Chương 284

Vừa vào nhà, Tống Hiên mặc áo khoác bông đỏ, Tống Nhiên đút tay vào túi quần đi đến trước mặt Tống Hiên: “Mùa đông rồi, chị em mình đi chơi. Thầy Triệu, chị thật quyến rũ.”

Tống Hiên lạnh lùng liếc nhìn cô, nói: "Cái gì?" Em đang muốn khống chế chị gái mình đúng không?"

Tống Nhiên bĩu môi. “Em quan tâm chị như vậy sao? "Trời lạnh như vậy, nhưng tan làm về nhà, uống một bát canh nóng, chui vào giường, đọc sách, ngắm tuyết ngoài cửa sổ, không phải rất đẹp và ấm áp sao?"

Tống Hiên gõ đầu cô. "Em thật là miệng lưỡi sắc bén. Chị không nói chuyện với em nữa.”

Cô ta quay người đi lên lầu. Tống Nhiên đuổi theo như một miếng cao dán da chó, vừa đi vừa hỏi: “Chị lại đi xem kịch với Triệu Minh Nghi à? Kịch hay đến vậy sao? Không phải chỉ là chuyện nhỏ thôi sao? Ông chủ của chị có thấy chị đi cùng Triệu Minh Nghi không?”

Nếu Dương Hải Đào nhìn thấy cảnh này, có lẽ trái tim sẽ lạnh đi.

Tống Hiên đột nhiên nổi giận, nói: "Xong chưa?" Không sợ lạnh sao? Nếu sợ lạnh thì nhanh chui vào chăn đi. Đừng có mà định đoạt cuộc sống của chị ở đây nữa. Em thật sự nghĩ mình là cố vấn cuộc sống của người khác sao?"

Tống Nhiên nhìn cô với vẻ mặt ủy khuất. "Sao chin lại tức giận với em?" Cô hỏi. "Em chỉ là đang tốt bụng thôi. Tại sao? Buổi hẹn hò không diễn ra tốt đẹp sao? Cho dù buổi hẹn hò không diễn ra tốt đẹp, chị cũng không thể trút giận lên người em."

Một tiếng "ầm" vang lên, Tống Hiêm đóng sầm cửa lại, thậm chí còn khóa chặt. Tống Nhiên sờ mũi, khịt mũi: “Sao chị ấy không biết nói cái gì tốt cho mình?”

Ầm! Cửa lại mở ra. Tống Hiên lạnh lùng nhìn cô: “Ai là người không biết lợi hại?”

Tống Nhiên nhanh và rụt rè. “Em không nói về bất kỳ ai. Em không nói về bất kỳ ai.”

Sau khi đóng cửa lại, Tống Hiêm cảm thấy rất buồn bực, không biết vì sao mình lại tức giận như vậy.

Nhưng khuôn mặt đau đớn của Dương Hải Đào vẫn không thể xóa đi được.

*****

Nửa tháng sau, kết quả thi đại học đã có. Tống Nhiên kiểm tra, phát hiện mình đạt 620 điểm trên tổng số 750 điểm. Tống Hiêm kinh ngạc đến nỗi không ngậm được miệng, bởi vì trước kia cô chỉ đạt khoảng 600 điểm.

:Chị ơi,” Tống Nhiên nói một cách đắc thắng, “chị có thấy em tuyệt vời không?”

Lần này, Tống Hiên không làm cô nản lòng, “Chị thực sự không thể nói rõ, mấy lần thi thử trước, tổng điểm của em chỉ khoảng 550, sao đột nhiên cô lại thi đại học tốt như vậy?”

“Đây gọi là ẩn giấu thực lực,” Tống Nhiên cười khẽ. “Ngươi hiểu không?”

Tống Hiên xoa đầu cô rồi hỏi: “Em muốn quà gì?” “Chị sẽ mua tặng em.”

Tống Nhiên liếc mắt nhìn cô: "Em muốn cô tìm cho em một người anh rể. Người mà em biết rõ."

“Nghiêm túc đi,” Tống Hiêm đẩy đầu cô ra.

“Tôi rất nghiêm túc.”

Tống Hiên khoanh tay nhìn cô,” cảm thấy chị và Dương Hải Đào không có điểm chung, đừng lúc nào cũng nói tốt cho anh ta.:

Tống Nhiên cảm thấy có chút bất lực, cho dù Dương Hải Đào mỗi ngày đọc một quyển sách, ngồi trên phi thuyền cũng không đuổi kịp hai người bọn họ, thật sự là đáng lo ngại.

Nếu vậy, Dương Hải Đào quả thực là một tên rác rưởi, có lẽ hắn đã dồn hết tâm trí vào việc kinh doanh, mãi vẫn không hiểu nổi cách theo đuổi con gái, cô đã tạo ra một cơ hội tốt như vậy để đưa chị ấy đến với hắn, nhưng vẫn không thể có được trái tim của cjij gái mình, thật sự là đáng lo ngại.

Mặc dù lo lắng nhưng cuộc sống của ông vẫn phải tiếp tục.

Ngày hôm sau, các em đến trường để điền đơn và báo cáo điểm theo nhóm năm người.

Từ thứ nhất đến thứ năm, Tôn Nghị đạt 656 điểm, Chung Ái Đệ đạt 636 điểm, Tống Nhiên đạt 620 điểm, Vương Tĩnh đạt 608 điểm và Lý Thịnh đạt 601 điểm.

Tất cả thành viên đều đạt trên 600 điểm!

Có thể nói là ký túc xá của sinh viên hàng đầu. Tống Nhiên lấy ngón trỏ che miệng. "Chúng ta đi điền đơn xin nhập học. Giữ kín và đừng nói với bất kỳ ai."