của một lão đại hắc bang. Từ đó chính thức ra mắt và trở nên nổi tiếng. Tuy chỉ xuất hiện 3 phút nhưng đã khiến mọi người vô cùng kinh diễm. Trong bộ âu phục thẳng tắp, cả người đầy hơi thở quyền lực, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt quét qua kẻ phản bội Giáp đang quỳ dưới chân mà nói: Gϊếŧ.
Đạo diễn thán phục khả năng diễn xuất của cậu bé 4 tuổi, chắc chắn sau này sẽ vô cùng phát triển. Trên thực tế khi đó Trịnh Tử Dương đang ngủ gật trong khi chờ cha mình diễn xong để trở về nhà, diễn viên nhí ban đầu đóng vai thiếu gia xã hội đen bị đạo diễn phàn nàn vì biểu cảm phong phú quá và đã khóc lớn khiến Trịnh Tử Dương tỉnh giấc. Vẻ mặt tức giận vì bị phá giấc ngủ rơi vào mắt đạo diễn làm ông cảm thấy như mình đã nhặt được báu vật. Trong nháy mắt, ông đã dùng hai que kẹo để bồi thường cho diễn viên nhí kia và cho về nhà. Thế là vị trí còn trống được Trịnh Tử Dương đảm nhận một cách suôn sẻ. t-y-t
Sau đó, Trịnh Hi Niên hỏi con trai vì sao lại đồng ý diễn xuất.
Trịnh Tử Dương lườm một cái:
“Lúc đầu con nghĩ là họ sẽ cho con hai que kẹo, nhưng trước khi quay, bác đạo diễn nói cho con biết là cha đã ăn hết kẹo rồi.”
Trịnh Hi Niên cuối cùng đã hiểu nguồn gốc của luồng sát khí mà con trai tỏa ra. Quên nói, kẻ phản bộ Giáp bị kéo ra ngoài đập chết chính là do cha của Trịnh Tử Dương thủ vai.
Quay trở lại với đề tài mặt than, thật ra Trịnh Tử Dương không tính là mặt than, chỉ là biểu cảm của anh không phong phú và cường điệu như những người khác. Có thể trong lòng anh đã vui vẻ nở hoa, nhưng ngoài mặt chỉ là một nụ cười nhàn nhạt. Cho nên, anh làm cho người khác có cảm giác anh rất lạnh lùng, không nói nhiều, bình tĩnh và thâm trầm.
Trong xã hội ngày nay, ngày càng nhiều người xấu tính, càng không quan tâm để ý thì họ càng thích bám lấy. Điều này là quyết định nền tảng mà Trịnh Tử Dương nổi tiếng trong lòng công chúng. Nhìn khí chất lạnh lùng của người ta. Nhìn vào tính cách sát phạt của người ta. Nhìn khí thế ông trùm xã hội đen của người ta.
Những vai diễn của Trịnh Tử Dương trong giới giải trí nhiều năm qua đều là những vai phản diện lớn như sát thủ vô tình, ông trùm lãnh khốc, hoặc cảnh sát máu lạnh, luật sư lạnh lùng, hoàn toàn không có nhân vật nào ấm áp, nhiệt tình. Cũng không phải con đường diễn xuất của anh quá hẹp, chủ yếu do anh thật sự có một gương mặt quá mức thích hợp. Có một số đạo diễn còn cố tình đào tạo diễn viên khác để họ đóng theo phong cách của Trịnh Tử Dương, nhưng kết quả khán giả không hứng thú, độc dược phòng vé cứ thế từng người từng người được ra đời.
Các đạo diễn đành phải tiếp tục đầu tư số tiền khủng để mời diễn viên họ Trịnh. Khán giả thật sự yêu thích gương mặt, thần thái và kỹ năng diễn của nam diễn viên họ Trịnh, bảo sao họ không thưởng thức, bảo sao họ không thấy tiếc mà bỏ tiền ra mua vé. Về phần Trịnh Tử Dương, anh ngược lại cũng vô cùng vui vẻ khi vào một vai diễn không cần lãng phí quá nhiều biểu cảm, cơ bản anh cũng không có quá nhiều biểu cảm thần thái, chưa kể đến diễn xuất không phải chỉ mỗi cái biểu cảm là có thể cân hết.
Bên trên là Trịnh Tử Dương trong mắt mọi người. Thật ra với những người quen biết thì đều biết anh là một tên ngốc nghếch. Chà, xu hướng tìиɧ ɖu͙© tạm thời không rõ, bởi vì đến nay anh cũng chưa từng có mối quan hệ tình cảm nào, nhưng thuộc tính thì là thật. Không tin xin mời đọc lại phần phỏng vấn ở đoạn đầu. Đúng vậy, phần mà tất cả các phóng viên đều không nghe rõ đó là suy nghĩ thật của Trịnh Tử Dương.
Còn về lý do vì sao phóng viên không nghe rõ thì phải kể đến Mễ Soái – người đại diện kim bài của anh, chuyên cho một nhóm nhỏ đi theo để quấy nhiễu, can thiệp. Nhiệm vụ chính của nhóm này chính là mỗi khi Trịnh ảnh đế sắp “nói không biết lựa lời” thì họ sẽ quấy nhiễu và có biện pháp can thiệt để giữ gìn hình ảnh thâm trầm, nghiêm túc, bình tĩnh và mặt than của anh.
Nói đến Mễ Soái, mặc dù là người đại diện nhưng tuyệt đối không phải là vật trong ao. Vẻ ngoài của hắn đẹp trai nho nhã, thực chất là phong lưu khoáng đạt, nam nữ không kỵ, một đôi mắt đào hoa không biết đã khiến bao nhiêu nam nữ mê muội, đáng tiếc nhiều năm qua dù dạo chơi qua vô số vườn hoa nhưng lại chẳng vương một chiếc lá. Hắn lớn hơn Trịnh Tử Dương hai tuổi, năm đó kinh doanh mỹ phẩm phát triển, sau đó xuất ra một phần tiền để thành lập công ty giải trí MS Entertainment. Mễ Soái tổng kết có ba lý do để thành lập công ty giải trí:
1. Em trai Mễ Khốc của hắn thích đu idol, nhưng theo đuổi thần tượng quá mệt mỏi, không bằng bỏ vào trong túi, muốn lúc nào xem lúc đó.
2. Công ty mỹ phẩm của hắn cần người phát ngôn, tự có tự dùng mang đến lợi ích cao hơn.
3. Hắn thuộc team Đệ Khống, cho nên chỉ bằng lý do thứ nhất là đã đủ rồi, số 2 và số 3 góp vào cho đủ số thôi.
Sau khi Mễ Khốc có đủ năng lực để đảm đương vị trí tổng giám đốc thì Mễ Soái liền lui về tuyến sau trở thành người giúp đỡ em trai của mình. Lý do khiến Mễ Soái trở thành người đại diện kim bài không ngoài ba điểm: Ổn, chuẩn, tàn nhẫn. Làm việc ổn định, nhìn người chuẩn xác, cướp người tàn nhẫn.
Trịnh ảnh đế năm đó do Mễ Soái đào được từ công ty giải trí Hỉ Dương Dương và Hôi Thái Lang. Lúc đó Trịnh Tử Dương mới ký hợp đồng được hai năm, Mễ Soái đã sớm nhìn trúng anh từ lâu. Sau khi nghe tin đã lập tức hành động, lấy chiến thuật tốc chiến tốc thắng mang Trịnh Tử Dương đến văn phòng, liệt kê ra hai trang giấy anh sẽ bị thiệt thòi thế nào nếu còn ở lại công ty giải trí Hỉ Dương Dương và Hôi Thái Lang, đồng thời đưa ra bốn trang giấy liệt kê triển vọng rực rỡ, tương lai huy hoàng khi gia nhập vào công ty MS Entertainment.
Trong lúc nói chuyện, hắn nhìn trộm vẻ mặt của Trịnh Tử Dương, phát hiện đối phương ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào một chỗ trên bàn làm việc. Hắn thầm nghĩ: Không ổn rồi. Từ góc độ tâm lý, điều này có nghĩa là đối phương không hứng thú. Nguy quá!
Hắn liền nuốt nước bọt và cẩn thận nói: “Thế này, Trịnh ảnh đế, nếu cậu cảm thấy không hài lòng, tôi có thể cân nhắc việc việc tăng cổ phần của cậu trong công ty thêm 3%. Ngoại trừ tôi cùng em trai thì cậu chính là cổ đông lớn nhất.”
Trịnh Tử Dương vẫn nhìn về phía trước, không hề thay đổi tư thế, thậm chí cũng không buồn chớp mắt. Trong lòng Mễ Soái vô cùng lo lắng, có một câu nói rất hay “Thường đi ở bờ sông sao có thể không bị đá đâm đầu ngón chân”? Nhìn xem, lần này hắn đã gặp một tảng đá, không, không phải tảng đá bình thường, độ cứng này sắp đạt đến trình độ kim cương rồi.
Không còn cách nào khác, hắn vỗ đùi: “Nếu không Trịnh ảnh đế nói ra yêu cầu đi, tôi sẽ cố hết sức thực hiện.”
Trịnh Tử Dương rốt cục cũng tập trung nhìn gương mặt đẹp trai của Mễ Soái, sau đó dựa lưng vào ghế, đưa ngón trỏ ra chỉ về phía trước, mở miệng nói với vẻ mặt nghiêm túc như thể đang nói chuyện buôn bán vũ khí khiến Mễ Soái cả đời đều khó mà quên được: "Có thể đem con voi con kia tặng cho tôi không?”