Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Anh Ấy - Người Từng Thương

Quyển 1 - Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nấu cơm chỉ là chuyện nhỏ đối với tôi, tôi làm một lèo thật nhanh, đợi cơm chín rồi dọn ra nữa là được.

-Hoá ra cô còn biết nấu cơm

-Anh xem thường tôi?

-Nào có.

Hắn vui vẻ ngồi ở bàn ăn, háo hức chờ tôi đưa cơm ra. Trông hắn như một đứa bé chờ mẹ vậy.

-Nè, ăn đi. Tôi về

-Không ở lại ăn sao? Ăn xong tôi đưa cô tới một nơi, không phải cô thất tình sao? Đi cho khuây khoả.

-Nếu anh đưa tôi đi và không bắt tôi nấu cơm lần hai cho anh.

-Tôi đưa cô đi.

Nghe hắn nói, tôi ngồi xuống ăn cơm. Sau đó, hắn thật sự đưa tôi đi chơi.

-Tàu lượn siêu tốc

-Vòng quay ngựa gỗ.

Đến khi tôi và hắn vào cổng khu vui chơi, chúng tôi lại cãi nhau chỉ vì chơi trò gì đầu. Cuối cùng hắn cũng phải thoả hiệp tôi.

Nhìn hắn chơi vòng quay ngựa gỗ mà tôi phì cười. Người hắn rất cao, ngồi trên một con ngựa nhỏ, mặt ấm ức. Bây giờ mới để ý kĩ, hắn rất đẹp trai, còn đẹp hơn cả anh.

Nghĩ đến tôi lại thầm buồn, nhưng lại phấn chấn ngay sau đó. Hôm nay đi xoã, không thể để buồn.

-Mà này, tôi còn chưa biết tên anh.

-Huy

-Hả. Aaaaa.....

Tiếp theo là tàu lượn siêu tốc, vừa cài dây là tôi hỏi hắn, hắn vừa trả lời thì tàu bắt đầu chạy. Tôi được một ngày khϊếp sợ vì chơi trò này.

Kết thúc rồi mà tôi vẫn sợ, tim đập thình thích. Hắn dắt tay tôi đến một quán kem, đưa cho tôi một cây kem ốc. Một lát sau tôi mới bình tĩnh lại.

-Tôi muốn cái kia.

Nhìn thấy con gấu bông ở rạp kia, tôi lay cánh tay hắn, chỉ hắn con gấu đó

-Lớn rồi. - Hắn khinh thường

-Giúp tôi lấy đi. - Tôi lay lay tay hắn, giọng nũng nĩu, cuối cùng hắn cũng phải thoả hiệp

-Được.

Chơi ném bóng vào rổ, trong 1p ném được 200 quả mới được con gấu kia. Hắn phải chơi tới lần thứ 3 mới lấy được.

Nhìn hắn thở hồng hộc, tôi nhanh chóng mua cho hắn một chai nước.

-Nè, cảm ơn

-Vui chưa? Giờ thì đi tiếp thôi.

-Đi đâu?

Hắn kéo tay tôi một mạch chạy tới chiếc moto của hắn. Phóng xe ban đêm thật vui.

Dừng lại ở một cây cầu, cảnh đêm rất đẹp.

-Ở đây đẹp thật, sao anh biết hay vậy?

-Cô bị ngốc à? Cây cầu này chẳng phải mỗi ngày đi học cô đều đi qua sao?

Thế hả? Sao tôi không biết nhỉ. Mà cũng phải, trước đây ngồi trên xe buýt đi học mà, không đọc sách thì lướt điện thoại, làm gì chú ý bên ngoài. Ban ngày hay đêm thì ru rú trong nhà, làm sao biết cảnh đêm ở đây thế nào.

-Thất tình?

-Ừm.

-Tôi nói nghe này. Tôi dù không có đẹp nhưng tôi có trái tim tốt, theo tôi, em sẽ không chịu thiệt, tôi sẽ không để em đau khổ vì tình lần 2 đâu.

-Anh giỡn đó hả?

Nghe câu nói nghiêm túc của hắn, tôi thoáng giật mình, sau đó cười nói lại.

-Tôi không có giỡn, tôi nghiêm túc. Nếu em chưa sẵn sàng, tôi có thể đợi.

Suy nghĩ lại, tôi có nên bắt đầu một tình yêu mới. Dù sao, vừa thất tình, chưa đầy 1 ngày lại đi yêu người khác có quá nhanh không?
« Chương TrướcChương Tiếp »