Quyển 33 - Chương 1: Diêm Vương là bạn trai cũ

Kỳ thật một khắc bị xe đâm chết ấy cô không thấy đau, cô chỉ thấy cả người mình đột nhiên bay lên, sau đó phần đầu đập xuống đất, cơ thể bị nghiền nát qua lại.

Bạn: “……”

Linh hồn bạn chậm rãi bay ra từ trong thân thể, bạn không nỡ nhìn thẳng thảm trạng của mình, chỉ thở dài đáng thương cho đóa hoa của tổ quốc thế nhưng lại chết đi theo cách này.

Còn chưa chờ bạn thương tiếc thanh xuân, một phen móc quét tiến tới, làm bạn theo bản năng vặn người trốn đi, mà người phía sau cũng tựa hồ sửng sốt một chút, tay y vừa chuyển trực tiếp khóa cổ bạn. Sau đó bạn thấy người mặc đồ đen một tay kéo bạn, một tay kéo con quỷ khác, chạy nhanh xuống địa phủ.

Trong miệng còn không ngừng nhắc mãi, “Đi báo cáo thôi, đi báo cáo thôi…”

Cho nên đây là đi địa phủ gặp Diêm vương sao?

Khi bị đưa tới đại điện âm khí nặng nề, bạn bị người phía sau đẩy làm lảo đảo hai chân mềm nhũn quỳ xuống.

Bạn rất muốn đấm vài cái vào chân mình, khóc rống kêu lên. “Đồ yếu đuối!” Nhưng mà khuôn mặt thanh niên ngồi trên long ỷ lại làm bạn xấu hổ trong nháy mắt, không nghĩ tới Diêm vương trong truyền thuyết lại là bạn trai cũ!

Một bên Hắc Vô Thường cung kính trình sổ con lên, Diêm vương nhìn thoáng qua bạn, nói không chút để ý.

“La Toa đúng không?”

Con quỷ bên cạnh nhanh chóng lên tiếng, Diêm vương hơi gù lưng thở dài, nằm trên lưng ghế ném sổ con đi, khiến con quỷ phía trước hóa thành làm khói đen nồng đậm.

“Đi cầu Nại Hà, hóa thành người.” Nghe theo Diêm vương phân phó, Hắc Vô Thường rời đại điện để xử lý chuyện con quỷ đó.

Chỉ còn lại bạn và hắn ở chỗ cao mắt to trừng mắt nhỏ, bạn đợi một lúc lâu, đột nhiên thử hỏi hắn. “Còn tôi thì sao?”

“Cô à?” Hắn suy nghĩ một chút, cười. “Súc vật nói không muốn nhận cô, chờ ngày nào đó nó nguyện ý thì cô sẽ được rời đi.”

Bạm rút lại lời kinh trong miệng, nhìn đối phương càng cười tùy ý, bạn yên lặng thu người trên sàn nhà vẽ xoắn ốc.

Hắn tuyệt đối là đang trả thù vì bạn đểu với hắn mà, sao bạn xui thế, thật vất vả mới đá được một người, mà người đó lại trở thành Diêm vương, nhốt bạn ở đây, thầm mắng bạn ngay cả súc sinh cũng không bằng.

Hắc Vô Thường trở về gặp bạn còn ở chỗ này cũng không kinh ngạc, chỉ là thương tiếc liếc bạn một cái, bẩm báo xong thì xoay người rời đi.

Bạn cảm thấy chính mình đã bị cái liếc mắt ấy hung hăng lăng trì một phen, bạn uể oải ỉu xìu dựa vào ghế dựa đen có hoa văn, không nhúc nhích.

Tựa hồ qua hồi lâu, thanh niên cả người tỏa sát khí đen rời chỗ ngồi, đi đến trước mặt bạn ghét bỏ đá bạn, hắn tự nhận là sức lực không lớn.

Sau đó một con quỷ nhỏ mới ra lò bay lên thì thẳng tắp đạp lên tường.

Khi Bạch Vô Thường lưỡi dài đón quỷ hồn tới còn bị âm thanh đột nhiên vang lên làm sợ tới mức thiếu chút nữa cắn lưỡi, y nhìn một con quỷ nhỏ ở góc tường, lại nhìn mặt Diêm vương không cảm xúc, yên lặng dẫn quỷ hồn lui ra ngoài.

Thật thể bạn trực tiếp bị hắn đá thành một khối, suy yếu ngã trên đất bị hắn nhắc lên, bạn đối diện với đôi mắt đen lặng lùng yên tĩnh của hắn thì hung hăng rùng mình. Hắn nhìn một khối màu đen khó lắm mới nắm chặt được trong tay, tự dưng cười cười. Nụ cười kiều diễm nói không rõ.

“Tôi thấy cô ở lại bên cạnh tôi cũng không tồi.”

Sau đó bạn đã được hắn ôm trở về long ỷ, nằm lên đùi hắn thường bị hắn hung hăng nhéo một cái. Hễ mà bạn bất mãn kêu to một tiếng, hắn liền xách bạn lên ném, ném đến mức đầu bạn choáng váng não nhức.