Chương 82: PN3 - Đùa với sư tử thật ngu ngốc 1

Tiêu Chiến thực sự thời gian qua có chút bất mãn . Tiêu Chiến có chút khó hiểu , tại sao anh với Vương Nhất Bác khác nhau ở điểm gì , tại sao anh lại phải nằm dưới như vậy . Hồi trước cứ nghĩ fan couple chỉ vô tình ship linh tinh , ai ngờ cái nghiệp nằm dưới họ dành cho anh vận vào cái người anh luôn .

Tiêu Chiến ôm hộp đồ chơi tình thú vào lòng, thẩn thơ suy nghĩ mà cười đến phát dại . Thử tưởng tượng Vương Nhất Bác nằm phía dưới mà ôm chặt lấy anh, sau đó cái miệng em ấy khẽ rêи ɾỉ gọi Chiến ca thì sẽ thế nào ?

- Này, anh nghĩ cái gì mà nước miếng rớt tùm lum rồi ! - Vương Nhất Bác vừa tắm xong , lau lau người khó hiểu nhìn Tiêu Chiến .

Tiêu Chiến vừa thấy Vương Nhất Bác tắm xong , nước còn nhỏ giọt mơn mê bộ ngực trần quyến rũ rắn chắc làm anh càng thêm thất thần , nghĩ đến việc chuẩn bị làm không khỏi kích động .

- Này Tiêu Chiến , lau nước miếng đi , đừng nói anh nhìn em thèm thuồng đến mức đó nhé !

Vương Nhất Bác ném khăn tắm vào đầu Tiêu Chiến , lúc này anh mới sực tỉnh , xấu hổ lau đi nước miếng còn dính ở khoé miệng .

Vương Nhất Bác thấy biểu hiện ngốc nghếch của Tiêu Chiến không nhịn được cười , đè anh xuống giường mà trêu chọc:

- Hôm nay anh lạ lắm , từ sáng đến tối đều tỏ ra thèm muốn em đến lộ liễu , liêm sỉ của anh để quên ở thành phố không mang về sao ?

- Con mẹ nó chứ không phải ngày đêm em đều muốn thao anh sao Vương Nhất Bác?

Tiêu Chiến đỏ mặt , lúng túng quơ lấy quần áo trên giường, vội đẩy Vương Nhất Bác ra :

- Anh... anh đi tắm , mọi người đang đợi cơm đó .. em đừng có mà lưu manh .

Vương Nhất Bác càng thấy Tiêu Chiến xấu hổ lại càng thích thú , muốn đùa giỡn với cánh môi anh một chút , hàm răng đều tăm tắp khẽ lay lay viền môi ngọt ngào mà trêu đùa :

- Anh đã là của em rồi, không thể nói việc hôn anh là lưu manh được , Chiến Chiến anh thật hư nha .

Tiêu Chiến vội vã trốn khỏi lòng Vương Nhất Bác mà chạy vào phòng tắm , không may trượt chân ngã cái uỵch xuống sàn , vô cùng đau điếng .

Vương Nhất Bác giật bắn người , vội vã chạy vào đỡ anh dậy , sốt sắng :

- Anh có sao không ?

Tiêu Chiến mếu máo đem gương mặt uỷ khuất lên nhìn cậu :

- Đau ! Tại em cứ trêu anh đấy !

Cái gương mặt thỏ con đang uỷ khuất với cậu , thật khiến cậu muốn ôm hết vào lòng mà che trở . Vương Nhất Bác dịu dàng xoa nắn chân tay giúp anh , sau đó đỡ anh dậy , còn đạp mạnh một cái xuống nền đất , hung hăng quát :

- Dám làm bảo bối của ta ngã à, đánh chết này .

Tiêu Chiến hài lòng nhìn Vương Nhất Bác , tâm trạng vô cùng thoải mái , Vương Nhất Bác chưa bao giờ hết ôn nhu dịu dàng với anh cả , nói một cách đúng hơn , thì sự dịu dàng đó chỉ dành cho duy nhất một mình anh .

- Đỡ đau chưa ?

Tiêu Chiến khẽ gật đầu , Vương Nhất Bác lại xoa xoa đầu anh thầm thì :

- Bảo bối, anh đi tắm đi !

Tiêu Chiến vừa tắm xong đã suýt hết hồn khi Vương Nhất Bác đang ngồi chăm chú xem xét hộp đồ chơi của Uông Trác Thành tặng . Vương Nhất Bác cầm nó lên , đem ánh mắt khó hiểu nhìn Tiêu Chiến :

- Là anh mua sao ?

- Không ... Uông Trác Thành chết tiệt cậu ta đem về , nói là tặng anh với em .

Tiêu Chiến bối rối ôm đầu nhìn Vương Nhất Bác với bộ đồ chơi tình thú đến phát ngượng .

Khoé miệng Vương Nhất Bác khẽ cong lên , hết nhìn bộ đồ chơi đó lại nhìn Tiêu Chiến :

- Đúng là bạn thân em , rất tốt .

Thân con khỉ ý , dám đem bộ đồ chơi này về sao ? Tiêu Chiến trong lòng thầm chửi rủa Uông Trác Thành , nhưng không sao hết , Uông Trác Thành ngươi muốn giúp bạn thân ngươi đánh bại ta sao . Ngươi lầm rồi , hôm nay ta sẽ dùng nó chơi bạn thân ngươi đến mức phải quỳ xuống xin tha thì thôi .

Nhân tiện mọi người còn chưa xuống đầy đủ , Tiêu Chiến vội vàng nhờ Vương Nhất Bác ra ngoài lấy nước giúp mình , còn mình thì nhanh tay giã nhuyễn thuốc ra , sợ 1 viên không đủ , Tiêu Chiến liền lấy gấp đôi .

- Ít thôi , loại này mạnh đấy .

Uông Trác Thành vừa nhìn vừa tặc lưỡi .

- 2 viên cho chắc , người bình thường một viên thì ổn nhưng con sư tử nhà em thì phải hai viên Uông Trác Thành ạ . Nhớ giữ chỗ của em ấy đấy c , không được để em ấy ngồi chỗ khác .

Tiêu Chiến cẩn thận ngoáy đều rồi đặt lại ly rượu vang xuống chỗ cũ , sau đó thấy mọi người xuống đông đủ mới vui vẻ rót đầy các cốc khác .

- Ăn cơm thôi cả nhà , hôm nay mời cả nhà thưởng thức bữa cơm do đại minh tinh Tiêu Chiến nấu nhé , không ngon không lấy tiền .

Tiêu Chiến khẽ gật đầu với Uông Trác Thành, Uông Trác Thành vội kéo Vương Nhất Bác ngồi xuống ghế cậu và Tiêu Chiến đã chuẩn bị , Tiêu Chiến vô cùng hài lòng gật đầu. Mọi người đã đông đủ , Uông Trác Thành mới cầm ly rượu trong tay lên trịnh trọng .

- Hôm nay cả nhà chúng ta đều rất vui vẻ thoải mái , cuối cùng sau bao nhiêu thăng trầm , mọi người đều có thể bình bình an an ngồi đây hàn huyên như vậy , thật sự rất ấm áp , thật đáng để ăn mừng . Con kính chú , kính dì , kính anh chị và mọi người một ly.

Mọi người đều vui vẻ hưởng ứng theo , Tiêu Chiến nhấp miệng một chút , hí hửng quan sát Vương Nhất Bác , cứ thấy cậu uống một ngụm là lòng rộn ràng như nở hoa , không nhịn được còn theo thói quen đưa chân lần tìm chân cậu mà trêu chọc .

Vương Nhất Bác uống không chỉ một ly đó , mà còn uống thêm rất nhiều ly sau mộ người rót cho. Hết bữa ăn mặt Vương Nhất Bác đã đỏ hồng lên , chân đứng không vững mà lảo đảo , vội ấp úng :

- Mọi người chơi vui vẻ , hôm nay , con làm sao ấy , không được khoẻ cho lắm .

Vương Nhất Bác khó chịu lảo đảo từng bước lên phòng , toàn thân nóng rực như lửa đốt , không hiểu sao hôm nay uống không quá nhiều mà lại khó chịu đến thế . Vương Nhất Bác không biết biểu tình bản thân thế nào , còn ngỡ mình hôm nay hơi yếu nên nhanh say , cố gắng lên giường nằm nghỉ , đắp chăn một chút xem có ổn hơn không .

Mọi người chỉ nghĩ hôm nay Vương Nhất Bác uống rượu nên không được tỉnh táo , nên việc cậu lên phòng cũng không ai lấy làm lạ . Tiêu Chiến cùng Uông Trác Thành hí hửng chạy lên theo , Tiêu Chiến hé hé cửa , thấy Vương Nhất Bác đang nằm đắp chăn, lại cứ ngỡ cậu đã ngủ rồi , không ngờ cậu lại đang chật vật trong chăn , người ngứa ngáy khó chịu đến tột đỉnh, mồ hôi vã ra từng đợt , hình như , hình như cậu đang có ham muốn tìиɧ ɖu͙© dâng cao đến đỉnh điểm . Con mẹ nó , sao rượu vang này mọi người uống bình thường , mà cậu lại thành ra khó chịu thế này.

Tiêu Chiến vỗ vỗ vai Uông Trác Thành , đắc ý :

- Tốt lắm A Thành , anh đã bảo rồi , hai viên thuốc mê cộng thêm cả mấy ly rượu mới ru được bạn em ngủ mà , kì này em ấy chết với anh rồi.

- Không , anh nhầm rồi, không biết nó ngủ do rượu hay gì nhưng em muốn nói với anh là em mua thuốc kí©ɧ ɖụ© chứ không mua thuốc mê đâu Tiêu Chiến .- Uông Trác Thành thản nhiên .

Tiêu Chiến trợn tròn mắt nhìn Uông Trác Thành . Lúc này Vương Nhất Bác cũng không nhịn được nữa , lồm cồm ngồi đậy lảo đảo muốn ra ngoài , hình như muốn kiếm Tiêu Chiến .

Tiêu Chiến khóc không ra nước mắt , định chạy ra ngoài thì Uông Trác Thành đã ranh mãnh đẩy anh lại vào trong , đóng rầm cửa lại rồi khoá chặt .

———————-

Tự dưng không hiểu sao hai hôm nay truyện tăng view kinh khủng , chắc là do hoàn rồi nên mọi người thích đọc một lèo . Mà khổ nỗi người mới cả chục nghìn người mà chỉ lặng lẽ đọc rồi đi ra thôi các cô ạ , làm mấy nay tôi nhớ những cái tên thân thương lúc nào cũng cmt ủng hộ tôi ý huhu , tại sao cứ cmt suốt xong đến cuối đột nhiên không cmt nữa là sao ? Hãy có trách nhiệm hơn với tôi đi 😂😂😂