Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ảnh Đế Đọc Truyện Tổng Tài Quá 180 Phút

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
5.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cuối cùng Chu Dĩnh Hoài lại là người giúp tôi vào được sự kiện.

Có lẽ anh ta đã thật sự nhìn nhầm tôi là phóng viên của công ty Banana.

Vì vậy tôi cũng không để ý lắm, nhanh chóng tìm cơ hội lẻn đến khu vực phòng nghỉ của nghệ sĩ.

Màn hình lớn bên ngoài phòng nghỉ đang phát sóng trực tiếp hình ảnh trong hội trường sự kiện

Mãi đến khi chương trình gần kết thúc, Chu Dĩnh Hoài mới xuất hiện.

Hàng loạt micro lớn nhỏ in logo của các đơn vị truyền thông được đưa tới.

Anh khẽ gật đầu và bình tĩnh, tự tin trả lời phỏng vấn của phóng viên.

Khi một phóng viên hỏi anh ta về lịch trình làm việc gần đây, anh ta trả lời:

“Hai tháng qua là thời gian mà tôi đã tự cho mình để lắng đọng lại mọi cảm xúc, thư thả bản thân. Vì vậy tôi đã không tham gia bất kỳ dự án nào, cũng không thường xuyên xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người. Tôi chỉ là đang cho bản thân thời gian, không gian sống thật tốt.”

Một phóng viên khác tò mò: “Vậy có chuyện gì thú vị xảy ra không?”

Anh ta cúi đầu suy nghĩ một chút: “Làm các bạn phóng viên thất vọng rồi, suốt 2 tháng đó không có chuyện gì thú vị xảy ra cả…Tuy nhiên tôi gặp một người đặc biệt.”

Khi Chu Dĩnh Hoài nói điều này, một nụ cười hiếm hoi xuất hiện trong mắt anh ta.

“Mặc dù tôi không thể hiểu được cô ấy đang nghĩ gì, nhưng...”

Anh chợt nhận ra điều gì đó:

“Hình như tôi đã chệch hướng rồi, câu hỏi tiếp theo nào.”

Phóng viên rõ ràng muốn tiếp tục hỏi, nhưng anh ta đã im lặng, không nói gì.

Thời gian phỏng vấn kéo dài rất lâu.

Tôi co mình lại núp trong góc phòng nghỉ, ngồi xổm gần như sắp ngủ thϊếp đi, cuối cùng cũng đã nhìn thấy Chu Dĩnh Hoài và một nữ minh tinh đi cùng nhau.

Tôi cũng biết rất rõ cô diễn viên đó, cô ấy tên là Trần Tiểu Giai, đang là nữ diễn viên mới nổi hot nhất hiện nay.

Cô đến rất gần Chu Dĩnh Hoài, cười ngọt ngào: “Em đã đặc biệt đứng chờ anh dưới sân khấu để đi cùng nhau đấy.”

Chu Dĩnh Hoài gật đầu: “Cảm ơn, nhưng không cần phải đợi, cô có thể đi trước.”

Trần Tiểu Gia sửng sốt một chút, sau đó kiều diễm chớp mắt: “Anh lại nói đùa nữa rồi.”

Chu Dĩnh Hoài không ngước mắt lên: “Tôi không nói đùa.”

Tôi đã giơ máy ảnh lên nhắm vào họ chụp một bức ảnh, nhưng sau đó nghĩ lại, tôi đã xóa nó đi.

Thái độ của Chu Dĩnh Hoài dường như không có gì đáng chú ý cả.

Tôi không thể chỉ đưa ra một tấm ảnh rồi phần còn lại để người ta tự thêm thắt vô được.

Vì vậy, tôi tiếp tục quan sát, cố gắng tìm thêm chút thông tin.

Trần Tiếu Giai ban đầu muốn cùng vào phòng hóa trang với Chu Dĩnh Hoài nhưng đã bị anh ta đóng cửa từ chối, cô ấy buộc phải một mình rời đi.

Chu Dĩnh Hoài dường như suy nghĩ gì đó, khi bước vào phòng, anh ta ngồi một mình thẫn thờ, trầm tư trên chiếc ghế dài nhỏ, hai tay khoanh tay trước ngực.

Mãi cho đến khi quản lý đến gọi anh, anh vẫn còn hơi mất tập trung, nói không đầu không cuối: “Chị ơi, em có một câu muốn hỏi chị.”

Chị Tương bước chậm lại: “Nói đi.”

Anh ngẩng đầu lên: “Con gái sau khi chia tay vẫn luôn theo dõi, quan tâm đến cuộc sống của đối phương, điều đó là có nghĩa là gì?”

Chị Tương thản nhiên đáp: “Nghĩa là người ta vẫn còn yêu chứ còn gì.”

Lại còn hối thúc: “Cậu suy nghĩ những chuyện này để làm gì? Nhanh lên, lát nữa còn phải đi ăn cơm.”

Sau khi Chu Dĩnh Hoài trông có vẻ suy tư chậm rãi đứng dậy và rời đi. Tôi từ trong góc phòng phải cố gắng đỡ cái eo đau nhức của mình đứng dậy.

Haiz, lại là một ngày không kết quả, phí công vô ích nữa rồi.

6.

Mặc dù hiện tại chưa đào bới tài liệu đen nhưng trong buổi phát sóng trực tiếp hàng ngày, nhiều cư dân mạng vẫn hỏi tôi tiến triển thế nào rồi.

Tôi đội mũ trùm đầu, lấy điện thoại ra và cho mấy người trong màn hình xem những bức ảnh gần đây của mình.

Hàng loạt bình luận xuất hiện:

[Cô đang làm gì vậy? Ngay cả một bức ảnh xấu xí của Chu Dĩnh Hoài cũng không chụp được.]

Tôi nhìn người đàn ông lười biếng trong bộ đồ ngủ trong bức ảnh, tôi không hài lòng:

“Cái này không xấu sao? Từ đầu đến chân anh ta có chỗ nào không xấu chứ?”

Mấy người kia không nói nên lời: “Bộ Bổng Tử Thư là antifan ư? Tuy tính tình Chu Dĩnh Hoài khá gây tranh cãi nhưng ngoại hình của anh ta lại khỏi phải bàn.”

Tôi lười tranh luận với họ.

Ngay khi tôi chuẩn bị di chuyển điện thoại của mình ra khỏi tầm nhìn của camera, một yêu cầu xác minh hiện lên trên thanh trạng thái.

Tôi nghiêng đầu nhìn qua, là một cái tên có chút quen thuộc cùng một câu không giải thích được.

[Còn yêu tôi thì cứ việc nói thẳng, cả ngày theo dõi tôi làm gì.]

Khi tôi đang choáng váng, một tin nhắn mới xuất hiện.

[Mặc dù em đã vứt bỏ tôi, nhưng tôi nguyện ý tha thứ cho em.]

Khán giả trong phòng livestream đương nhiên cũng nhìn thấy.

Đống bình luận kinh ngạc:

[Đây là ai thế? Tại sao lại nói Bổng Tử Thư theo dõi anh ta?]

[Bổng Tử Thư chẳng phải là paparazzi sao? Chị ấy phải theo dõi người nổi tiếng, cho nên nói là đi theo dõi người ta cũng không sai.]

[À? Tức là bạn trai cũ của Bổng Tử Thư là người nổi tiếng???]

[Chờ đã, để tôi tóm tắt lại. Bổng Tử Thư đi theo anh ta để tung tin, lại bị bạn trai cũ là người nổi tiếng lầm tưởng là chị ấy vẫn chưa buông bỏ được ổng ha?]

[Người trước cứ tóm tắt đi. Trong vòng mười phút, tổng kết lại cho tôi vị này anh hùng là ai.]

Tôi nhớ ra đây là tài khoản của ai rồi.

Là Chu Dĩnh Hoài!

Nhìn thấy bình luận tăng lên nhanh chóng, trong lòng tôi có một linh cảm chẳng lành.

Tôi vội vàng giải thích: “Điện thoại này không phải của tôi, đừng hiểu lầm.”

Sau đó tắt livestream.

Chỉ trong một thời gian ngắn, một thông báo yêu cầu kết bạn mới đã xuất hiện trên điện thoại.

[? Không thèm thêm tôi? Lạt mềm buộc chặt đúng không? Hay lắm, em đã thành công rồi đó."]

… Bệnh thần kinh.

Lúc trước ở bên nhau, sao không phát hiện anh ta bị khùng nhỉ.

Không có thời gian quan tâm anh ta, tôi mở Weibo, quả nhiên, một hotsearch hiện ra.

#Nyc_Bổng_Tử_Thư_là_người_nổi_tiếng

Tôi đã sử dụng tất cả các nguồn quan hệ công chúng mà tôi có để đè hotsearch này xuống.

Nhưng lại không thể ngăn người không nên thấy hotsearch đó nhất nhìn thấy.
« Chương TrướcChương Tiếp »