Chương 1

Sau khi kết thúc lễ trao giải, một số nhà thì vui, một số nhà thì buồn. Muốn biết ai là người chiến thắng, bạn chỉ cần xem ai đang có nhiều phóng viên vây quanh nhất.

[Trịnh Tử Dương tiên sinh, xin hỏi anh cảm thấy thế nào khi giành được giải Kim Trư sau khi đã nhận giải Kim Miêu, Kim Thố, Kim Lộc, Kim Hùng Miêu, Kim Dương, Kim Thương Thử?]

"Con lợn vàng là dễ thương nhất."

[Tôi xin lỗi lúc nãy bị nhiễu sóng nên không nghe rõ. Anh nói gì vậy?]

"Tôi nói bộ phim này tôi đã rất cố gắng, nên tôi rất vui khi nhận được giải Kim Trư cho nam diễn viên chính xuất sắc nhất."

[Vậy tại sao anh không tham gia giải thưởng Kim Kê cho phim điện ảnh võ thuật?]

"Bởi vì con gà kia quá xấu."

[Xin lỗi, tự nhiên gió lớn quá…]

"Tôi mới vừa nói, tôi không phải người tham lam, được giải Kim Trư là tôi đã hài lòng lắm rồi."

[Ồ, mới nãy anh nói nhiều vậy sao? Được rồi, vậy câu hỏi cuối cùng có lẽ là điều người hâm mộ quan tâm nhất. Hiện tại, anh đã có bạn gái chưa?]

"Bạn gái là cái gì, có thể ăn sao? À, tôi biết là anh không nghe rõ, ý tôi là hiện tại tôi không nghĩ đến vấn đề cá nhân."



Trịnh Tử Dương là một diễn viên. Những người hâm mộ bộ phim "Hoa Hướng Dương" của anh ấy đều tự hào gọi anh ấy là Ảnh Đế. Đúng vậy, anh ấy năm nay hai mươi sáu tuổi nhưng đã Ảnh Đế từ rất lâu rồi. Số giải thưởng mà anh ấy nhận được có thể tạo thành một sở thú. Kỳ thực anh ấy không phải có bàn tay vàng, mà chủ yếu do anh ấy đã xuất đạo từ năm bốn tuổi, và hội đủ các điều kiện được người đời hoan nghênh: cao ráo, giàu có, đẹp trai và mặt than.

Ba điều đầu tiên thì khá ổn, nhưng mặt than thì chẳng lẽ không phải vấn đề đối với một diễn viên sao?

Vậy là bạn không biết rồi, cha của Trịnh Tử Dương là Trịnh Hi Niên cũng là một diễn viên, nhưng ông ta chỉ là một diễn viên quần chúng, sau đó đã chuyển sang làm kinh doanh. Trịnh Tử Dương khi bốn tuổi đã tham gia vào một bộ phim mà cha anh tham gia, anh đóng vai con trai của một lão đại hắc bang. Từ đó chính thức ra mắt và trở nên nổi tiếng. Tuy chỉ xuất hiện ba phút nhưng đã khiến mọi người vô cùng thảng thốt. Trong bộ âu phục thẳng tắp, cả người đầy hơi thở quyền lực từ khi sinh ra, vẻ mặt lạnh lùng sát phạt, ánh mắt quét qua kẻ phản bội không tên đang quỳ dưới chân mà nói: G.i.ế.t.

Đạo diễn thán phục khả năng diễn xuất của cậu bé bốn tuổi, chắc chắn sau này tiền đồ sẽ vô cùng phát triển. Trên thực tế khi đó Trịnh Tử Dương đang ngủ gật trong khi chờ cha mình diễn xong để trở về nhà. Diễn viên nhí ban đầu đóng vai thiếu gia xã hội đen bị đạo diễn phàn nàn vì biểu cảm phong phú quá và đã khóc lớn khiến Trịnh Tử Dương tỉnh giấc. Vẻ mặt tức giận vì bị phá giấc ngủ rơi vào mắt đạo diễn làm ông cảm thấy như mình đã nhặt được báu vật. Trong nháy mắt, ông đã dùng hai que kẹo để bồi thường cho diễn viên nhí kia và cho về nhà. Thế là vị trí còn trống được Trịnh Tử Dương đảm nhận một cách suôn sẻ.

Sau đó, Trịnh Hi Niên hỏi con trai vì sao lại đồng ý diễn xuất.

Trịnh Tử Dương lườm một cái: "Lúc đầu con nghĩ là họ sẽ cho con hai que kẹo, nhưng trước khi quay, bác đạo diễn nói cho con biết là cha đã ăn hết kẹo rồi."

Trịnh Hi Niên cuối cùng đã hiểu nguồn gốc của luồng sát khí mà con trai tỏa ra. À quên nói, kẻ phản bội không tên bị kéo ra ngoài đập chết chính là do cha của Trịnh Tử Dương thủ vai.

Quay trở lại với đề tài mặt than, thật ra Trịnh Tử Dương không tính là liệt mặt, có điều biểu cảm của anh ta không phong phú như những người khác. Có thể trong lòng anh ta đã nở hoa, nhưng ngoài mặt chỉ là một nụ cười nhàn nhạt. Cho nên, anh ta làm cho người khác có cảm giác anh ta rất lạnh lùng, không nhiều lời, bình tĩnh và thâm trầm.

Trong xã hội ngày nay, ngày càng nhiều người xấu tính, càng không quan tâm để ý thì họ càng thích bám lấy, làm quá lên. Điều này quyết định nền tảng khiến Trịnh Tử Dương nổi tiếng trong lòng công chúng. Nhìn xem khí chất lạnh lùng, nhìn xem cá tính sát phạt, nhìn xem không quan tâm hơn thua, nhìn xem hào quang của xã hội đen.

Những vai diễn của Trịnh Tử Dương trong showbiz nhiều năm qua đều là những vai phản diện lớn như: sát thủ vô tình, ông trùm lãnh khốc, hoặc cảnh sát máu lạnh, luật sư lạnh lùng… Hoàn toàn không có nhân vật nào ấm áp, nhiệt tình. Không phải kịch bản của anh ấy ít ỏi, mà chủ yếu là do gương mặt của anh ấy vô cùng phù hợp.