Chương 9

“Anh Âu Dương, bây giờ dù sao trên danh nghĩa anh ta vẫn là vị hôn phu của em, anh làm như vậy mà để cho anh trai của em thấy được là không tốt lắm.” Thời Hoàn Khê cười nói.

Âu Dương Hiên cảm thấy Thời Hoàn Hi nói có lý.

Mặc dù Thời Sâm cũng không thích người em rể này, nhưng cũng không cố ý gây khó dễ cho Bạch Tri Hoài.

Nói như thế nào thì Bạch Tri Hoài cũng được coi như người của nhà họ Thời.

Thời Sâm chắc chắn sẽ không vui nếu thấy một người ngoài cuộc là anh ta mắng chửi Bạch Tri Hoài.

“Bạch Tri Hoài, lại đây.” Thời Hoàn Hi ngoắc ngón tay về phía Bạch Tri.

Thái độ thản nhiên như đang gọi một con cún.

Bạch Tri Hoài ánh mắt tối sầm lại.

Những ngón tay của Thời Hoàn Hi rất xinh đẹp, cô chưa bao giờ làm bất kỳ công việc nhà nào, dùng tác phẩm nghệ thuật để hình dung tay cô cũng không quá đáng.

Thật muốn đem ngón tay kia bẻ gãy từng ngón.

Âm thanh đột nhiên vang lên.

[Ký chủ, giá trị sát khí của Bạch Tri Hoài đối với ngươi đang tăng lên, hiện tại là 80%…]

Biếи ŧɦái!

Thời Hoàn Hi tức giận âm thầm mắng trong lòng.

Bạch Tri Hoài lật xem một chút về bản hợp đồng.

“Hợp đồng không có vấn đề gì.” Anh nhàn nhạt nói.

“Đó là tất nhiên, tôi còn có thể lừa Hi Hi sao?” Âu Dương Hiên cười lạnh.

Thời Hoàn Hi nghe vậy thì lập tức ký hợp đồng.

Âu Dương Hiên hài lòng rời đi.

Sau khi Âu Dương Hiên rời khỏi, Thời Hoàn Hi mở miệng nói: “Bạch Tri Hoài, mang bánh sầu riêng ra đây.”

Bạch Tri Hoài nhíu mày.

Chẳng lẽ người phụ nữ này lại muốn ép anh ăn bánh sầu riêng?

“Ném vào thùng rác đi, bẩn chết đi được.” Thời Hoàn Hi ghét bỏ nói.

Bạch Tri Hoài ngơ ra một chút, sau đó tiến lên cầm bánh kem.

“Đợi đã.” Thời Hoàn Hi đột nhiên lại hét lên.

Bạch Tri Hoài đè nén sự không kiên nhẫn trong lòng, xoay người lại.

“Chương trình tạp kỹ sẽ được ghi hình vào ngày kia. Anh định mặc bộ quần áo này muốn làm tôi mất mặt sao?” Thời Hoàn Hi khoanh tay, ghét bỏ nhìn Bạch Tri Hoài.

Mặc dù Bạch Tri Hoài là nghệ sĩ nổi tiếng nhất của công ty Âu thị, nhưng kinh phí dành cho anh không nhiều lắm.

Mỗi lần Bạch Tri Hoài tham dự một sự kiện quan trọng, quần áo anh mặc đều rất rẻ, thậm chí còn không có tên tuổi.

Người hâm mộ đều cho rằng Bạch Tri Hoài quá tiết kiệm, thậm chí các hội nhóm còn hỗ trợ gây quỹ để gửi một số bộ đồ cao cấp cho Bạch Tri Hoài.

Những bộ trang phục này không bao giờ đến được tay Bạch Tri Hoài mà đã bị người quản lý giao nộp lại công ty.

Lúc này, trên người Bạch Tri Hoài đang mặc áo cộc tay màu trắng và quần dài màu be của Uniqlo.

Mặc dù chỉ là một bộ đồ rất bình thường, nhưng vì khuôn mặt và chiều cao của Bạch Tri Hoài, nó lại trông giống như một phong cách cao cấp.

“Vυ" Vương, tôi muốn dùng xe.” Thời Hoàn Hi ra lệnh nói.

Vυ" Vương lập tức nói: “Được, đại tiểu thư.”

“Đại tiểu thư, cô có cần thay quần áo không?” Vυ" Vương lại hỏi.

“Thay quần áo?”

Thời Hoàn Hi nghi hoặc cúi đầu nhìn xuống bộ quần áo ở nhà rất mềm mại trên người.

Vυ" Vương cười cười: “Đại tiểu thư, mời theo tôi đi đến phòng bên cạnh.”

Thời Hoàn Hi đi theo vυ" Vương đi tới phòng thay đồ bên cạnh.

Khi cánh cửa tự động của phòng thay đồ từ từ mở ra, hai mắt Thời Hoàn Hi cũng trợn to theo.

Quần áo và phụ kiện trong phòng thay đồ rực rỡ đến hoa cả mắt.

Có nhiều bộ của các hãng lớn còn được đặt làm riêng, hàng hiệu cao cấp mới nhất, trang sức quý giá sáng lấp lánh....

Bạch Tri Hoài nhìn hai mắt Thời Hoàn Hi đột nhiên phát ra ánh sáng.

Anh nhìn người phụ nữ này như thể là cô chưa từng đến đây bao giờ, và việc đầu tiên cô làm là đang chậm rãi lùi lại.

Sau đó chạy thật nhanh đến giữa đống đồ trang trí sáng lấp lánh với tốc độ rất nhanh!

"Thật sáng bóng, thật đẹp!"

Thời Hoàn Hi yêu thích đến mức không nỡ buông tay.

Bạch Tri Hoài nhìn Thời Hoàn Hi với vẻ mặt kỳ lạ.

Hành động hôm nay của Thời Hoàn Hi thật sự rất khác thường.

“Mấy người đi ra ngoài đi, tôi muốn thay quần áo.” Thời Hoàn Hi lưu luyến vuốt ve món đồ trang sức và nói.

Nơi này thật sự quá tuyệt vời!

Số châu báu ở đây nhiều hơn số châu báu cô đã tích lũy được trong hai nghìn năm đấy!

Mặc dù Thời Hoàn Hi cất chứa các bộ sưu tập lớn như một cái hang, nhưng trong đó cũng không nhiều thứ lắm.

Bởi vì Thời Hoàn Hi lười đi cướp kho báu.

Chỉ có bảo vật do các hoàng đế tiền nhiệm nộp cho Thời Hoàn Hi.

Một vài món đồ sưu tầm trong đó là của một số tiểu yêu quái dại dột đi vào hang ổ của rồng.

Chờ Bạch Tri Hoài và vυ" Vương rời khỏi, cuối cùng Thời Hoàn Hi không nhịn được, phát ra một tiếng.

“Gừ!!”

Thời Hoàn Hi bắt đầu vui vẻ lăn lộn với đống trang sức.

Nhưng hình người này không vui chút nào!

Mình thực sự muốn biến thành nguyên hình sau đó quay tròn nhảy vào bên trong!