Chương 15: Kết thúc

Chương 15: Kết thúc (đảm bảo H chất lương nhé, từ đầu tới cuối luôn. Hôm nay là ngày cuối cùng rồi thôi thì mấy bạn đọc đi rồi biết H kiểu gì nhá.)

Ba tuần sau lần đảo chính ngoạn ngục đó, đất nước Philos vẫn như cũ, thậm chí nhịp sống có vẻ còn nhộn nhịp hơn lúc trước. Sau khi điều tra được tất cả những chuyện dơ bẩn do các chính trị gia của triều đại trước, Tô Đình dẫn đầu một nhánh quân của Golden Shield đi tới bên Reme, muốn kiếm lại nhưng người đã bị bán qua biên giới. Tuy chuyến đi diễn ra không có nhiều khó khăn nhưng số người cứu được không nhiều, phần lớn là vì những quý tộc đã bỏ tiền ra mua nộ lệ đều không thừa nhận là họ đã làm thế, khăng khăng nói rằng người làm của họ là người nước Reme. Tô Đình chỉ cứu được những người chưa được mua hay kịp thời chạy trốn.

Sau khi ở lại nơi đất khách quê người hay một tuần, Tô Đình đành phải về nhà. Không phải vì Tô Đình muốn về, anh muốn tiếp tục ở lại tìm kiếm những người khác và thử nghe ngóng tin tức về cả nhà Hadot xem có cứu được họ không. Thé nhưng, Julius vì là đại thần của Philos nên phải ở lại nước, ngày nào cũng đòi Tô Đình mau về nhà. Sau hơn một tuần không gặp, Julius triệt để không chịu nổi nữa, tối hôm đó xếp lại ánh sao thành câu "Đình Đình mau về nhà" trên bầu trời đêm. Tô Đình vừa nhìn thấy liền xấu hổ vô cùng, tối hôm đó không dám ra khỏi trại của mình. Anh quả thật đã quá lâu không về nhà, chắc là tiểu Tôn cũng đã nhớ anh lắm rồi.

"Đình Đình, anh về rồi."

Julius mau chóng nhảy xuống ngựa, chạy tới bên người Tô Đình kêu réo. Nó đã đứng ở cổng thành đợi hơn 2 tiếng, khi hình bóng của người trong lòng hiện ra, Julius vui mừng đến mức không thể ngồi im, chạy thật nhanh tới bên cạnh Tô Đình.

Tô Đình thấy em trai yêu quý của mình háo hức như vậy, Tô Đình liền vui vẻ ra mặt. Anh nhảy xuống ngựa, nhào vào vòng tay rộng mở của Julius. Julius vươn tay bắt lấy thân ảnh Tô Đình, ôm người thật chặt vào lòng.

"Đình Đình, em nhớ anh lắm đó."

Julius áp mặt vào hõm cổ Tô Đình, hít hà mùi hương dễ chịu nơi đó. Um, dù cho Đình Đình có đi xa lâu như vậy nhưng mùi hương hoa quế vẫn còn ở đó. Julius đã bắt đầu nghiện mùi hương dễ chịu này. Nó nghiện tất cả mọi thứ về Tô Đình, nó yêu thích vẻ ngoài nam tính quyến rũ của anh, yêu thích tấm lòng bao la anh, nhưng nó yêu nhất chính là trái tim của Tô Đình, vì trong đó chỉ dành cho một Julius nó mà thôi.

"Chúng ta đi về thôi, cha và phụ thân nhớ anh lắm đó. Bụng của cha đã hiện ra rồi."

"Thật sao, nhanh nhanh, Chúng ta mau về thôi."

Tô Đình háo hức nói. Julius ẳm Tô Đình, một động tác lưu loát nhảy lên lưng ngựa, thúc con ngựa giống toàn thân đen tuyền chạy về nhà. Đoàn quân đi theo Tô Đình thấy sự viêc này cũng không ngạc nhiên, thản nhiên chạy theo hình bóng hai người đằng trước. Một người lính chạy nhanh tới phía trước, bắt lấy ngựa của Tô Đình, dắt nó chạy về doanh trại.

June chạy tới bên cạnh Augus, nói khẽ

"Này, lúc về nhớ điểm danh giúp tôi nhé. Tôi muốn đi thăm An trước khi về doanh trại."

Augus hai mắt tỏa sáng nhìn June, vui vẻ đáp ứng. Sau phi vụ đó, Augus có vể rất thích An, còn nói muốn gặp giống loài chằn tinh đã biến mất hơn trăm năm này.

Đương nhiên là June từ chối thẳng thừng, An không phải là vật triển lãm. Hơn nữa, An của cậu rất nhút nhát, sợ người lạ, nếu nhìn thấy Augus chắn chắc sẽ dọa nó sợ. June đã hơn một tuần chưa gặp chằn tinh ngốc đó, không biết giờ nó ra sao rồi. June suy nghĩ về An mà lo lắng không thôi.

Augus nhìn thấy biểu hiện của June cũng không tiếp tục làm phiền cậu nữa, nói thêm hai cầu khách khí rồi chạy về trước. June ở sau quân đoàn, chầm chậm đi theo. Tới khi thấy khoảng cách giữa cậu và quân đoàn đủ xa, June thúc ngựa chạy về một hướng khác.

Cánh rừng ngay bên cạnh đèo dốc ở ngoại ô cung thánh là một khu vực rộng lớn, trong đó có vô số thú vật sinh sống, nhưng dù sao thì cũng gần khu dân cư nên chỉ có súc vật hiền lành, không có động vât ăn thịt. June chạy tới một hang động nhỏ sạch sẽ bên dưới ngọn đèo, cậu leo xuống ngựa, thả nó đi cho nó đi gặm cỏ nơi xung quanh.

"An, ta về rồi này."

June vừa đi vào cửa hang vừa lên tiếng gọi, tiếng cậu vọng lại bên trong hang tạo cảm giác lạnh lẽo, cô đơn. Một tiếng gầm rú như thú vật truyền ra từ sâu trong hang động, June nghe thấy liền nhanh chạy vào trong. Chẳng lẽ là An bị thương sao, tại sao nó lại không trả lời lời kêu của cậu?

June lo lắng đi sâu vào tới khi cậu thấy thân ảnh xanh lá to lớn hơn hẳn người thường đang đứng nhìn cậu. An cả người đứng thẳng, trong tay cầm một cái đùi bò sữa lớn bị xé nát bấy, phần còn lại của con bò không thấy đâu, có vẻ là An đã ăn nó rồi. Ánh mắt An sáng lên sắc vàng mù quáng, tiếng gầm rú vẫn vang vọng trong cổ họng của chằn tinh xanh lá.

June vừa nhìn liền biết An đã vào kì đọng dục rồi, cậu bất cẩn quá, trước khi đi đã không tính tới chu kỳ động dục của chằn tinh khiến An phải trải qua thời kỳ khó khăn này một mình. Các năm trước lúc An động dục, June luôn ở bên an ủi chăm sóc, thậm chí dùng tay giúp An thêm thoải mái. Thường thì kỳ động dục của chằn tinh kéo dài tầm 1 tuần, sau 1 tuần thì An trở lại ngại ngùng với cậu, tới nắm tay cũng không dám.

June nhìn ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng đứng lên ở tại hạ thân của An. Kích cỡ đó thật sự như Augus nói, khủng bố vô cùng, cả thân dài như cánh tay người lớn, thô như bắp tay nam tử trưởng thành, đầu ©ôи ŧɧịt̠ to như nắm đấm đang nhiều dịch thể trắng đυ.c xuống sàn đất. June lên tiếng kêu tên An, chầm chậm bước tới bên cạnh thân ảnh to lớn.

An nghe thấy giọng June liền xoay mặt qua, nó liền nhìn thấy thân ảnh khiến nó nhớ mong suốt 1 tuần liền này. An buông cái đùi bò đẫm máu xuống, bước tới bên June, hơi thở nóng hổi phả lên mặt June. Túi tinh hoàn to như trứng ngỗng bên dưới An khẽ co giật, đầu ©ôи ŧɧịt̠ bên trên liền phun ra một dòng dịch trắng. June là một nam nhân rất cường tráng, tuy khuôn mặt nhìn qua không có gì đặc biệt nhưng thân hình nam tính quyến rũ vô cùng, đặc biệt và khuôn ngực đầy đặn cùng với bờ mông cong vểnh lên, câu hồn đoạt phách.

"Lune (June), cậu về rồi."

"Đã nói bao nhiêu lần rồi, tên ta là June không phải Lune."

"Luna?" An khó hiểu nghiêng đầu nói, vươn tay bắt lấy bờ vai rộng của June.

"Phải phải, ngươi muốn gọi là gì cũng được."

June thở dài nói. Cậu vươn tay bắt lấy bàn tay to lớn đặt trên vai mình, hạ nó xuống, áp lòng tay của An lên cánh mông đầy thịt của mình. Tay còn lại thì bắt lấy ©ôи ŧɧịt̠ đang rỉ nước của An, bắt đầu xoay tròn xoa bóp. An hoảng sợ giật nảy người, vươn tay bắt lấy cánh tay đang chạm vào mình, muốn kêu June ngừng lại. June là ánh trăng trong sáng trong lòng của của nó, sao có thể bắt June làm nhưng vậy.

June không để ý tới tâm tình rối rắm của An, áp thân mình đến trước ngực An, ngẩng mặt nhẹ nhàng thì thầm vào đôi môi dày của nó

"Sao, ngươi không muốn bóc vỏ "Phần thưởng" này sao?"

June nói rồi thè ra đầu lưỡi đỏ hồng liếʍ lên đôi môi đang ngậm chặt của An, một tay mát xa vật cứng trong tay, tay còn lại vuốt ve những cơ thịt đang nổi lên, gồng cứng nhắc trên người chằn tinh. June có thể cảm thấy An đang cố kiềm chế bản thân tới mức nào, dù sao thì An đang động dục, đối tượng nó yêu thích lại đang đứng trước mắt, cậu tự tin chắc chắn có thể đánh vỡ chằn tinh ngốc nghếch này.

"An, June muốn. Lỗ thịt nhỏ bên dưới của ta thật ngứa, thật ướt."

Chữ cuối cùng June cố ý hạ trầm giọng, kéo ra thật dài, ý muốn quyến rũ người khác thể hiện rõ ràng. Hơi thở của An đã bắt đầu nhanh lên, dây gân nổi gồ lên bùm bụp bơm máu tới não, cố gắng lý giải lời nói của June. An sợ sệt thò tay xuống, hai tay bắt lấy hai cánh mông chắc nịch đàn hồi của June. Xúc cảm truyền tới từ bàn tay làm An hơi điên cuồng, liền dùng sức xoa xoa bóp bóp rỗi vỗ thật mạnh lên thớ thịt khiến nó nảy lên nảy xuống.

Cánh mông bị đối xử thô bạo khiến June khó chịu, khẽ hừ một tiếng, tay cũng buông lỏng ra. An cảm thấy người trong lòng dừng như mất sức, một tay bóp mông môt tay ôm lấy thắt lưng cường tráng vào lòng ngực rộng lớn của mình. June tựa cả người vào An, quàng tay ôm cái cổ thô to của chằn tinh, vắt cặp chân dài quanh hông chằn tinh, đu cả người lên thân An. June rướn người tới bên cạnh An, thì thầm thẳng vào tai chằn tinh.

"An, June thích ngươi, ta muốn An thao ta tới mang thai, ta muốn sinh con cho ngươi. An có chịu không?"

Hơi thở ẩm nóng thả vào tai An, truyền thẳng tới não bộ. Lời nói khiêu kích có ý câu dẫn tới thế, An thật sự không thể kiềm chế bản thân nó nữa. Cái tay đang bóp bóp cánh mông chắc nịch liền mò vào trong lớp vải. Ngón tay chằn tinh thô táp vuốt lấy dịch ruột non đang tiết ra, đâm thẳng vào c̠úc̠ Ꮒσα nho nhỏ đang than lam co rút trong không khí. Cảm giác dị vật xâm phạm rõ ràng bên dưới khiến June cựa quậy cơ thể, rướn người lên phía trước muốn hôn môi với An.

An thấy người trong lòng đói khát liền vui vẻ thè cái lưỡi thật dài ra, thụt thật sâu vào miệng June, quấy động cuống họng June. Cánh môi dày của An áp lên đôi môi mềm mại của June bắt đầu mυ"ŧ máp xúc cảm tuyệt diệu nơi đó.

An rút lại đầu lưỡi, đẩy June áp lưng lên bức tường đá, cho người trong lòng ngả ra, phơi bày cơ thể xinh đẹp trước mắt nó. An sốt ruột xé nát lớp vải vóc trên người June, để lộ làn da bánh mật ngọt ngào bên dưới. Khung cảnh mê người hiện ra trước mắt khiến An sôi máu, cơn động tình thôi thúc bản năng giao phối bên trong cơ thể chằn tinh. An cúi người xuống nuốt núʍ ѵú đỏ hồng xinh đẹp vào miệng, dùng lưỡi đảo vòng rồi rồi đâm thẳng lên đầu ti sưng huyết to như táo đỏ. Bầu ngực thơm mùi sữa và lỗ thịt mềm mại ấm nóng khiến An điên cuồng, mọi dây thần kinh kiềm chế trong đầu nó đứt đoạn.

Ngón tay thô ráp thẳng thừng rút ra, An đặt đầu ©ôи ŧɧịt̠ đang rỉ nước ngay trước c̠úc̠ Ꮒσα co giãn. Lỗ thịt hơi chu ra mị thịt đỏ hồng nhẹ nhàng nuốt vào đầu ©ôи ŧɧịt̠ to lớn, xúc cảm co rút tuyệt vời truyền tới từ miệng thịt tăng cơn thèm khát trong cơ thể June, cậu chủ động hơi hạ thân mình nuốt cả đầu ©ôи ŧɧịt̠ xanh tím thật lớn của An vào trong, mị thịt xung quanh lỗ nhỏ căng ra cực đại, tất cả nếp nhăn đều bị ép thẳng ra.

"A....sướиɠ quá...sướиɠ quá..An à...cho ta....nhiều nữa...An~"

Nghe được lời khuyến khích từ người yêu, An liền húc thật mạnh ©ôи ŧɧịt̠ mình vào lỗ thịt tiêu hồn kia. Lỗ nhỏ tuy chỉ mới được khai mở nhưng vì tố chất cơ thể dâʍ đãиɠ nên June dễ dàng tiếp nhận ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào trong cơ thể. An kéo ra một chút rồi đâm thật mạnh vào, một cú lút cán. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ to lớn chạm tới lỗ nhỏ thật sâu bên trong. An mạnh mẽ tiếp tục di chuyển, qυყ đầυ to béo đâm xuyên qua lỗ nhỏ thẳng đến đường ruột non. Chiều dài khủng bố của ©ôи ŧɧịt̠ An khiến phần bụng dưới của June phình lớn như có thai ba tháng, đường ruột uốn cong chữ S bên trong bị ép thẳng ra. Háng June và hạ thân An dính thật chặt vào nhau, lớp lông xanh lá cứng nhắc đâm lung tung vào phần thịt nhạy cảm bên dưới tăng kɧoáı ©ảʍ làʍ t̠ìиɦ cho June.

Kí©h thí©ɧ từ núʍ ѵú nhạy cảm và cảm giác tuyệt diệu từ lỗ thịt bên dưới làm cho June mất trí, cơ thể June uốn éo, di chuyển theo từng chuyển động của An. Tấm lưng ưởn cong lên ép núʍ ѵú càng sâu vào miệng An, muốn đầu lưỡi càng nhiệt tình phục vụ nó. Đầu lưỡi nhám ma xát với phần thịt mẫn cảm khiến đầu ti ửng đỏ đứng thẳng lên, ống dẫn sữa bên trên mở lớn. Đầṳ ѵú còn lại bị bỏ quên khiến kɧoáı ©ảʍ từ đầṳ ѵú đang được phục vụ càng rõ rang. June vươn tay bắt lấy đầu ti đứng thẳng, mạnh tay ngắt nhéo. Hai bàn tay to lớn của An vẫn giữ lấy hai bên mông thịt, bóp bóp nắn nắn thớ cơ đàn hồi chắc nịch, xúc cảm thật tốt.

"An...An, a..mạnh quá...mạnh quá...Ta muốn...muốn...a..ha"

Cánh tay An tách mông June ra thật lớn, hạ thân bắt đầu di chuyển với tốc độ phi nhân loại. Mỗi lần đâm ra rút vào đều kéo ra hết mức, kéo theo mị thịt đỏ hồng ướŧ áŧ bên trong ra rồi lại đâm vào tới tận gốc khiến lớp thịt lại bị ép vào bên trong lỗ nhỏ. Tốc độ di chuyển quá nhanh khiến dịch thể nhầy nhụa dần phọt ra bọt trắng, mỗi lần túi tinh hoàn va chạm vào phần háng đều khiến bọt trắng bay tứ tung, dính đầy lên hang đá.

June đã hoàn toàn chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ, chuyển động tàn bạo và cái vuốt ve ôn nhu của An khiến đầu óc cậu tan rã, chỉ biết chằn tinh trước mặt này đang khiến cậu thoải mái bay đến chín tầng mây. Những cái húc của An mạnh đến mức mỗi lần đâm lút cán, cả cơ thể June bị nhấc bổng tung lên không trung rồi lại nặng nề hạ xuống, nuốt hết chiều dài ©ôи ŧɧịt̠ chằn tinh vào trong cơ thể mình. June mở lớn miệng ra rêи ɾỉ, nước miếng liền tràn ra từ khóe miệng do chuyển động lên xuống dữ dội.

"Á...Á...Á...An...An...sắp tới..sắp tới.....muốn bắn...bên trong"

Khóe miệng An bắt đầu xùi bọt mép, tiếng gầm rống thú vật truyền ra từ sâu trong cổ họng báo hiệu chằn tinh sắp bắn ra luồng nùng tinh giao phối để khiến bạn đời mình mang thai. June sung sướиɠ ôm lấy An, thè lưỡi liếʍ nước miếng bên mép miệng chằn tinh, nuốt xuống thứ thuốc khích tình này. An âu yếm ôm chặt June vào lòng, thè lưỡi ra cuốn lấy đầu lưỡi của June đưa vào khuôn miệng lớn của mình nút cắn phần thịt mềm mại ẩm ướt này. Côи ŧɧịt̠ to lớn phình to một vòng bên trong cơ thể June, đường ruột chặt chẽ bao lấy thân ©ôи ŧɧịt̠. Lỗ nhỏ bên trong vách ruột đè mạnh lên qυყ đầυ nhạy cảm. Húc thêm mười cái nữa, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn thẳng vào tiến tuyền liệt nhạy cảm trên vách ruột.

Điểm nhạy cảm nhất trong cơ thể bị tàn nhẫn chèn ép khiến hai mắt June trợn lên trắng dã, mê luyến hôn môi với An mà đặt tới cao trào cùng nhau. Lượng nùng tinh ào ạt bắn vào ruột June khiến phần bụng dưới của June nhanh chóng phình lên với tốc độ mắt thường thấy được. Lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều cơ thể June không thể hấp thu hết, truyền thẳng lên dạ dày. Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ngược cuồn cuộn chảy lên thực quản khiến June ói ra một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của An, nước mắt sinh lý cũng theo đó chảy ra. Cơ bụng hoàn hảo của June hoàn toàn biễn mất, thay vào đó là cái bụng phình lên như có bầu mười tháng sắp sinh. June có thể rõ ràng cảm thấy từng con tϊиɧ ŧяùиɠ di chuyển trong cơ thể mình, cảm thấy chúng đang phá lớp vỏ, chui tọt vào trong buồng trứng của mình. Từng lỗ chân lông trên June sung sướиɠ bung nở, hấp thu thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào người.

"An...An...An..a..A.. phỏng rồi, bên trong thật thoải mái...June có thai rồi, ta có thai rồi...An."

Sau khi xuất tinh, An đã bình tĩnh lại nhiều, ánh mắt liền trở lại thành màu trắng trong suốt, vô tội ngây thơ. An ôm thật chặt lấy June, nhẹ nhàng ngồi xuống đất. June mềm nhũn ngồi trong lòng An, hạnh phúc ôm cái bụng phình ra của mình. An hơi nhúc nhích cơ thể, muốn rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi cơ thể June.

"Không, đừng đi ra. An, ở lại bên trong chút nữa đi."

An tựa người vào hõm vai An thì thầm nói, cậu muốn An ở lại chút nữa, cậu muốn giữ lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong cơ thể mình.

"Luna, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong không tốt đâu, sẽ đau bụng."

Nói rồi, An đặt tay lên cái bụng phình lớn của June, mặt ửng đỏ, nhẹ nhàng vuốt ve. June tận hưởng phục vụ của An, thoải mái thả lỏng cơ thể nằm trong lòng ngực to lớn của chằn tinh. June cảm thấy núʍ ѵú hơi trướng, liền đặt tay bóp lấy đầṳ ѵú sưng đỏ của mình. An nhìn thấy hành động này liền xấu hổ cúi đầu, tiếp tục xoa nhẹ bụng lớn của June. Thấy chằn tin ngốc nghếch này không chịu cắn câu, June đành mở miệng cầu xin.

"An, núʍ ѵú của ta khó chịu, giúp ta hút sữa bên trong ra đi."

"Sữa...sữa?"

An nghe xong hoảng sợ hỏi, tại sao núʍ ѵú June lại có sữa? An biết mình ngu ngốc, nhưng nó biết June rõ rang là nam nhân. Nó cũng đã thấy hết cơ thể nam tính quyến rũ của June, một chút nữ tính cũng không có.

"Phải a. An à, June đã có thai rồi. Ta sẽ mang thai con ngươi, bụng sẽ phình to ra như vậy," June nắm lấy bàn tay đang đặt trên bụng cậu, "Sau mười tháng thì bảo bối nhỏ bé sẽ chiu ra từ đây." June di chuyển bàn tay to lớn ấy xuống phần lỗ thịt nhỏ mềm đang gắt gao ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của An.

Mặt An đỏ tới đổ máu, lấp ba lấp bắp trả lời.

"Có ...có...thai? Luna là, là, ánh trăng trong sáng. Luna, Luna sẽ sinh con cho An sao?"

June vui sướиɠ nhìn biểu hiện ngốc nghếch của An, đặt một nụ hôn lên đôi môi đang mấp máy.

"Chằn tinh ngốc."

---

"Julius, a...a..ha....ha...đừng mà...đừng mà..lạ quá...lạ quá."

"Đình Đình, lạ lắm sao?"

Tô Đình khóc lóc cầu xin Julius, cả cơ thể anh cảm thấy chỗ nào bị chạm vào đều trở nên thật mẫn cảm. Sau khi gặp cha vào phụ thân, Julius liền bắt Tô Đình vào phòng, lột quần áo anh bắt đầu vuốt ve khắp cơ thể.

"Anh à, đây gọi là kiểm tra. Em phải kiểm tra xem xem trong 1 tuần anh bỏ đi có vết thương nào mới không, hay có dấu vết nào đó kì lạ không thôi."

Tô Định cựa quậy cơ thể muốn thoát khỏi ma trảo của Julius. Anh đã hành quân cả ngày, cả người mệt lừ, thật không có tâm trí để làm bất cứ thứ gì nữa. Julius đương nhiên không chịu, đại thần của Philos vừa mới kiếm lại được bạn đời của mình thì liền bị cách xa tới 1 tuần. 1 tuần! Tới tận 7 ngày lận đó, Julius nhớ Tô Đình đến muốn điên lên, ngày nào cũng tạo ra ảo ảnh anh trai ôm ngủ, mong chờ ngày đêm người thật trở về. Giờ đây, người thật đã về, chẳng lẽ đại thần đại nhân sẽ bỏ qua cơ hội tuyệt vời này để tân hưởng cuộc làʍ t̠ìиɦ "welcome back" sao? Không bao giờ.

"Đừng chạm...chỗ đó lạ lắm"

Tô Đình giật nảy lên, lớn tiếng rêи ɾỉ dưới những cái vuốt ve của em trai của anh. Julius tiếp tục dò đường đi xuống, đến khi ngón tay thon dài chạm tới c̠úc̠ Ꮒσα hồng hồng đang nhiễu nước bên dưới.

"Ôi cái màu này thật đẹp, lỗ nhỏ của anh đang e thẹn kìa, còn biết co rút nữa."

Lời nói của Julius khiến Tô Đình xấu hổ vô cùng, c̠úc̠ Ꮒσα bên dưới co rút càng mãnh liệt, liên tục mấp máp, cứ nhứ cái miệng nhỏ tham lam đòi ăn. Tô Đình tốt xấu gì thì cũng là một danh tướng, anh nhanh chóng nhận thấy mình không thể thoát thân được, đành phải hùa theo tiều Tôn với hi vọng là nó sẽ chịu kết thúc nhanh chóng.

"Vậy, vậy...em cho nó ăn đi. Dù sao..... dù sao anh cũng cần mau chóng mang thai, anh muốn có con với em, anh muốn sinh ra đức vua tương lai cho Philos, được không?"

Tô Đình e thẹn nói.

Máu toàn thân Julius trong giây phút đó tất cả đều chảy ngược từ đầu chuyển về hạ thân, ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố mau chóng ngạo nghễ ưởn cao đầu, đυ.ng đυ.ng vào lỗ nhỏ đang co rút. Tô Đình ngước mắt lên nhìn thì thấy kế hoạch mình đã thành công rồi, mau chóng lột sạch quần áσ ɭóŧ, phơi bày cơ thể trước mặt Julius. Từng khối cơ hoàn mĩ như được đúc ra dưới bàn tay nghệ nhân hiện ra trước măt, hai cánh tay cường tráng bắt ra sau đầu khiến cơ thể ưởn dài, cùng với cặp chân dài miên mang cuốn quanh hông Julius. Ánh mắt của Julius dần di chuyển lên trên, thấy cặp mắt đen nhu tình kia cùng với hai má xấu hổ ửng hồng, đôi môi khẽ mở che giấu đầu lưỡi mềm mại bên trong. Tô Đình hiện ra như là mỹ vị ngon nhất trên đời, được bày trước người đang cồn cào đói khát.

Hình ảnh anh trai dâʍ đãиɠ thế này Julius chưa bao giờ được thấy và cũng chưa bao giờ nghĩ có thể thấy. Kí©h thí©ɧ thị giác quá mạnh khiến máu nóng chạy loạn khắp nơi trong cơ thể rồi theo lỗ mũi nhiễu ra ngoài. Từng giọt máu đỏ tươi rơi tích tách xuống khối cơ bụng rắn chắc của Tô Đình, tạo tành bức tranh da^ʍ mĩ vô cùng.

Tô Đình thấy Julius chảy máu mũi liền hoảng hốt, bật người dậy lấy ga giường lau đi vết máu. Không xong rồi, chẳng lẽ mình đã làm quá rồi sao, Tô Đình rầu rĩ nghĩ. Anh nhẹ nhàng điểm lên mũi và quanh miệng Julius, lau tất cả đi sạch sẽ.

"Em sao thế này, cảm thấy không khỏe sao?"

Tô Đình lo lắng hỏi, nếu không khỏe thì còn chơi đùa làm gì chứ.

"Không có, đây còn không phải tại anh hay sao? Ai bảo anh lại quyến rũ đến vậy chứ?"

Julius ngưỡng đầu lên để Tô Đình nhét vải vào lỗ mĩ chảy máu, buộc tộc nói. Đây rõ ràng không phải là lỗi của nó, nếu như có ai thấy một hình ảnh tuyệt đẹp như thế cũng sẽ có phản ứng như vây thôi. Julius bắt lấy tay Tô Đình, kéo anh ngồi xuống trước mặt nói.

Tô Đình đang chăm chú chăm sóc lỗ mũi cho Julius nên không để ý, đột ngột bị kéo khiến anh mất cân bằng, ngà nhào xuống, ngồi trên đùi Julius. Julius bực bội ôm lấy Tô Đình, hai miếng vải đỏ đỏ trắng trắng nhét tại hai lỗ mũi khiến dung nhan diễm lệ của Julius trông buồn cười vô cùng.

"Hậm hực cái gì chứ?"

Tô Đình yêu chiều nói, vươn tay vuốt ve mái tóc dài màu đay của người trước mắt.

"Được rồi, được rồi. Đây là lỗi của anh, là anh sai. Anh không nên quyến rũ em."

Tô Đình bắt lấy hai bên mặt của Julius, ép nó nhìn anh. Ánh mắt màu hổ phách đáng thương hề hề nhìn anh. Tô Đình vươn tay rút hai miếng vải ra. Tốt lắm, hết chảy máu rồi.

"Đại thần của anh à, đừng buồn nữa. Anh không có phiền vì em đã chảy máu. Nếu có gì thì chuyện đó khiến anh hơi vui lòng đó."

Julius ngạc nhiên ngưỡng đầu lên nhìn Tô Đình.

"Thật mà, nó chứng minh mị lực của anh đối với em. Điều này cho anh thấy rằng đại thần Julius đây quả thật là thật lòng với anh, cơ thể lẫn tâm hồn."

Tô Đình bắt lấy cằm Julius hôn lên, cười nói.

"Vậy chúng ta tiếp tục được không?" Julius hi vọng tràn trề nói

"Em nói đi, đại thần."

Không khí trong phòng tràn ngập hương sắc dụ tình, tiếng thở dốc hòa quyện cùng tiếng rêи ɾỉ nức nở khiến ai nghe cũng phải đỏ tai chạy đi. Hai thân ảnh cao lớn cường tráng cuốn lấy nhau trên cái giường lớn xa hoa, chăn gối bị quăng đi tứ tung, dịch thể vươn vãi khắp nơi.

"Tiểu Tôn, em đừng nới rộng nữa. Mau tiến vào."

Tô Đình bắt lấy cái tay vẫn đang đào móc lỗ thịt bên dưới của anh suốt nửa tiếng. Cái loại kɧoáı ©ảʍ nửa vời này thật sự là tra tấn người quá đáng. Tô Đình vươn hai tay bắt lấy hai bên mông thịt của mình, tách hẳn ra hai bên. Cảnh xuân bị giấu bên trong giờ đây lộ rõ ra ngoài, c̠úc̠ Ꮒσα sưng đỏ đang khẽ mở ra mời gọi ©ôи ŧɧịt̠ lớn tiến vào. Julius nhìn hành động này của Tô Đình mà vui sướиɠ vô cùng, nhưng nó vẫn không muốn làm anh bị thương.

"Bảo bối, kiên nhẫn chút nữa thôi. Nếu tiến vào như vậy, em sợ anh sẽ bị thương."

Julius ôn nhu nói, ngón tay lần nữa đâm vào lỗ thịt nho nhỏ đó. Góc độ đâm vào lần này rất xảo quyệt, chỉ cần duỗi thẳng liền có thể chạm tới tiến tuyền liệt bên trong.

"A..ha..ha, không cần, không cần. Anh, anh ngày cũng mở rộng nó hết. Em căn bản không cần.."

Thông tin này khiến Julius chạm mạch, ngón tay không thương tiếc đâm thẳng vào tới tận điềm gồ lên kia. Cơ thể Tô Đình nảy lên như con cá mắc câu, tấm lưng duyên dáng uốn thành một độ cong xinh đẹp.

"Nếu vậy thì em sẽ không khách sáo. Cảm ơn vì món ngon hôm nay!"

Julius thẳng thừng rút ngón tay mình ra, mị thịt đang chặt chẽ bao quanh liền bị kéo ra theo, khiến lỗ thịt nhỏ càng thêm sưng đỏ, càng thêm mê người. Julius đã không thể chịu nổi nữa, một tay đỡ lấy ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng của mình, ngắm ngay c̠úc̠ Ꮒσα bên dưới rồi tiến quân thần tốc. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ to lớn liền phá lớp tường thịt xông vào, đánh thẳng vào điểm gồ lên cực nhạy cảm kia. Julius cong chân lấy đà, nó cúi người xuống thấp rồi một phát đâm sâu lút cán, tiến tuyền liệt đáng thương bên trong bị chèn ép dữ dội.

Kɧoáı ©ảʍ quen thuộc lần nữa bao trùm Tô Đình khiến cả cơ thể anh run lên trong vui sướиɠ. Tô Đình vươn tay ôm lấy Julius, chủ động thè lưỡi muốn hôn sâu. Julius thấy vậy liền áp tới, nhanh chóng tặng cho bảo bối một nụ hôn nồng nàn, răng lưỡi giao nhau. Trái ngược với nụ hôn ôn nhu là bờ hông Julius bên dưới vẫn tiếp tục di chuyển với tốc độ tàn nhẫn, mỗi lần va chạm, túi tinh hoàn đều đạp vào háng Tô đình khiến nó ửng đỏ, vang lên tiếng "bốp, bốp, bốp."

"A..ha..ha khoan đã...khoan đã...cảm giác..lạ quá...tiểu Tôn, tiểu Tôn."

Tô Đình hoảng hốt kéo áo Julius, muốn người bên trên dừng lại. Anh cảm thấy bên dưới thật lạ, cảm giác như ©ôи ŧɧịt̠ của Juliuss đang đâm vào một chỗ rất ngứa lại rất xót. Julius cũng thấy phản ứng kì lạ của Tô Đình nhưng hoạt động bên dưới vẫn không dừng lại, tiếng "phập, phập, phập" vang lên càng lớn, tiết tấu càng nhanh. Mỗi khi Julius đánh vào điểm đó, tường thịt bên trong sẽ khắt gao bao chặt lại ©ôи ŧɧịt̠ của nó, cảm giác nhung lụa mềm mượt ấm nóng khiến Julius muốn tan chảy vào trong.

"Không được mà, không được, anh không chịu được đâu."

Tô Đình bật khóc xin tha thứ. Cảm giác đó thật quái lạ, mỗi khi điểm đó bị đầu ©ôи ŧɧịt̠ hung hăng đánh vào thì đầu óc Tô Đình liền trì tệ, hai bên tai vang lên tiếng ong ong, một dòng điện truyền thẳng từ vách ruột lên xương sống đánh thẳng vào thần kinh cảm giác bên trên. Tô Đình mở miệng nức nở, nước miếng chảy ngược ra hai bên khóe miệng xuống chăn đệm bên dưới.

Julius đột ngột rút ©ôи ŧɧịt̠ của nó ra, đổi một góc khác rồi đâm thẳng vào. Tiếng khóc của Tô Đình im bặt, hai mắt đẫm lệ ngạc nhiên mở lớn, hai tay bấu chặt quần áo của Julius bên trên. Cảm giác tuyệt diệu này, Julius thở hắt ra một hơi, cười nói.

"Quả nhiên, bảo bối, cơ thể anh đã hình thành cổ tử ©υиɠ và buồng trứng rồi. Lúc nãy em đã chạm vào cổ tử ©υиɠ của anh."

Julius tiếp tục lại rút ra rồi đánh thẳng vào điểm lúc nãy, cả cơ thể Tô Đình co giật liên hồi, lỗ nhỏ mềm mại bên trong bao lấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ nhạy cảm.

"Bảo bối, giờ anh cảm thấy như thế nào?"

Julius tàn ác cười nói, di chuyển bên dưới lại tiếp tục tốc độ tàn nhẫn lúc nãy, cổ tử ©υиɠ nhạy cảm vừa hình thành bị đánh thẳng vào không thương tiếc. Toàn thân Tô Đình bủn rủn, hoàn toàn tan ra thành một vũng nước trên giường. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ to béo đâm đâm nhét nhét vào lỗ nhỏ, ý muốn chen vào buồng tử ©υиɠ. Tô Đình hoảng sợ ngửa đầu nhìn Julius với ý cầu xin, hai mắt đẫm lệ nhìn đáng thương vô cùng. Julius cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên mặt Tô Đình, chóp mũi cao thẳng nhẹ cọ lên khuôn mặt tuấn tú của Tô Đình.

Tô Đình nghiêng vào vuốt ve ôn nhu của Julius, khẽ lên kêu lên trong thỏa mãn. Hạ thân Julius rút ©ôи ŧɧịt̠ bên dưới đi ra lỗ nhỏ, dùng đầu ©ôи ŧɧịt̠ xoay tròn quanh mị thịt bên trong lỗ thịt, rồi đột ngột đâm thẳng vào. Hai mắt Tô Đình trợn trắng lên, cong lưng ngưỡn cổ ra sau, từng thớ cơ đều căng ra thành hình dáng xinh đẹp dẻo dai. Cảm giác bị đâm xuyên xâm phạm khiến nước mắt sinh lý của Tô Đình ào ạt chảy ra làm mờ tầm nhìn của anh. Toàn thân Tô Đình vì kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt mà tê dại, từng cơn co giật truyền từ đầu ngón tay tới cuối ngón chân đang duỗi thẳng.

Đầu ©ôи ŧɧịt̠ to béo đâm thẳng qua lỗ nhỏ, cỗ tử ©υиɠ co giãn xung quanh qυყ đầυ nhạy cảm, thít chặt nó. Kɧoáı ©ảʍ đột ngột khiến tường thịt mềm nhuyễn bên trong co bóp mát xa cho thân ©ôи ŧɧịt̠, khiến Julius thoải mái đến bủn rũn tay chân. Đôi môi vẫn tiếp tục ôn nhu hôn đôi môi mềm mại của Tô Đình, mυ"ŧ lấy đầu lưỡi thơm tho của anh vào miệng.

"Ưʍ...Ưʍ....A..ha.a"

Julius hơi cử động hạ thần rồi thẳng tay rút ra khỏi buồng tử ©υиɠ của Tô Đình, khiến lỗ nhỏ vừa bị kéo căng ra đàn hồi đóng lại. Cảm giác đau xót ngứa ngáy phía bụng dưới Tô Đình đột ngột tăng cao, ©ôи ŧɧịt̠ vốn dĩ yểu xìu rũ xuống bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c. Tường thịt ấm nóng bao chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Julius, cọng gân đang bơm máu trên thân ©ôи ŧɧịt̠ bị vách ruột chèn ép khiến ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố bên trong người Tô Đình sưng to hơn một vòng. Julius cố gắng kiềm chế, đâm thêm một cái thật sâu xuyên qua cổ tử ©υиɠ rồi bắn ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ như lũ lụt. Buồng tử ©υиɠ mới bị khai bao nhanh chóng bị phun tinh tới nhồi đầy, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chạy xuôi tới buồng trứng, thâm nhập vào lớp vỏ mềm mại, thụ tinh cho chúng.

Cảm giác thụ tinh Tô Đình mồm một cảm nhận được tất cả. Buồng tử ©υиɠ phình lớn cùng với buồng trứng bị tϊиɧ ŧяùиɠ chui vào thụ tinh khiến ©ôи ŧɧịt̠ Tô Đình bắn ra luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ hai, nhưng dòng dịch thể phun ra lại là màu trong suốt ngả vàng, hương vị tanh ngọt. Cảm giác nóng rát như liên tục tè ra khiến Tô Đinh mất trí khóc lớn, ôm chặt lấy thân ảnh Julius bên trên.

"Ha...ha...*hức*...*hức*...anh thấy....thật..lạ...tiểu Tôn...*hức*."

Julius hạ thấp cơ thể, yêu chiều ôm lấy Tô Đình. Julius hôn xuống trán Tô Đình rồi lại hôn xuống ánh mắt đẫm lệ đáng thương hề hề kia.

"Không sao đâu, em ở đây này, em luôn ở đây bên anh."

Tay Julius đặt lên đồ đằng màu đen trên bụng dưới của Tô Đình, cảm nhận nhiệt lượng ở đó.

Còn quá sớm, Julius không thể cảm nhận được liệu Tô Đình đã hoài thai hay chưa. Julius nhẹ nhàng vuốt ve vùng bụng trướng lên của Tô Đình, âu yếm nghĩ về tương lai khi ở đây đã đang mang một sinh mệnh bé nhỏ của nó và Đình Đình. Julius nghĩ về viễn cành tương lai mà cảm thấy ấm lòng, hạnh phúc ra mặt. Tay còn lại của Julius nắm chặt lại bàn tay của Tô Đình, mười ngón tay giao triền nối lấy đầu tim.

"Anh..anh ..có thai *hức*... *hức*..rồi....sao?"

"Em thật không biết, vẫn còn quá sớm đã biết. Nhưng không sao, Cha và phụ thân cũng mất hơn 5 năm mói thành công mà."

Chúng ta còn cả một đời để cố gắng.

- HOÀN -

---

Lời tác giả: Ôi mẹ ơi, khi đánh ra cái chữ "Hoàn" nó thật thõa mãn. Thế là chúng ta đã đi xong chặng đường này rồi, đánh và đọc hơn 95k từ.

Cảm ơn tất cả các bạn đã đồng hành cùng mình nhé. Xong dự án này rồi mình muốn bắt đầu ngay vào một sự án tương lai, mình đang có vài ý tưởng, cụ thể là:

1. Điều giáo bộ đội đặc chủng dâʍ đãиɠ (H văn, SM, b.o.d.y m.o.t.i.f.i.c.a.t.i.o.n = biến đổi cơ thể, m.i.nd b.r.e.a.k). Mình quyết định viết cái này rồi, các bạn vô feed của mình coi nhé, hôm nay mình đăng chương đầu tiên đó

2. Viết tiếp phần của June và An (mình có tình cảm đặc biệt với couple này và đương nhiên đây cũng là H văn, ha ha).

3. Cuối cùng là mình muốn viết một bộ đam mỹ trinh thám (đây sẽ như là salad, chỉ có chút thịt vụn cho mấy bạn nhấm nháp. Truyện tập trung vào phát triển tình tiết, tình cảm, và quan hệ nhân vật. Cảnh H trong đây sẽ chỉ là thứ yếu, cốt truyện và chủ yếu. Nói thiệt mình muốn viết cái này nhất mà chắc chưa đủ trình đâu. @.@)

Nếu các bạn thích phong cách viết truyện của mình và muốn biết thêm về mấy dự ấn tương lai thì follow mình trên truyenhdt.com nhé.

Cảm ơn đã đông hành cùng mình trong trong quá trình này. Truyện mới của mình ra rồi, qua đó coi đi nhé.

P/S: Mình mới phát hiện ra thì ra truyện mình dày công viết đã bị repost mà mình không hề hay biết trên nhiều trang Web khác nhau. Đây cũng là lỗi của mình, đáng lẽ nên cấm mấy người như vậy repost lại truyện, nhưng dù có cấm thì cũng chỉ là một dòng chữ, có nói thì mình cũng không biết có bao nhiêu hiệu quả. Như các bạn biết, mình viết truyện rất cực, hơn nữa không thu được lợi lộc gì cả, mình là tất cả vì sở thích thôi. Thế nên khi mình thấy có người ăn cắp tài sản của mình, mình cực kỳ không vui. Bây giờ có muốn đấu tranh vì quyền lợi của mình cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Nói thiệt, mình không biết có nên đăng truyện mới không nữa.

Chắc mình không đăng nữa đâu nếu như truyện mình tiếp tục bị ăn cắp một cách vô lại đến vậy.

Chắc mốt mình xài Wordpress chung với pass để phòng hờ, nhưng tụi repost cũng lượm lặt được thôi. Haizzz chán quá, mấy bạn nghĩ sao, mình nên đăng tiếp truyện không?