Chương 29

Quý Ỷ Nguy đồng ý gia nhập hành động đợt này thực sự là tin mừng ngoài ý muốn, Thịnh Tụng Thời không hy vọng kết quả xa vời hơn. Bởi vậy nói xong, bọn họ chuẩn bị giải tán.

Trước khi rời đi, Trịnh Hỉ Bi động tay động chân, không cẩn thận đυ.ng trúng cái bàn, làm bàn dịch ra xa. Trịnh Hỉ Bi tự nhận là người có đạo đức công cộng, bèn tiện tay đẩy cái bàn về rồi mới rời đi.

Vấn đề là cái bàn vừa khéo đè lên nắp cống thoát nước.

Nắp cống: “…”

Tản mát hơi thở sa sút tinh thần.

Bọn họ đi không lâu, một quả cầu lẩn tránh tầm mắt ký chủ và người máy, vội vàng đến gần nắp cống. Nó nhìn nắp cống thoát nước bị bàn ăn đè nặng, cái đuôi cuốn một vòng ôm đầu, la hét trong câm lặng.

Là thằng khốn nạn thiếu đạo đức công cộng nào! Mèo máy bên dưới sắp bị hại chết rồi!

Quả cầu mèo quấn đuôi cố gắng đẩy cái bàn ra khỏi nắp cống, dùng hết sức vẫn vô dụng, bèn vội đi kiếm nhân viên cửa hàng, nói dối là ký chủ của nó vừa ăn cơm ở bàn đó xong, phiền dọn dẹp bàn ăn.

Ký chủ kiêm nhân viên cửa hàng làm thêm kiếm điểm nghe vậy thì kêu người máy qua dọn, người máy lau dọn xong bàn ăn, dịch bàn tròn về chỗ cũ. Rốt cuộc quả cầu mèo cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Quả cầu mèo sửa sang lại cảm xúc, kẹp một tờ giấy vào nắp ống cống, sau đó như cao nhân ẩn thân sau màn phất đuôi bỏ đi.

Không bao lâu sau, nắp cống “Phanh” bật văng lên trời. Hệ thống 2333 biểu tình hung tợn tràn màn hình, cái đuôi bám vào miệng cống, thở hồng hộc bò ra ngoài.

Không khác gì mèo trốn khỏi l*иg hấp!

Là ai? Là ai nhiều lần lấp kín nắp giếng! Lần này nó liều ăn nhiều, sau khi cắt đuôi đám người máy, dùng đầu tông mạnh vào nắp, trực tiếp đυ.ng bay nắp tung trời!

Để không làm người xung quanh chú ý, 1001 vội vàng thả một ít sương khói, bụi mù cuồn cuộn, nó và 2333 tranh thủ trốn lẹ, bỏ lại các ký chủ kinh hoảng nháo nhào.

“Nổ cống thoát nước kìa! Đừng nói là khí mêtan? Cẩn thận!”

Hệ thống 2333 bay được nửa đường thì bị một tờ giấy dính vào mặt, cậu lập tức “Meo meo” hốt hoảng giãy giụa, được 1001 nhanh chóng kéo đi.

Hai quả cầu di chuyển đến chỗ vắng vẻ, hệ thống 2333 lấy tờ giấy dính chặt trên mặt xuống xem, trên giấy đóng dấu ký tên【 Quả cầu thần bí số 520】.

Trên tờ giấy đa phần là mã loạn, cơ mà Tiểu Nhất biết phải làm gì, cũng biết cách phiên dịch mã loạn. Nó thành thạo lấy ra một quyển từ điển chuyên giải mật mã, giải thích với Tam tam.

Thịnh Tụng Thời bên kia đang xem mình lịch trình của mình. Tại không gian chủ hệ thống, sản phẩm điện tử có khả năng đều bị chủ hệ thống giám thị, cho nên hắn vẫn luôn chú ý tránh xa, có ý tưởng hoặc kế hoạch gì đều viết tay, dùng xong liền tiêu hủy, bảo đảm xóa sạch dấu vết.

Theo như lời chủ hệ thống nói với ký chủ tại hội nghị, trung tuần tháng sau sẽ triển khai đợt bảo trì lớn cho các hệ thống, khi đó khẳng định các hệ thống sẽ tập trung một chỗ, cũng là thời cơ tốt nhất để tiến vào khu vực hệ thống. Kế hoạch của bọn họ là xâm nhập một giếng thang máy bị bỏ hoang, từ khu hòm đồ nối thẳng đến khu vực hệ thống ngầm dưới lòng đất.

Hắn âm thầm tính toán khoảng thời gian đó, bây giờ đã là cuối tháng, tốt nhất là hắn đi làm nhiệm vụ một lần trước, chừa đủ kỳ hạn mười ngày, tránh việc phải nộp phạt khiến chủ hệ thống chú ý.

“Khi nào thì áp dụng phí không làm nhiệm vụ?”

【 Xin trả lời, sau buổi hội nghị ký chủ thâm niên ngày hôm nay, đúng 0 giờ chính thức áp dụng. 】

“Từ 0 giờ đêm nay bắt đầu đếm ngược mười ngày à?”

【 Xin trả lời, chính xác. 】

Thịnh Tụng Thời dứt khoát quyết định.

“Gần đây tôi khá rảnh, sáng mai nhận một nhiệm vụ thế giới đơn giản đi… Tạm thời không muốn làm nhiệm vụ dịch bệnh, chọn thế giới con sông kinh hoàng nhé, làm xong tôi muốn thả lỏng mười ngày.”

1001: “…”

1001 miễn cưỡng ổn định tâm lý. Thịnh Tụng Thời rảnh, nhưng nó bận! Trước một ngày chạy nhiệm vụ mới báo, quá đột ngột! Đã thế còn đổi luôn cả nhiệm vụ thế giới đã phân tích xong xuôi!

Nhưng hệ thống không thể cự tuyệt yêu cầu làm nhiệm vụ của ký chủ, 1001 chỉ có thể chuyên nghiệp đáp:

【 Đã nhận yêu cầu. 】

【 Phân tích thế giới sẽ hoàn thành trước sáng mai, xin ký chủ yên tâm. 】

Thịnh Tụng Thời kết thúc cuộc gọi cùng hệ thống.

Tuy rằng hắn đề phòng hệ thống, e sợ hệ thống là máy giám sát của chủ hệ thống, nhưng điều này không mâu thuẫn với việc hắn thưởng thức hệ thống 1001. 1001 trước nay đều nhanh gọn hiệu suất cao, tuyệt không nói nhiều, hỏi đáp rõ ràng, đều là điểm mà hắn ưng ý.

Hơn nữa hợp tác lâu rồi, dù chỉ là một chương trình cũng sẽ sinh ra cảm giác ăn ý.

Nếu 1001 là người…

Bọn họ khẳng định sẽ là đồng loại thưởng thức lẫn nhau.

* * *

Hệ thống 2333 nhàn nhã nằm trong ổ mèo chờ Quý Ỷ Nguy trở về.

Hôm nay cậu không muốn nấu cơm, đợi Quý Ỷ Nguy trở về sẽ mua cơm hộp. Mỗi khi nhàn nhã, thỉnh thoảng cậu sẽ nhớ tới công việc. Hệ thống 2333 xòe hai cái đuôi dài, lẩm nhẩm chính sách phí phạt không làm nhiệm vụ, tính tháng sau có bị lố thời gian hay không.

Trung tuần tháng sau chủ hệ thống bảo trì tập thể làm cậu đau đầu, cơ thể cậu cải tạo một đống thứ phi pháp, cần xử lý trước mấy ngày, thành ra hiện tại phải nhận ít nhất một nhiệm vụ mới được.

Còn chưa phân tích xong thế giới【 Đại Hồ 】, làm gì bây giờ nhỉ…

Trong lúc cậu hết sức tự hỏi, Quý Ỷ Nguy mở cửa vào nhà. Vừa vào cửa liền khoe đồ trên tay với hệ thống 2333.

“Tam Tam, xem tôi mang gì về này?”

Trên tay Quý Ỷ Nguy là một túi lớn gói bổ sung, và cả đống rau dưa tươi đủ loại.

“Tôi giao dịch cùng ký chủ khác một vài gói bổ sung, còn mua đồ ăn.” Dừng một chút, anh nhớ cảnh mình uy hϊếp Thịnh Tụng Thời bán mỗi thứ giá một tích điểm, nụ cười tươi hơn, “Cực kỳ rẻ luôn, tổng cộng không vượt quá hai mươi tích điểm, đúng là một cửa hàng tốt.”

Người khác bi thương, anh đây vui sướиɠ!

Hệ thống 2333 bị niềm vui lớn ập vào mặt, có gói bổ sung ăn, có Quý Ỷ Nguy cần kiệm quản gia, đây là hạnh phúc sinh hoạt gì thế này!

Cậu vui vẻ bay vòng vòng trong không trung, cuối cùng “bộp” chủ động chui vào cái túi mở rộng chứa đầy gói bổ sung của Quý Ỷ Nguy, bơi lội hai vòng.

“Buổi tối anh gọi cơm hộp đi, tôi lười.”

“Được được.”

“Mai chúng ta đi làm nhiệm vụ nhé! Thế giới công viên giải trí tôi đã phân tích xong rồi!”

“Được được.”

“Giúp tôi lấy túi bổ sung vị trái cây chua ngọt vừa phải không quá ngọt không quá chua nhé, lười động quá à…”

“Được được.”

Hệ thống 2333: >v<

Quý Ỷ Nguy vĩnh viễn chỉ biết nói ừ với cậu! Thế này làm sao mà cậu nỡ bỏ rơi anh sau giờ tan tầm!

Cậu hạnh phúc nằm trong ổ mèo, Quý Ỷ Nguy ngồi dựa cạnh cậu, vừa vuốt ve tai mèo vừa hỏi han ân cần. Hệ thống 2333 đắm chìm giữa ao rượu rừng thịt xa hoa truỵ lạc trong chốc lát, đôi mắt điện tử chớp chớp, đột nhiên hỏi.

“Đúng rồi, Quý Ỷ Nguy, anh biết làm sao để xây nhà ở sa mạc không?”

Lông mi Quý Ỷ Nguy khẽ động, dư quang liếc bình hoa cắm một cành đào bên bàn. Giây tiếp theo, anh liền lộ ra ý cười dung túng.

“Đương nhiên biết, tôi dạy cho em nhé?”

“Meooo!”