Chương 3

3.

Tôi đã rất ngạc nhiên.

Tiểu Chu lớn lên ở nông thôn, sau đó đến chỗ chúng tôi học đại học.

Sau khi tốt nghiệp thạc sĩ, qua sự giới thiệu của giáo sư, tôi vào làm việc tại một viện nghiên cứu. Tôi đã làm việc ở đó 03 năm, sống đơn giản nhàn nhã, mua trả trước một căn nhà rộng 40 mét vuông gần nhà. Mẹ tôi khá hài lòng với căn nhà, tuy nhiên tôi thấy nhà chật quá, sau này lấy chồng cũng bất tiện.

Khi Tiểu Chu đến nhà tôi ăn tối lần đầu tiên, hắn đã hứa sẽ mua cho tôi một căn nhà riêng để làm của hồi môn.

Khi đó, Tiểu Chu đã rất xúc động và liên tục nói rằng mình đã tìm thấy một kho báu của đời mình.

Tại sao chỉ mới đó hắn đã trở thành con sói trắng bị ép còn hai bàn tay trắng trong gia đình tôi.

"Có thể các người không tin, giáo sư hướng dẫn của hắn thời sinh viên, gần đây có cháu gái từ nước ngoài trở về, giáo sư của hắn đã nghĩ đến việc kết đôi cho hai người bọn chúng. Nếu nhà bà không có của hồi môn thì đừng trách tôi nói nặng lời, tôi thà đổi bạn đời của Tiểu Chu chứ không đồng ý để hắn lấy con gái bà."

Khung cảnh ban đầu có vẻ sống động đột nhiên rơi vào im lặng.

Tôi nhìn Tiểu Chu, hắn đang cúi đầu nghịch điện thoại di động, trên môi nở một nụ cười.

Chỉ để lại một cái nhìn thờ ơ với nội dung của cuộc trò chuyện này.

Mẹ tôi ngồi sang một bên, cau mày. Hồi lâu, bà nói:

"Từ xưa đến nay, nam nữ kết hôn đều là do ngươi yêu cùng nhau tự nguyện, nếu như nhà các người miễn cưỡng như vậy, chúng tôi liền gác lại chuyện kết hôn đi."

Nói xong, bà đi thẳng về phòng, không thèm nhìn hai người trên sô pha. Tôi đi theo sau.

Nghe tiếng sập cửa bên ngoài, mẹ tôi mới chịu lên tiếng:

"Gia đình này làm sao vậy? Vốn dĩ nhà của hắn so với chúng tôi kém hơn rất nhiều, điều kiện hắn giờ khá tốt nên cũng xét nét thêm. Giờ thì hay rồi, tôi vô cớ bị đối xử như vậy.”

" Còn muốn lấy vợ cho con trai mà đứa bé lại đặt theo họ bà nội. Bà ấy lấy đâu ra mặt mũi mà nhắc đến chuyện này? Làm như họ của bà ta khảm kim cương không bằng? Hay não bà ấy úng nước hết rồi?"

Càng nói bà ấy càng tức giận, giơ tay định đánh tôi:

"Lúc đầu ta kêu con tìm một gia đình có điều kiện tương tự, con không thích, hiện tại nhìn thấy rồi, con vui chưa. Dính vào loại Phượng Hoàng nam gia tộc này, con sẽ ở trong đó cho đến hết đời.”

Nói đến đây, bà ấy càng tức giận hơn, xua tay: "Đi! Gửi tin nhắn cho hắn ngay! Đừng nói kết hôn, chỉ cần thu dọn đồ đạc còn ở chỗ của hắn mang về trong hôm nay!"