"Mẹ em quan trọng lắm đúng không? Dùng em đổi mạng bà ta đi"
Trong căn phòng lạnh lẽo sập tối theo bầu trời đêm bên ngoài, Hạ Nhiên Y nằm trên chiếc giường màu trắng nóng ấm vẫn còn vương lại mùi hương của đàn ông, thân thể gầy gò run rẩy sợ hãi, linh hồn của cô hoàn toàn đã chết...
Cha của Hạ Nhiên Y cách đây mười năm đã bỏ theo một người đàn bà giàu có khác, mẹ cô là Vương Tư Tuệ một mình nuôi cô khôn lớn nên người, mỗi ngày bà ấy đều dậy rất sớm làm bánh mang ra chợ bán, buổi tối về lại làm phụ bếp ở một quán ăn nhỏ ở đầu ngõ.
Cho đến khi Giang Dụ Minh xuất hiện, cuộc sống hai mẹ con Hạ Nhiên Y mới lóe lên một tia hy vọng đổi mới, cách mà Giang Dụ Minh đối xử với Vương Tư Tuệ và Hạ Nhiên Y đã cảm hóa trái tim lạnh lẽo của một cô gái thiếu thốn tình cha, Hạ Nhiên Y sau nhiều đêm suy nghĩ vẫn quyết định ủng hộ Vương Tư Tuệ tái giá.
Cứ ngỡ cuộc sống sau khi bước chân vào nhà họ Giang bình an vô sự, Hạ Nhiên Y ngay từ lần đầu gặp con trai Giang Dụ Minh là Giang Dụ Thần đã cảm giác được mọi thứ vốn chẳng như cô mong ước, nụ cười ngọt ngào thân thiện của Giang Dụ Thần như một liều thuốc độc, ánh mắt anh nhìn cô ẩn chứa đầy hàm ý, mỗi một cử chỉ của anh như cố ý nhắm vào Hạ Nhiên Y, tất cả cô đều nhận ra.
Sở dĩ Giang Dụ Thần không phản đối Vương Tư Tuệ bước chân vào cửa nhà họ Giang vì biết bà ấy có một đứa con gái vẫn đang học cấp ba. So với Vương Tư Tuệ, Hạ Nhiên Y là tấm gương phản ánh sự trái ngược hoàn toàn với mẹ ruột, Vương Tư Tuệ càng cởi mở bao nhiêu thì Hạ Nhiên Y lại trầm tính khép nép bấy nhiêu, chính điều đó vô tình khiến cho bản thân bị Giang Dụ Thần để ý đến.
Giang Dụ Thần vốn không phải là một con người, anh độc ác đến mức có thể gϊếŧ cả cuộc đời tương sáng của một ai đó nhưng vẫn không cho họ chết để giải thoát. Bên ngoài là một chàng thiếu gia trầm tĩnh xa cách, sâu bên trong lại mang dã tâm của một ác quỷ, chính vẻ bề ngoài hào nhoáng ấy đã giúp Giang Dụ Thần giữ mãi hình ảnh đẹp đẽ tốt bụng trong mắt người khác, còn mặt trái thì chỉ có một mình Hạ Nhiên Y nhìn thấy.
Giang Dụ Minh quyết định tiến thêm bước nữa chỉ sau hai tháng vợ cũ qua đời, điều đó khiến Giang Dụ Thần không khỏi căm phẫn nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vui vẻ ủng hộ.
Trước mặt Giang Dụ Minh và Vương Tư Tuệ, Giang Dụ Thần tỏ ra rất vui mừng vì bỗng có thêm một đứa em gái, anh còn hứa sẽ dốc lòng chăm sóc và bảo vệ Hạ Nhiên Y cho đến khi cô tìm được một người khác thay thế chỗ anh yêu thương cô.
Ngay lần đầu gặp mặt, Giang Dụ Thần không tiếc tiền tặng cho Hạ Nhiên Y một căn hộ chung cư cách trường cô đang học chỉ mất năm phút đi xe, thậm chí anh còn tính đến việc khi đi làm tiện đường sẽ có thể đưa cô đi cùng.
Căn hộ của Giang Dụ Thần tặng Hạ Nhiên Y nằm trong một khu chung cư đắt đỏ được bảo mật an ninh tuyệt đối, căn hộ thuộc tầng hai mươi hai, tầng cao nhất của chung cư.
Ngoại trừ chổ cửa chính ra vào có hai vách hai bên, nơi nhìn ra ngoài thành phố hoàn toàn được lắp kiếng trong suốt, tạo cảm giác cho căn phòng rộng rãi thoáng mát.
Từ cửa bước vào là phòng khách, bên tay trái là toilet và nơi giặt giũ quần áo, bên tay phải sát vách tường nằm giữa là một chiếc giường đôi màu trắng, sát bên ngoài cùng gần bức tường bằng kiếng là nơi đặt máy tính và bàn học, phía bên ngược lại của giường là tủ quần áo loại lớn. Cạnh tủ quần áo là dàn bếp nấu nướng được lắp đặt bằng gỗ, gần đó là bàn ăn dành cho bốn người.
Căn hộ được thiết kế dạng mở, phòng ngủ nối liền phòng khách không có phòng ngăn cách, bếp và nơi ăn uống thích hợp dành cho một đến hai người ở, chỉ mỗi việc lựa chọn nhà cho Hạ Nhiên Y cũng đủ để biết Giang Dụ Thần đã có tính toán như thế nào.
Suốt một tuần mẹ con Hạ Nhiên Y mới chuyển về nhà họ Giang, Giang Dụ Thần đích thân đứng ra lo cho Hạ Nhiên Y có nơi ổn định, còn cùng Giang Dụ Minh đưa cô và Vương Tư Tuệ mua sắm hàng hiệu đắt tiền, nhờ đó chẳng mấy chốc Giang Dụ Thần được lòng Giang Dụ Minh và Vương Tư Tuệ.
Trái lại, Hạ Nhiên Y ngày càng sinh ra cảm giác bất an, luôn cảm thấy cách Giang Dụ Thần đối xử với cô và mẹ cô không hề thật lòng như anh thể hiện, anh giống như đang giăng một cái bẫy lớn dụ tất cả rơi vào, nhưng cô không thể nào đoán được mục đích thật sự của anh.
Buổi chiều khi tan trường như mọi khi, Hạ Nhiên Y trên vai vác balo nặng, trên tay vẫn còn ôm thêm những quyển sách dày vừa mới mượn ở thư viện, chẳng còn bao lâu nữa cô phải tham gia vào kỳ thi Đại học quan trọng nhất đời người, suốt một tuần qua vì chuyện về nhà họ Giang đã làm lỡ của cô rất nhiều thời gian.
Ra khỏi cổng trường, Hạ Nhiên Y vừa nhìn thấy Giang Dụ Thần đi một mình đón cô thì lo lắng trong lòng cô không ngừng tăng lên, bao nhiêu ánh mắt của những nữ sinh đều tập trung ở chỗ Giang Dụ Thần đang đứng cạnh xe khi đi ngang qua, anh lịch lãm trong sơ mi trắng đóng thùng, ai nhìn thấy trong mắt cũng hiện lên những trái tim lấp lánh dành cho anh.
Giữa bao nhiêu nữ sinh bị Giang Dụ Thần đốn gục trong lần gặp mặt đầu tiên, Hạ Nhiên Y từ lúc gặp gỡ chưa từng dành cho anh một nụ cười nào, dù chỉ là giả dối cũng không hề có.
Thật tâm Giang Dụ Thần cũng chưa từng cần nụ cười của Hạ Nhiên Y, càng chưa mong chờ cô sẽ có cảm tình tốt với anh, bởi giữa cả hai vốn không đi cùng một con đường.
"Anh" Đến gần Hạ Nhiên Y lên tiếng chào hỏi trước, Giang Dụ Thần không nói lời nào cầm lấy chồng sách trong tay và chiếc cặp trên người cô vứt thẳng tay vào ghế sau, anh mở cửa ghế phụ cho Hạ Nhiên Y vào nhưng sự tốt bụng đó của anh khiến cô vô cùng kinh sợ.
Ngồi vào xe, Hạ Nhiên Y hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối, mắt hướng xuống sàn xe ngồi yên lặng chẳng khác nào một bức tượng.
Ánh mắt Giang Dụ Thần lóe ngang một tia nguy hiểm trên người Hạ Nhiên Y, bất chợt chồm người tới cầm dây an toàn thắt lại cho cô.
Lúc Giang Dụ Thần tiến sát, Hạ Nhiên Y lập tức theo phản xạ nghiêng người tránh đi với vẻ mặt cảnh giác. Giang Dụ Thần không để mọi chuyện đơn giản vậy, anh cố tình ghé môi sát tai Hạ Nhiên Y, phả từng hơi thở nóng bỏng khiến cô càng không thoải mái phải cố tránh anh ra xa hơn.
Nhìn cách cư xử của Hạ Nhiên Y, Giang Dụ Thần thừa biết cô bảy phần đề phòng ba phần chán ghét anh, dù sao cũng vì số phận đưa đẩy, ngày tháng sau này trong lòng Hạ Nhiên Y e là chỉ còn nỗi hận do anh mang đến.