- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Ảnh Đế Ngày Ngày Đều Muốn Nâng Đỡ Tình Địch
- Chương 1: Lễ trao giải
Ảnh Đế Ngày Ngày Đều Muốn Nâng Đỡ Tình Địch
Chương 1: Lễ trao giải
Hiện trường lễ trao giải Kim Sư ồn ào tiếng người qua lại.
Là giải thưởng danh giá nhất làng giải trí Hoa Ngữ, giải Kim Sư từ trước đến nay chú trọng tổng thể, bên trong đều hội tụ hơn phân nửa minh tinh mỗi giới. Nhìn lên có nghệ thuật gia lão làng đi lại trong giới điện ảnh, nhìn xuống có lưu lượng tiểu thịt tươi mới xuất đạo, thống nhất cùng nhau tề tựu chứng kiến một lần nữa ảnh đế ảnh hậu lại sinh ra.
Màu sắc mờ ảo biến đổi dưới ngọn đèn, khiến sắc mặt Diệp Cố nhìn có vẻ tâm thần không yên.
Lần này cậu cùng tổ biên kịch [Bắc Bình hành khúc] đến tham dự lễ trao giải Kim Sư, vào vòng trong đã có "Phim điện ảnh hay nhất", "Đạo diễn xuất sắc nhất", "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất", "Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất", "Hiệu ứng hình ảnh xuất sắc nhất",... gần mười hạng mục, khiến cho nam chính [Bắc Bình hành khúc] là cậu đứng đầu trong danh sách đề cử giải ảnh đế Kim Sư không thể nghi ngờ.
"Thoải mái lên đi, mấy tác phẩm vào vòng trong năm nay là năm tôi thấy kém nhất, chỉ cần không có tấm màn đen, cậu đoạt giải là cái chắc." Thấy Diệp Cố tinh thần bất an, đạo diễn [Bắc Bình hành khúc] hiểu lầm thành ý khác. Ông đến gần vỗ vỗ vai cậu, an ủi: "Tôi nghe nói đêm nay Kiều tổng cũng tới, có hắn tọa trấn, còn sợ hội ủy viên trùm tấm màn đen lên đầu cậu sao?"
Đúng là vạch áo cho người xem lưng.
Kiều tổng tên chỉ có một chữ "Mặc", là ông chủ nói một không hai của tập đoàn lớn nhất giới giải trí hiện nay, Hoàn Cầu. Địa vị của hắn trong giới dù không dám nói là lấy thúng úp voi, nhưng một câu có thể che nửa bầu trời vẫn là không hề làm quá.
Mấy năm trước ai ai cũng nói Diệp Cố dẫm phải vận cứt chó được Kiều Mặc coi trọng, nhờ hắn hộ tống mới có thể một đường đi từ tuyến mười tám tàng hình đến người nắm trong tay hai giải ảnh đế như bây giờ, lại còn đạt được danh hiệu Thiên vương có thể xem như giải ảnh đế thứ ba.
Người muốn học theo Diệp Cố lấy sắc câu nhân bò lên giường Kiều Mặc không ít, tiếc là Kiều Mặc giữ mình trong sạch, gặp dịp thì chơi cũng được, tình duyên sương sớm cũng thế, tất cả đều không dính líu tới. Chỉ có Diệp Cố là ngoại lệ duy nhất, đến nay cũng không tìm ra người thứ hai có thể thành công thượng vị. Lại nói sau này giải thưởng Diệp Cố đạt được ngày càng nhiều, dần dần đi lêи đỉиɦ cao giới giải trí, tin đồn của cậu cùng Kiều Mặc cũng ít đi, tình cờ nghe được, cũng chỉ nói bọn họ chính là chân ái.
Diệp Cố áp chế cuống lưỡi chua xót, rốt cuộc cũng không nói cho đạo diễn biết mình và Kiều Mặc đã tách ra, từ đây không còn liên quan đến nhau nữa.
Tình yêu đích thực cái gì, cậu và Kiều Mặc, cũng chỉ là quan hệ bao dưỡng cùng quy tắc ngầm thông thường trong giới mà thôi.
Chẳng qua Kiều Mặc mắc chứng sạch sẽ nghiêm trọng, lại có du͙© vọиɠ khống chế mãnh liệt, không làm nổi hành động "đồng thời quan hệ thể xác cùng một người khác ngoài người đã cùng hắn quan hệ". Loại chuyện này vi phạm tâm lí mắc bệnh sạch sẽ của hắn, cho nên mấy năm nay trên giường chỉ có duy nhất một mình Diệp Cố.
Chuyện Kiều Mặc tham dự lễ trao giải lần này cậu đã sớm biết. Trên thực tế, chính vì ở cửa nhìn thấy chiếc xe điệu thấp của Kiều Mặc, cậu mới mãi thấp thỏm không yên.
Theo hiểu biết của cậu về Kiều Mặc, Kiều Mặc chưa bao giờ vô duyên vô cớ tham dự loại điển lễ không có chút ý nghĩa đối với hắn này. Thậm chí cả buổi lễ mừng Hoàn Cầu tròn hai mươi năm hắn cũng không thèm đến, hôm nay lại góp mặt ở hiện trường trực tiếp, nhất định là có nguyên nhân.
Nhân lúc máy quay không chuyển tới chỗ cậu, Diệp Cố không nhịn được vụиɠ ŧяộʍ cầm di động nhắn hỏi người đại diện Bạch Thanh của mình: "Lần này Kiều Mặc tới vì ai?"
Chị Bạch trả lời rất nhanh: "Mạc Gia Ninh."
Mạc Gia Ninh?
Nghe vào có chút quen tai, Diệp Cố tìm tòi trong đầu cái tên này một lần, không có ấn tượng gì, lại tìm thêm lần nữa mới từ trong góc kí ức lật đến người này. Một tiểu thịt tươi mới xuất đạo không lâu, có chút tiếng tăm, nhưng cũng chẳng nổi lắm, thuộc về loại người mới chỉ nhớ được trong dăm bảy phút.
Lại nghĩ đến Kiều Mặc chưa bao giờ xuống tay với minh tinh đang hot mà càng có xu hướng bao dưỡng người tàng hình tuyến mười tám không quá nổi tiếng hơn, bởi vì Kiều Mặc cảm thấy độ hot càng lớn địa vị càng cao, người như vậy lại càng không dễ khống chế, ngược lại minh tinh nhỏ vừa xuất đạo mới dễ bề bị hắn thao túng trong tay nhất.
Bảy năm trước Kiều Mặc có thể tung ra cành oliu với Diệp Cố danh tiếng không rõ, giờ đây sau khi Diệp Cố công thành danh toại lại bị hắn một cước đá văng chính là ví dụ rõ ràng nhất.
Thật ra nói một cước đá văng cũng không đúng lắm, chẳng qua là vừa đến kì hạn hợp đồng của hai người, Diệp Cố ôm lòng thăm dò mới nói quan hệ bao dưỡng giữa bọn họ cứ thuận thế cắt đứt đi. Cậu vốn tưởng rằng với tên biếи ŧɦái full combo du͙© vọиɠ khống chế lẫn du͙© vọиɠ chiếm hữu như Kiều Mặc kia nhất định sẽ không dễ dàng thả cậu đi như vậy, mà chỉ cần Kiều Mặc thể hiện nửa điểm không tình nguyện, Diệp Cố liền có thể lập tức thuận theo bậc thang này leo xuống, sau đó hai người sẽ lần nữa bắt đầu một đoạn tình cảm yêu đương bình đẳng tách biệt rạch ròi với quan hệ bao dưỡng trước kia.
Ai ngờ Kiều Mặc dứt khoát ném lại một chữ "Được", nhìn qua không có chút nào không tình nguyện, một chữ lạnh lùng so với phong cách lãnh đạm nhiều năm của hắn chẳng khác gì nhau. Sau đó không tới vài ngày, tình cũ Diệp Cố liền bị Kiều Mặc ném ra sau đầu, Kiều tổng nhiều năm hướng tới thanh tâm quả dục giữ mình trong sạch bắt đầu tìm kiếm đối tượng bao dưỡng tân nhiệm trong vòng giải trí.
Vì thế Diệp Cố lại mang theo mấy phần bi phẫn soạn tin nhắn cho chị Bạch: "Cậu ta với Kiều Mặc có quan hệ gì? Kiều Mặc coi trọng cậu ta sao?"
Lần này chị Bạch trả lời chậm hơn một chút, dường như châm chước nói: "Thoạt nhìn đúng là như vậy, nghe nói đã trao đổi qua với người đại diện của Mạc Gia Ninh, giải người mới xuất sắc nhất lần này chính là thành ý Kiều tổng đưa ra."
Cùng thời điểm tin nhắn của chị Bạch tới là thanh âm nhiệt tình dào dạt của người chủ trì trên vũ đài: "Xin chúc mừng Mạc Gia Ninh, lần này đạt được giải thưởng người mới xuất sắc nhất!"
Diệp Cố ngẩng đầu nhìn về phía vũ đài.
Mạc Gia Ninh lên đài lĩnh thưởng cười đến cực kì vui vẻ. Gã cũng không phải người có triển vọng nhất trong danh sách đề cử giải lần này, nếu không có bàn tay của Kiều Mặc, e là căn bản không có cơ hội đứng trên vũ đài hôm nay.
Diện mạo Mạc Gia Ninh trái lại khá đẹp mắt, không phải dạng tiểu sinh nhược thụ môi hồng răng trắng lưu hành thông dụng hiện tại, mà càng có khí chất dương quang tuấn lãng nhiều hơn.
Đối với Mạc Gia Ninh được giải bắt đầu nêu cảm nghĩ, Diệp Cố một chữ cũng không nghe thấy, chỉ lo nhìn chằm chằm bề ngoài gã, lặng lẽ so xem mình với gã mặt ai đẹp hơn, dáng người ai tốt hơn, thân ai cao hơn ai,...
Càng so đo, Diệp Cố càng thấy ấm ức. Cậu cảm thấy mình cái gì cũng xuất chúng hơn Mạc Gia Ninh, thế nhưng so với cậu năm đó cực cực khổ khổ ngủ cùng Kiều Mặc cả một đêm, thế mà cũng chỉ nhận được một cơ hội thử vai, bây giờ Mạc Gia Ninh ngay cả ngủ còn chưa ngủ, Kiều Mặc đã hào phóng vung tay đưa tới một giải người mới xuất sắc nhất, đãi ngộ khác biệt đến vậy khiến lòng Diệp Cố càng thêm oán giận.
Cuối cùng Diệp Cố nổi giận đùng đùng khủng bố hộp thoại tin nhắn của chị Bạch: "Tên Mạc Gia Ninh này có chỗ nào so nổi với tôi! Không đẹp bằng tôi! Dáng người không tốt bằng tôi! Không cao bằng tôi! Kinh nghiệm trên giường nhất định cũng không phong phú bằng tôi! Kiều Mặc thích cậu ta ở đâu chứ!"
Chị Bạch: "Cậu ta trẻ hơn cậu đấy."
Chị Bạch kinh nghiệm sinh hoạt phong phú hiển nhiên là tuyển thủ thọc phát chết luôn, Diệp Cố che ngực tắc nghẽn máu trầm mặc nói sang chuyện khác: "Tôi nhớ Mạc Gia Ninh này không phải luôn khinh thường không thèm nhìn đến quy tắc ngầm một cái à, lần này cậu ta lại đồng ý rồi?"
Tin nhắn tới của chị Bạch mang theo mấy phần cười lạnh lẫn ý tứ hàm xúc: "Diệp ảnh đế, cậu có biết mỗi ngày có bao nhiêu người khóc lóc cầu xin được trèo lên giường Kiều tổng không?"
Kiều Mặc trẻ tuổi, người lại đẹp mắt, so với minh tinh đang nổi cũng không mảy may thua kém, chỉ nói về khuôn mặt số người muốn được ân ái cùng hắn đã không ít, càng đừng nói lấy địa vị hết sức trọng yếu của hắn trong giới giải trí, khiến cho vô số người bám lấy vồ lấy vồ để.
Không chờ Diệp Cố nghĩ xem trả lời thế nào, tin nhắn tiếp theo của chị Bạch lại đến: "Nhớ năm đó khi tôi giật dây bắc cầu cho cậu và Kiều tổng, cậu cũng là đầy mặt khinh thường liếc một cái cũng không chịu, sau đấy thì sao? Cậu xem Kiều tổng ngay cả cậu cũng kéo đổ rồi, trị một Mạc Gia Ninh tính là cái răng gì?"
Diệp Cố ở bên Kiều Mặc bảy năm, hiểu rõ Kiều Mặc mị lực lớn thế nào, thủ đoạn cao ra sao, ngay cả cậu tự nhận bản thân sức chống cự hạng nhất, trong trường hợp biết rõ đối phương sẽ không dễ dàng động tâm còn tự mình hãm sâu, huống chi là Mạc Gia Ninh vừa thấy liền biết là dạng chưa trải sự đời, không nhịn nổi dụ hoặc.
Lại nhìn sang phía bên kia, vừa lúc bắt gặp Mạc Gia Ninh sau khi nhận cúp xuống đài đang nói chuyện cùng một người Diệp Cố quen đến không thể quen thuộc hơn, trợ lí của Kiều Mặc, Diêu Cảnh.
Kiều Mặc có rất nhiều trợ lí, nào việc công nào việc tư, từng trợ lí được phân công rõ ràng chính xác. Diêu Cảnh chính là trợ lí tư nhân của Kiều Mặc, chuyên quản loại việc tư như thế này. Trước kia trợ lí Diệp Cố tiếp xúc nhiều nhất cũng là Diêu Cảnh, cậu gặp Kiều Mặc lúc nào, ở đâu, thậm chí khi cần dùng thuốc bôi trơn cũng là một tay Diêu Cảnh xử lí. Hiện tại Diêu Cảnh lại xuất hiện bên cạnh Mạc Gia Ninh, hàm ý ra sao đã quá rõ.
Vừa nghĩ đến Mạc Gia Ninh rất nhanh sẽ thay thế vị trí của cậu, trèo lên giường Kiều Mặc, sẽ giống cậu trước đây có thể ôm, hôn, vuốt ve Kiều Mặc, Diệp Cố chỉ cảm thấy trong lòng giận dữ, một ngọn lửa đố kị từ ngực xông lên thẳng đỉnh đầu, khiến cậu hận không thể cứ thế không màng hình tượng, lập tức chạy tới tàn nhẫn đập Mạc Gia Ninh một trận.
Đương lúc Diệp Cố đang dùng hết sức tự chủ kkhắc chế chính mình, tránh cho ngày hôm sau no1 hotsearch biến thành "Diệp ảnh đế đại náo điển lễ trao thưởng cúp Kim Sư", đạo diễn bên cạnh đột nhiên mạnh tay vỗ vai cậu một cái, quát: "Cậu đơ ra cái gì! Còn không mau đi lên nhận giải!"
Diệp Cố vừa ngẩng đầu nhìn đã phát hiện mấy đài máy quay đối diện, toàn bộ hiện trường đều tập trung tiêu điểm trên người cậu. Trên màn hình lớn đang phát một đoạn diễn ngắn của cậu trong [Bắc Bình hành khúc], thanh âm kích động của người chủ trì vang lên bên tai: "Chúc mừng Diệp Cố, lại một lần nữa vinh dự đạt giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, lại lấy thêm một danh hiệu Ảnh đế."
Toàn hiện trường vỗ tay như sấm dậy.
Diệp Cố trong tiếng vỗ tay trấn định tự nhiên đi tới bên đài.
Đây cũng không phải lần đầu tiên cậu đạt được Ảnh đế, ngày hôm nay đáng lẽ nên vô cùng thuần thục đi theo quy trình, thế nhưng cậu lại đột ngột khẩn trương. Bởi vì một giây khi đứng trên đài kia, cậu chợt nhớ tới Kiều Mặc lúc này đang ở dưới đài nhìn cậu.
Đây là lần đầu tiên Kiều Mặc tận mắt nhìn cậu đạt được Ảnh đế.
Ý nghĩ này khiến Diệp Cố nháy mắt liền cảm thấy phấn chấn, ngay cả tư thế đi đứng cũng càng thêm phong độ phiêu nhiên, cả người giống như khổng tước xòe đuôi, chỉ muốn ở trước mặt người trong lòng khoe ra diện mạo sặc sỡ lóa mắt nhất của mình.
Hôm nay cậu mặc tây trang đặt may thủ công riêng, từ nhà thiết kế đến thợ may đều là những gương mặt nổi danh bậc nhất, mặc trên người cậu đẹp đẽ lại tao nhã, để lộ ra đường cong thân thể lạnh lùng bén nhọn. Ngọn đèn trên vũ đài chiếu đến những đường nét góc cạnh rõ ràng trên khuôn mặt cậu, phô ra gương mặt đẹp trai muốn chết, khóe môi gợi lên một nụ cười hờ hững khiến người dưới đài nín thở ngước nhìn.
"Diệp Cố! Diệp Cố!"
"Diệp Cố ----!"
Hiện trường liên tục hô vang tên Diệp Cố, hiển nhiên trong số minh tinh tham dự cũng có không ít người là fan của cậu.
Mà đối tượng Diệp Cố tâm tâm niệm niệm, người đứng đầu tập đoàn Hoàn Cầu Kiều Mặc đang ngồi trong một mảng tiếng hò reo, sắc mặt đen tối không rõ nhìn Diệp Cố trên đài.
Đây là lần đầu hắn tham dự loại lễ trao giải này, cũng là lần đầu hắn tận mắt chứng kiến Diệp Cố lên đài lĩnh thưởng.
Hiện trường trực tiếp so với trước kia nhìn qua video quả thật khác biệt rất lớn, trong video Diệp Cố vĩnh viễn có vẻ bình tĩnh lạnh nhạt, cũng không giống hôm nay đứng trên đài thần thái rực rỡ* đến vậy.
(*Gốc là: 神采飞扬 - Thần thái phi dương: Thành ngữ Trung Quốc được dùng để miêu tả trạng thái tinh thần/phong thái của một người khi họ cảm thấy rất hạnh phúc, hưng phấn, tự tin hoặc tràn đầy năng lượng. - Theo ChatGPT)
Kiều Mặc cũng không phải chưa từng thấy vẻ mặt dương quang hạnh phúc của Diệp Cố. Khi Diệp Cố lần đầu tiên lọt vào danh sách đề cử giải nam chính xuất sắc nhất, chạy đến báo tin vui với hắn cũng là vẻ mặt rạng rỡ vui sướиɠ này.
Ngày đó Diệp Cố hỏi hắn có muốn đến dự lễ trao giải hay không, hắn không lập tức cự tuyệt. Kì thực hắn vẫn luôn không có hứng thú với loại lễ trao giải này, chỉ là hôm ấy sắc mặt Diệp Cố quả thật quá hưng phấn, khiến hắn không đành lòng phá hỏng tâm tình vui vẻ mà Diệp Cố hiếm khi lộ ra ngoài.
Đêm đó trên giường Diệp Cố cũng kích động hơn thường ngày nhiều, ép Kiều Mặc ngày hôm sau thiếu chút nữa không đứng dậy nổi.
Chỉ là cuối cùng Kiều Mặc cũng không đến tham dự lễ trao giải lần ấy, ngày hôm sau hắn gọi điện thoại cho hội ủy viên xác nhận ảnh đế đoạt giải đích thực là Diệp Cố xong liền ném chuyện này ra sau đầu, cũng không xếp vào trong lịch trình hàng ngày của mình. Đến khi nhớ ra cũng là lúc lễ trao giải đã trôi qua mấy tháng.
Về sau Kiều Mặc tranh thủ thời gian xem qua video hiện trường lễ trao giải lần đó, trong video Diệp Cố khi nhận thưởng vẫn như trước trầm ổn bình tĩnh, một chút hưng phấn kích động như lúc báo tin vui với hắn cũng không có, càng không có thần thái rạng rỡ như hôm nay.
Hắn nhìn Diệp Cố trên đài, lần đầu tiên sinh ra chút hối hận vì ngày đó đã vắng mặt.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Ảnh Đế Ngày Ngày Đều Muốn Nâng Đỡ Tình Địch
- Chương 1: Lễ trao giải