Chương 51: Giải thích

Cách xử lý của Giang Ngộ rất đơn giản, Tống Tuyền và Phương Niên mỗi người đăng bài viết giải thích mọi việc trên weibo.

Bên trong bài viết giải thích nguyên nhân gặp mặt ngày hôm đó, mối quan hệ hiện tại.

Đây là cách phổ biến để các ngôi sau xử lý những tin đồn, vừa làm tăng sự nổi tiếng

vừa xoa dịu tâm lý người hâm mộ.

Đó cũng là cách nhanh nhất họ đối phó với giới truyền thông.

Tống Tuyền không thắc mắc chuyện này.

Tuy cậu thật sự có tình cảm với Phương Niên nhưng bây giờ chưa phải lúc.

Việc quan trọng nhất là giải quyết tình trạng này của cô do cậu gây ra.

Studio Ngộ Kiến đã sớm soạn thảo bài viết của Phương Niên, Giang Ngộ chỉ cần sửa lại một chút, hoàn tòan không có vấn đề gì.

Tống Tuyền tự mình viết để tỏ lòng chân thành.

Sau khi bàn bạc xong, Tống Tuyền hỏi: “Thầy Giang, vậy chúng ta đăng cùng một lúc hay tách ra?”

Hai chữ “chúng ta” này khiến cho Giang Ngộ khẽ cau mày.

Anh thản nhiên nhìn người nào đó, nói: “Tách ra đi, cậu đăng trước, cô ấy đăng sau.”

“Vâng, để em đăng luôn.”

Nói rồi, cậu đăng nhập vào weibo mình.

Cậu có mối quan hệ không đơn giản với quản lý cấp cao của công ty, tuy weibo cá nhân được đoàn đội xử lý nhưng bản thân cậu vẫn có quyền hạn quản lý.

“Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến chuyện tình cảm của tôi, tôi cùng đàn chị trong [Dung phi truyện] có mối quan hệ đồng nghiệp khá tốt đẹp, sau khi hoàn thành các cảnh quay, hai chúng tôi có hẹn đi ăn với nhau, chỉ là buổi tụ tập của bạn bè bình thường. Bản thân tôi hiện tại vẫn đang độc thân, cảm ơn mọi người nhiều.”

Bài viết ngắn ngủi vừa được đăng, trong nháy mắt thu hút rất nhiều sự chú ý của giới truyền thông, fan hâm mộ, quần chúng ăn dưa.

Không lâu sau, các từ khóa “Tống Tuyền làm rõ scandal”, “Đàn chị Tống Tuyền”, “Dung phi truyện” trở thành hotsearch trên mạng xã hội.

Trong chuyện này đương nhiên có chiêu trò PR của studio Ngộ Kiến.

Ba người cùng nhau uống trà xem chiều hướng dư luận.

Tốt rồi, mọi chuyện khá suôn sẻ.

Status này đơn giản dễ hiểu, không chỉ đề cập đến mối quan hệ bạn bè hai người mà còn quảng bá cho bộ phim mới.

Các fan hâm mộ rất nhanh share tin tức, giới truyện cũng có chủ đề để viết, các bài đăng của họ rất nhanh “ra lò”.

Tuy nhiên cũng có người hỏi rằng, hai người độc thân gặp nhau, sao Phương Niên lại đến cửa hàng thời trang nam, những câu hỏi này vừa xuất hiện đã bị fans Tống Tuyền cắn xé tơi tả.

“Đúng rồi đàn chị”, Tống Tuyền lướt thấy comment này, đột nhiên nhớ tới, hỏi Phương Niên: “Hôm đó chị mua quần áo cho ai vậy?”

Hôm qua sau khi ăn xong cậu đưa cô về, nhìn thấy bức ảnh được chụp, có lẽ cô mua trước khi gặp mặt.

Thương hiệu kia không hề rẻ, là thời trang dành cho đàn ông từ 25 đến 40 tuổi.

Cậu nhớ rằng, cô là con một trong nhà, bố cô không phù hợp với phong cách thời trang này cho lắm.

“À…” Phương Niên không ngờ cậu hỏi câu này, có chút mất tự nhiên.

“Là… Cho anh trai tôi.” Cô vừa nói vừa lén nhìn Giang Ngộ.

Cảm giác khi nói dối là điều gì đó rất đáng sợ, giống như cảm giác trước kia cô lén viết thư gửi Giang Ngộ thì bị giáo viên bắt được.

“Chị có anh trai sao? Quan hệ hai người có vẻ rất tốt nhỉ, khi nào giới thiệu cho em nhé?”

“… Ừ, đợi khi khác nhé.” Phương Niên khó khăn đáp lại.

Xấu hổ quá!

Thực sự rất xấu hổ!

Cứu cô với!

Cô còn đang thầm cầu nguyện thì Giang Ngộ nâng tay nhìn đồng hồ.

“Đã muộn rồi.”

Anh nhắc nhở, phá vỡ đề tài vừa rồi.

“A, em quên nhìn đồng hồ luôn.” Tống Tuyền đứng dậy, cười nói: “Vậy chúng tôi đi về nhé, đàn chị.”

Sau khi nghe vậy, ánh mắt đôi nam nữ nhìn nhau rồi nhanh chóng tách ra.

“Ừ, khi ra nhớ chú ý phóng viên.”

Phương Niên chuẩn bị tiễn khách.

Sau khi mặc áo khoác, choàng khăn, Tống Tuyền ra tới cửa thấy Giang Ngộ vẫn ngồi trên sofa không nhúc nhích, cậu hỏi: “Thầy Giang, anh không đi à?”

Người đàn ông mặc chiếc áo len màu đen, chân dài bắt chéo, đặt tay lên ghế sofa, gương mặt điển trai dưới ánh đèn tựa như đang đóng phim điện ảnh.

Anh đang nghiêm túc xem tin tức thể thao, nghe Tống Tuyền hỏi vậy, anh không ngẩng đầu lên, nhàn nhạt đáp: “Đêm nay tôi ở đây.”

“…”

“…”

Thật im lặng.

Hoàn toàn im lặng.

Im lặng tới nỗi một cây kim trong phòng rơi xuống họ có thể nghe thấy.

Một lát sau, Tống Tuyền mới bừng tỉnh.

Cậu như đang nằm mơ, hỏi người bên cạnh: “Chị, anh ấy vừa nói gì vậy?”

Bởi vì sang chấn tâm lý, khuôn mặt cậu méo đi, nghiến răng hỏi lại.

“Giang Ngộ…” Phương Niên không kịp cản nổi, cô lườm cái người đang ngồi trên sofa, khó khăn giải thích cho Tống Tuyền: “Cái này, thật ra… Anh ấy là bạn trai chị.”

“Bạn trai?”

Gương mặt chàng trai trẻ tái nhợt, ngây ra như phỗng.

Cậu sốc nặng, gượng cười.

Phương Niên lớn tuổi hơn cậu, có sự trải đời hơn, khi nhìn nét mặt, dáng vẻ này cũng dần hiểu ra chuyện gì.

“Tống Tuyền, chị xin lỗi, đáng lẽ chị phải nói cho cậu biết sớm.” Cô lựa từ để nói, nhẹ giọng xin lỗi.

“Chị đâu có lỗi, Thầy Giang rất tốt, hai người… Rất đẹp đôi. Đàn chị, em đi trước nhé.”

Tống Tuyền khó khăn đáp lại, rồi chạy ra ngoài.