Chuyển ngữ: Team Sunshine
"Ai mà biết được, có điều tôi nghe người ta nói anh Thương thích đàn ông, tìm đàn bà đến cũng chỉ là để che giấu giới tính của mình mà thôi..."
"Hai người các cậu chán sống rồi đấy à?" Ngoài cửa có người đi vào, đúng lúc bắt gặp hai người đang buôn chuyện thì thản nhiên mở miệng nói một câu. Hai người này bị dọa sợ tới mức giọng nói mềm nhũn đi, lí nhí gọi một tiếng "anh Uy" rồi ỉu xìu chạy ra ngoài.
Lại là anh này anh kia?
Đầu óc Tô Huỳnh mờ mịt, tay vịn tường đi về phía nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh ở đây rất to, cửa sổ cũng rộng rãi sáng sủa, nhưng hai người vừa buôn chuyện trước cửa lúc nãy đang đứng trong sân hút thuốc nên cô căn bản không thể chạy thoát được, hơn nữa cho dù trốn được thì nếu bọn họ đã có thể dễ dàng điều tra được tin tức của cô, vậy tìm được cô cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Tô Huỳnh cũng đã nghĩ đến việc báo cảnh sát nhưng lại sợ sẽ làm ầm chuyện lên, dù sao thì cô cũng không thể nói với người khác rằng tối qua cô đến để hẹn hò tình một đêm nhưng vô tình bắt gặp người trong giới xã hội đen đang sống mái với nhau nhỉ? Đến lúc đó đúng là thoát khỏi tay mấy người xã hội đen nhưng cô phải đối mặt với người quen của mình thế nào đây?
Vừa rồi lúc vào nhà vệ sinh, phòng khách vẫn còn trống không, lúc này trên ghế sô pha lại có thêm một người đàn ông, lúc Tô Huỳnh đến gần mới thấy rõ mặt mũi của người đàn ông đó.
Dịu dàng tao nhã, tròng mắt đen lông mày thanh tú, mang nét đẹp của đấng quân tử hào hoa phong nhã được nhắc đến trong sách nhưng lại không hiện ra nhân khí.
Cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông vừa rồi thoáng nảy ra trong đầu cô.
"Tôi nghe người ta nói anh Thương thích đàn ông, tìm đàn bà đến chỉ là để che giấu giới tính của mình mà thôi..."
Trên trán Tô Huỳnh hiện rõ vẻ trêu ghẹo, chữ "Thụ" to tướng tung bay trong đầu, cô chớp mắt mấy cái rồi ngồi xuống đầu ghế sô pha bên kia, nhân cơ hội hỏi chuyện: "Anh bị... mời đến đây sao?"
"Thụ" liếc mắt nhìn cô: "Không phải."
Ồ, thế thì là tự nguyện rồi, có lẽ là đến hẹn hò tình một đêm giống cô hôm qua.
Nhưng cho dù thế nào thì có thêm người ở đây, trong lòng cũng có thể cảm thấy bình tĩnh hơn một chút.
Anh Thương thích đàn ông, mà bạn Thụ này lại xinh đẹp như vậy nên chắc hẳn rất hợp khẩu vị của anh Thương, nếu cô có thể thân thiết với Thụ thì nói không chừng lát nữa có chuyện gì xảy ra, bạn Thụ này còn có thể ra mặt nói chuyện giúp cô.
Tô Huỳnh tiến tới bắt chuyện, bắt đầu lôi kéo làm quen: "Chào anh, tôi tên là Tô Huỳnh, tên anh là gì? Đây là lần đầu tiên anh đến đây sao?"
Thụ lại liếc mắt nhìn Tô Huỳnh một cái, lúc này tầm mắt dừng lại vài giây, không nhiều lời mà trực tiếp rút một tấm danh thϊếp từ túi áo ra rồi đưa cho cô.
Một dòng tiếng Anh mà Tô Huỳnh đọc không hiểu, nhưng tên lại là tiếng Trung Quốc, viết là...
Đàm Thương.