Chương 37: Nữ thủ lĩnh.
Sau một thời gian Băng Băng nỗ lực giở trờ cô nàng đã được Wing “cấp phép” cho tới trường. Khoảng thời gian dài hội trưởng nghỉ phép giờ quay lại trường không khỏi làm toàn trường ồn ào…
-Tâm Như. Bạn làm gì ở trên đó vậy?
Một bạn nữ hét lên và đưa ánh mắt lo lắng nhìn về tầng thượng nơi Tam Như đang đứng.
Cả nhóm Liên Băng nhìn lên. Ánh mắt không chút thiện cảm lạnh lùng liếc qua nơi Tâm Như đứng. Nghe nói hôm qua cô ta tới gặp Rik không rõ hai người nói chuyện gì chỉ biết lúc đi ra cô ta cũng đã khóc.
Băng Băng lạnh lùng bước đi trước là hồi trưởng Băng Băng phải giải quyết những chuyện này, vừa đi cô nàng vừa rút điện thoại ra... Hạ Băng và Lệ Băng cùng đi sau, cả ba cô nàng không có gì là vội vã từ từ đi lên sân thượng, trước khi vào trong Băng Băng có nói trước.
-Để mình giải quyết.
Ngôi trường có hai tòa nhà chính và đều có năm tầng, sân thượng của hai tòa nhà được nối liền với nhau qua một hành lang. Xung quanh sân đều được xây đựng khá an toàn để tránh trường hợp học sinh lên đây và sảy ra sự cố nhưng hành lang nối liền mới được xây dựng không lâu nên kiến trúc còn khá lỏng lẻo, nguy hiểm. Và đó là nơi Tâm Như đang đứng.
Tâm Như đứng ngoài phía lan chắn khá hốt hoảng đưa mắt nhìn về phía Băng Băng.
-Cô đang có ý định tự tử?
Băng Băng hỏi mà không quan tâm đến câu trả lời cô nàng chỉ đang quan tâm đến vấn đề thời gian.
-Rik đã từ bỏ tôi, tôi không còn lí đo để sống trên đời này nữa.
-Vậy không phải là cô cố tình tạo ra trò này để Lệ Băng chịu từ bỏ sao?
Băng Băng lạnh lùng nhìn Tâm Như cái vẻ lạnh lùng ngày càng tăng khiến Hạ Băng và Lệ Băng cùng không nhận ra bạn của mình Cả hai đều phải thán phục sau một khoảng thời gian ngắn tiếp xúc với Wing mà Băng Băng của họ đã trở nên “dữ” hơn rất rất nhiều làm hai người còn phải rùng mình nhưng Tâm Như không mảy may gì với thái độ đó của Băng Băng. Điều đó làm cô nàng chú ý.. ở vành tai cô ta… Hèn gì cô ta có thể dũng cảm đối diên với ánh mắt của Băng Băng, hóa ra là đã được huấn luyện…
-Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy nhưng cô xem trước sự uy hϊếp này của tôi chỉ có những người ở dưới kia lo lắng còn ba người trái lại còn có vẻ rất hài lòng. Nghĩ đến chuyện làm Lệ Băng hoảng sợ và phải từ bỏ Rik không phải quá hoang đường sao?
-Cô muốn chết.?
Tâm Như quay đi không trả lời. Cô ta cũng chỉ định dọa da^ʍ mọi người thôi nhất là làm Lệ Băng lo lắng để cô ta liên lạc với Rik kế hoạch của Tâm Như sẽ càng thành công hơn nhưng nhanh chóng đã bị Băng Băng phát hiện đành phải chữa cháy bây giờ mà trả lời là không phải thì quá bẽ bàng.
Băng Băng nhìn cô ta, không nói gì nữa bỏ điện thoại vào túi rồi quay đi. Khuôn mặt tinh nghịch hiên lên nụ cười của nữ quỷ
-Lên đường bình an.
Lại còn vậy nữa. Tâm Như tìm đến con đường chết chứ có phải đi chơi xa đâu mà chúc lên đường bình an. Tuy vậy lời chúc đó đã có hiệu quả mạnh đối với Tâm Như, cô ta hoảng hồn nhìn theo bóng ba người đi khuất…
Hạ Băng vẫn luôn là người ấm áp nhất, đi tới hành lang không kìm được cô hỏi
-Băng Băng không lẽ để cô ta chết vậy sao?
Băng Băng chỉ mỉm cười.
-Cái chết là quá đễ dàng đối với cô ta.
Rồi Băng Băng bước đi dường như Lệ Băng cùng hiểu ý của cô nàng nên cùng không nói gì. Nếu lúc này Băng Băng nói Tâm Như là người của tổ chức Zi có lẽ Hạ Băng sẽ hiểu nhưng Băng Băng không muốn nói ra. Giờ mà Băng Băng nhắc đến Zi chỉ làm Hạ Băng thêm đau lòng dù đã giấu rất kĩ nhưng nét buồn trong ánh mắt Hạ Băng vẫn bị Băng Băng nhìn ra, Hạ Băng thực sự đã yêu War nhưng tinh yếu đó lại bị lợi dùng lại là giả dối…làm sao Băng Băng có thể khơi nỗi đau trong lòng cô bạn.
Từ khi Băng Băng thoát được cuộc bắt cóc lần trước War hoàn toàn biến mất dù không thể hiên ra ngoài nhưng Băng Băng biết Hạ Băng đã rất shock. Nhất là khi những người Hạ Băng yêu thương cùng mất tích trong cùng một hoàn cảnh. Vài năm trước khi Hạ Băng học lớp 9 cả gia đình Hạ Băng cũng mất tích theo kiểu ấy, biến mất không chút dấu vết..
Hạ Băng đã sống tự lập từ đấy. Cố tạo cho mình cái vẻ ngoài vui vẻ thân thiên cho tới khi gặp War người đã từ từ đưa Hạ Băng sống thật với bản thân mình nhưng một lần nữa War cũng theo cái cách gia đình đã bỏ Hạ Băng, mất liên lạc mãi rời khỏi cuộc đời Hạ Băng.. mà không có một lời giải thích tại sao lại lừa dối người con gái mà anh đã từng nói yêu…
-Cô ta sẽ chết?
Hạ Băng vẫn không an tâm gặng hỏi.
-Tùy cô ta thôi mình vừa ra lệnh cho tổ chức rồi.
Băng Băng không che dấu chuyện mình đã làm nữ thủ lĩnh. Hai người giống Băng Băng bị mọi người giấu chuyện nữ thủ lĩnh của tổ chức là ai. Băng Băng vẫn còn may khi được biết chuyện đó sơm hơn hai người này…
Còn chuyện Băng Băng nói mình vừa ra lệnh cho tô chức là khi vừa biết mình là nữ thủ lĩnh cô nàng này đã lộng hành nhắn ngay tới trụ sở tổ chức W một tin nhắn bá đạo.
- Hai phút. Giải cứu Tâm Như.
Nữ Thủ Lĩnh.
Vậy là Băng Băng lên sân thượng nói chuyện đủ hai phút và đi xuống không cần biết thành viên của W xoay sở như thế nào, đã chuẩn bị xong hay chưa cô nàng chỉ biết bằng mọi cách họ sẽ hoàn thành công việc đứng thời gian quy định, đó là nguyên tắc của tổ chức. Và tin nhắn báo cáo họ đã hoàn thành mệnh lệnh vừa được gửi tới. Đáng lẽ Băng Băng cùng không muốn làm một nữ thủ lĩnh hách dịch bắt thành viên của mình làm việc trong hai phút ngắn ngủi nhưng Băng Băng không đủ kiên nhẫn để nói chuyện với Tâm Như lâu hơn nên đành xin lỗi, để người của W chịu khổ.
-Áaaaaa!!!!
Tiếng hét của Tâm Như hòa lẫn với bao học sinh khác vang lên khắp trường.
Băng Băng cười lạnh.
-Không hổ danh là người của Zi.
Băng Băng cất ngời khen ngợi bởi vì Tâm Như dám dũng cảm tìm đếm cái chết một cách ngoạn mục như vậy, Nhưng lời khen ngợi đó hoàn toàn sai.
Chỉ còn lại một mình ở sân thượng Tâm Như sợ hãi đến độ không dám nhìn xuống bên dưới. Cô ta đang định bước qua lan chắn mà không may chiếc giày cao gót bị vướng…vậy là…
Thế mới biết đi giày cao gót vướng víu và tai hại như thế nào. Đó là lí do Wing nhất định không cho Băng Băng mang chúng mặc cho khi mang chúng Băng Băng rất đẹp.
Tâm Như cứ thế rơi xuống nệm rồi bất tỉnh. Mọi người xung quanh hoảng hốt lập tức đưa cô ta đến bênh viện còn những câu học sinh đang có nhiệm vụ giữ tấm nệm lạnh lùng cất tấm thẻ W sáng loáng đi, lủi dần vào đám đông.
Tan học Wing không tới đón Băng Băng như đã hứa vậy là cô nàng phóng xe tới công ty W. Chiếc xe này là do tổ chức W cung cấp chính xác hơn là Wing đảm bảo cho Băng Băng lái vì một là Băng Băng chưa đủ tuổi lái xe, hai là cách đây không lâu chị Thảo Nghi đã tịch thu xe của Băng Băng và thẳng thừng tuyên bố ‘em sẽ không được lái se cho tới khi chị cho phép’. Giờ đã được Wing bảo đảm cho lái Băng Băng chẳng phải lo những chuyện ấy nữa
Lâu lâu không được lái xe. Băng Băng thủ trải nghiệm tốc độ của gió, một lúc sau cô nàng đã xuất hiện ở công ty W.
Vì nhắm thẳng mục tiêu nới tổng giám đốc đang “ngự trị” ở tầng 6, Băng Băng đi vào trong không quan tâm đếm xung quanh cho đến khi..
-Nữ thủ lĩnh.
Băng Băng ngơ ngác nhìn quanh, toàn bộ nhân viên đang chào hỏi cô nàng. Sau một hồi suy nghĩ Băng Băng nhận ra đay là màn chào hỏi khi Băng Băng mới nhận chức khỏi cần nghĩ Băng Băng cũng biết nó là do ai làm ra. Ra dáng là một nữ thủ lĩnh quyền lực Băng Băng gật đầu nhẹ nhàng nói.
-Cứ bình thường đi.
Yên ôn đi qua tầng một nhưng đen tầng 6 Băng Băng gặp một đối thủ không khó đối phó nhưng khá phiền phức. Thư kí Duy.
-Nữ thủ lĩnh. Em đến đây tìm ai vậy? Thủ lĩnh không tìm em mà em phải đến tìm anh ta à?
Ngay câu nói chào hỏi làm Băng Băng không vui rồi. Cô nàng vẫn chưa quên chuyện lần trước anh ta ngăn không cho cô nàng vào gặp Wing đâu.. Đã vậy Băng Băng nghịch ngơm chút.
-Anh Wing!
Băng Băng hồ hởi gọi lớn.
Nghe vậy Duy lập tức tái mặt, chuồn nhanh. Nếu thủ lĩnh nhìn thấy Duy đang đứng tán gẫu với Băng Băng anh sẽ không ngần ngại nhìn Duy với ánh mắt cố độ sát thương cực lớn…Nhưng khổ nỗi thư kí Duy này, bạn đâu có biết thủ lĩnh của chúng ta vẫn đang chăm chỉ ngồi trong phòng làm việc…
Băng Băng khoái chí bước vào phòng. Thấy Wing làm việc với một đống giấy tờ cô nàng lập tức quên ngay chuyện anh không tới đón mình, chạy tới. Chắc do hơn một tuần liền anh ở bên cạnh Băng Băng nên công việc mới chồng chất như thế này.
-Có cần em giúp không?
Đối với đề nghi rất chân thành của Băng Băng vì nghĩ Wing vất vả thì anh chàng lắc đầu mắt vẫn không rời các con số.
-Sắp xong rồi. Lát đi với anh.
Wing đang cố gắng hoàn thành công việc một cách nhanh nhất để đưa Băng Băng đi..
-Em sẽ giúp anh.
-Có người giúp anh rồi. Tài liệu này em không làm được.
Những tài liệu Wing đang xử lí Băng Băng có giúp cùng chỉ làm nó phức tạp thêm thôi. Mặc dù Băng Băng rất thông minh có thể làm được một số giấy tờ nhưng số giấy tờ Băng Băng có thể sử lí anh đã đưa hết cho Duy còn lại chỗ này chỉ những người chuyên ngành mới có thể làm.
-Em có thể biết người đang giúp anh không?
Băng Băng hiếu kì về nhân vật bí ẩn đó. Người có thể giúp anh chắc cũng giỏi cỡ như anh ấy nhỉ… Băng Băng hâm mộ thiên tài mà…
-Ba Trình Khánh.
Băng Băng tròn mắt không phải bác Trình Khánh đang ở nước ngoài sao? Mà có lần Băng Băng nghe nói bác Trình Khánh và bác Liên Liên đã hoàn toàn giao lại chuyện công ty cho anh không còn can thiệp nữa mà sao tự dưng bác lại đổi ý giúp anh Wing sử lí chuyện công ty??? Băng Băng đâu có biết bác Trình Khánh đang bị con trai mình đe dọa và nguyên nhân chính từ chuyện Băng Băng nói hồi trước…
Băng Băng không làm phiền anh nữa lôi điện thoại ra xem phim hài, ngồi chờ anh. Một lúc sau toàn văn phòng đã tràn ngập tiếng cười của Băng Băng. Wing thì không sao vì anh chàng có khả năng tập trung rất tốt nhưng những người khác thì…lại khác.
Duy bước vào trên tay có cầm số tài liệu đã được “ba Trình Khánh” của anh xử lí và sau khi hoàn tất công việc Duy nhìn về phía Băng Băng.
-Em trật tự đi. Công việc của tồng giám độc cần sự yên tĩnh.
Băng Băng đưa ánh mắt không hiểu nhìn Duy rồi quay qua nhìn Wing. Lúc này anh vẫn chăm chú vào làm việc.
- Băng Băng. Tiếp tục.
Một ánh mắt liếc qua Duy không quá hai giây… vân phòng lại chỉ có mình Băng Băng và Tổng giám đốc.
Người thứ hai bước vào Băng Băng hơi ngần ngại nên im lặng (rút kinh nghiệm chút) Nhưng khi biết người đó là Rik Băng Băng lại tiếp tục công việc của mình.
Phó thủ lĩnh Rik vừa đi đánh chiếm địa bàn I về trên tay cầm một tờ danh sách chắc là những thành viên của tổ chức Zi. Và Rik đã nói một điều Băng Băng vô tình nghe thấy.
-War đã giúp chúng ta. Đôi chút.
Wing gật đầu đã hiểu và để Rik ra ngoài. Cùng giống Duy phó thủ lĩnh quay ra nhìn Băng Băng.
-Nữ thủ lĩnh.
Băng Băng lập tức im lặng. Rik và Lệ Băng rất giống nhau ở chỗ câu nói rất lạnh lùng nhưng mang đầy hàm ý. Làn này chắc là đang nhắc nhở Băng Băng là nữ thủ lĩnh cần phải giữ phong thái một chút ấy mà.
-Anh Wing cho phép em.
Chỉ cần Băng Băng nói vậy thôi, Rik đi ra ngoài Duy không thể hiểu hết ý của Wing nên anh ta mãi chỉ lò thư kí còn Rik đã lên được vị trí phó thủ lĩnh như thế này mọi người có thể biết Rik hiểu ý của thủ lĩnh như thế nào. Sau một thời gian nghỉ dài Wing có quá nhiều công việc mà Băng Băng ở quanh là lại phá đám khiến anh không thể tập trung làm việc được nên khi Băng Băng vui vẻ chú tâm vào chuyện khác anh tân dung để thả cô nàng, tương tự cũng ngăn không cho ai cấm cô nàng làm những việc đó.
Hết chương 37.
L