Lần này cụ Nhĩ đi khá lâu, hơn một tháng, nghe nói cụ về thăm môn phái cũ của cụa ở mạn Ninh Bình, nhưng đồng môn giữ lại nên cũ trễ nãi như vậy. Vừa về đến làng, cụ Nhĩ bỗng sửng sốt, rồi lấy cái La Bàn ra xoay xoay một chút, rồi bước nhanh về phía cánh đồng chung của làng, lúc này hầu như tất cả dân làng đều tập chung ở đấy cả. Cụ đi đến thì mọi người đều dạt cả ra cho cụ đi vào, cụ hỏi thăm thật kỹ rồi thở dài. Lúc này sau khi biết chuyện gia đình cô Huy thì cụ cũng giật mình lắm, vội rút ra một quyển thẻ tre, rút ra một thẻ rồi lấy thổi lửa từ ông mồi châm vào thẻ tre. Lúc này thẻ bùng lên cháy như tẩm dầu lạc vậy, cụ mới cầm mẩu tre cháy dở ném xuống sông, lầm nhầm mấy câu, lúc này thẻ tre rơi xuống sông vẫn tiếp tục cháy mạnh rồi trôi ngược dòng ra gần giữa sông. Cụ mới quay sang bảo các mấy bác trong làng bơi thuyền ra chỗ ấy vớt xác chú Huy lên, lúc thuyền ra giữa dòng thì mặt sông quanh đấy hai mét sủi bọt tăm lên, một mảnh sông đang xanh biếc chuyển sang màu đỏ lựng như phù sa, rồi sác chú Huy nổi lên từ đáy sông, mặt bị nước vào phù ra, nhưng không che hết vẻ quỷ dị trước khi chết của chú: Vẫn mắt lồi như gần rơi ra, lưỡi thè hẳn ra dài cả nửa gang tay, và vẫn giữ nụ cười ám ảnh trước lúc nhảy sông đấy.
Cụ Nhĩ nhìn thấy xác của chú Huy liền đứng yên lặng nhìn chăm chăm vào, cụ đang suy nghĩ cái gì đấy, sau đấy cụ quay sang hỏi cụ An:
– Nghe nói hôm nhà cô Huy treo cổ chết cụ ở đấy phỏng”
Cụ An gật đầu, rồi kể lại tỉ mỉ một lần cho cụ Nhĩ nghe, càng nghe lông mày cụ càng nhíu lại, cụ Nhĩ mới thở ra một hơi nói.
– Thôi hỏng, lần này việc khó rồi!
Nghe cụ Nhĩ nói thế ai cũng lo lắng, sau một hồi thì cụ Nhĩ mới tiếp lời, cụ bảo:
– Các cụ nhầm đây là do có con ma Thần Vòng nó xui cô Huy treo cổ nên mới đào đất ba thước tìm Thần Vòng, nhưng tôi suy đoán thì đây không phải Thần Vòng gì cả, các cụ bị nó đánh lừa rồi!
Cụ An thấy thế biến sắc, mới quay sang thảng thốt:
– Tôi có cho người cắt dây, đào dưới phần xác, có điểm nào sai hả cụ?
– Tôi e đây là Quỷ Câu Hồn, chứ chẳng phải Thần Vòng gì, ma Thần Vòng chỉ là Á Quỷ làng nhàng dụ dỗ người ta treo cổ mà chết lúc người ta đang bấn loạn, con con Câu Hồn Quỷ này thì khác, nó rút từ từ phần hồn phách của người ta. Con người có ba hồn bảy phách, nó đánh lừa mà khiến người ta tự giao ra hôn cho nó, nó huyễn hoặc người ta tự mình tìm chết. Mà còn độc địa hơn, Câu Hồn Quỷ giống như Hắc Bạch Vô Thường, đến trong minh minh, chỉ khác rằng Hắc Bạch Vô Thường là Dẫn Hồn Quỷ sứ, chuyên nhiệm vụ đưa hồn phách người tận dương thọ xuống Âm tào địa phủ để thưởng thiện phạt ác, tiến nhập Luân hồi, còn Câu Hồn Quỷ thì dụ dỗ người nhẹ dạ, nhằm cướp lắm hồn người ta, để làm nô bộc cho nó, hoặc làm thức ăn nuôi dưỡng nó, hoặc đôi khi chỉ lấy hồn phách người ta chỉ vì sở thích của nó, muốn chơi đùa! Vậy nên, Câu Hồn Quỷ vừa tà ác vừa gian trá, rất khó đối phó!!!
Nghe cụ Nhĩ nói thế dân làng ai cũng run lên vì sợ, hồi ức vê Quỷ Di Ái vẫn chưa phai nhạt chút nào, cụ Nhĩ lại đăm chiêu, thì lúc này bỗng nghe tiếng cười the thé vang lên, mọi người nhìn xung quanh thì không thấy phát hiện được gì, bỗng lúc này xác chú Huy giật giật mấy cái, rồi bò nhanh rồi nhảy tủm một cái xuống sông. Hành động nhanh quá khiến cho tất cả dân làng đều giật mình không kịp ngăn cản gì hết, lúc này cụ Nhi cũng không kém phần sửng sốt. Cụ liền bảo mọi người về hết, nhất định trong chiều nay tất cả phải có mặt đông đủ ở sân Đình, có lẽ mọi chuyện đã đi qua chiều khống chế của cụ!
Tối đến sân Đình đông nghẹt người, lần này thì có lẽ dân làng đã qua một lần tổng duyệt nên khá là nghiêm chỉnh, cụ Nhĩ mới hắng giọng nói to:
– Tôi không ngờ mọi chuyện nó lại rối rắm như thế này, e rằng Quỷ Câu Hồn nó đã mạnh lắm rồi, vậy nên phải có sự giúp sức của cả làng thì mới ổn việc được. Bây giờ tôi chỉ nói như thế này, Quỷ Câu Hồn không sợ Phù chú, không sợ Dương khí, vậy nên ta có tìm vật có tính kỵ tà cũng không ăn nhằm gì. Các chú thím cứ cứ tìm cho tôi các thứ sau: Gạo nếp, gỗ táo già, chông tre, cùng máu gà. Ngoài ra cho tôi mượn chín con chó mực! Cùng cái vạc đồng của Đình, còn lại thì cả làng cứ an tâm, tôi tất có an bài sau!
Cụ An mới boăn khoăn hỏi gấp:
– Cụ biết nó ở đâu hay sao?
– Lúc nãy, khi tôi đốt thẻ tre, lửa và muội than đã bám vào xác chú Huy, tôi chỉ cần bấm độn là sẽ tìm được nó ngay, cụ cứ yên chí!
SAu mỗi ngày một việc, thoắt cái chuẩn bị xong, cụ Nhĩ bấm độn đốt tay, rồi nhờ dân làng mang hết đồ tới gốc cây bông giữ đồng Than, ai cũng khí hiểu sao lại nơi này, cụ Nhĩ vừa bày biện vừa giải thích:
– Tất cả mọi sự đều không thoát khỏi được Dịch, tôi thấy nhà cô Huy nó dụ 3 người treo cổ, không khác gì ba dấu Khôn, Khôn tức là Đất. Vì treo cổ nên chân cách xa Đất, nên đồ hình là hình Khôn, oán khi tụ dưới Đất, mà do Câu Hồn Quỷ đã dụ ba mạng người chết, toàn là trẻ con và phụ nữ, nên nó nặng về phần âm. Cần phần Dương để trung hòa, vâỵ nên cần chú Huy bị nó dẫn chết ở dưới nước, cốt để âm khí thêm nặng oán khí thêm tinh, nhưng lại phải có nộ khí, sự giận dữ của người sắp chết làm giả Nghiệp hỏa, mới trung hòa Âm Dương được! Quẻ này là quẻ thứ ba mươi sáu: Địa Hỏa Minh Di- Tả Ao tiên sinh dịch nghĩa là “Mặt trời (Ly) lặn xuống đất (Khôn) thì gây ra Bóng tối (Minh) gây ra đau thương, mất mát, chết chóc… Suy ra đúng là hợp với sự nhà chú Huy…
Nói rồi cụ nhanh tay đóng cọc gỗ táo xuống đất, chia thành Lưỡng Nghi, Lục Hợp, Bát Quái, Cửa Cung bốn trận tất cả 108 cọc, sau đấy lấy chỉ ngũ sắc cẩn thận buộc lên từng cọc, vòng quanh đấy cụ rắc gạo nếp thành một đường nhỏ dài nối các cọc với nhau, Tiếp đến cụ nhờ người chôn ống tre đựng huyết gà xuống các vị trí khác nhau! Sắp xếp xong xuôi đâu đấy, cụ chỉ giữ lại mấy người con trai tuổi Thìn và Dần, đưa cho họ mỗi người bốn túi Càn Khôn rồi bôi máu gà khắp người, sau đấy cụ đứng đợi một mình ở đấy. Đúng như cụ dự đoán, tầm hai giờ sáng có một bóng đen lững thững đi chầm chậm lại gần cây bông, lúc nó tiến lại gần thì mới nhận ra đây là chú Huy, nhưng người chú đã bắt đầu rữa nát, thịt da trên người sau khi ngâm nước hai ba ngày vừa trương lên vừa mủn ra, lại bốc mùi tanh thối nồng nặc khiến người ta phải nhíu mũi. Nó vừa đi vừa cười khe khe, rồi giương mắt nhìn cụ Nhĩ, nói bằng một cái giọng khiến người ta cảm thấy ghê sợ:
– Cút điii…. Tao không muốn gϊếŧ màyyyyy
– Đừng giả bộ vô can, không ngờ Quỷ Câu Hồn lại xuất hiện trắng trợn như mi, mi gϊếŧ người làm vui, bôi nhọ chức danh Quỷ Sứ, lại còn dám lộng ngôn?
Nói rồi cụ lấy nắm đậu binh ra, ném về phía con quỷ. Con Quỷ cũng khôngnói nhảm nhiều, liền lao vυ"t lại phía cụ Nhĩ, nó thè cái lưỡi dài ngoằng ra, há to miệng cắn một ngụm vào đám Đậu binh, ngay lập tức cắn mất một húm, Cụ Nhĩ cũng ko chịu kém, ngay khi nó nuốt Hồn binh, cụ bấm quyết làm lích nổ một cái, khiến con Quỷ trong xác chú Huy nổ bay mất nửa mặt. Nó gào rú lên một tràng dài, rồi phun một đám máu ra, từ đám máu hóa thành một đám quỷ đói, quỷ lùn, ma xó lao hết vào đám Đậu, tuy đám đậu tinh nhuệ nhưng ma xó ưu thế là đông, nó kềm chế lũ Hồn Binh của cụ Nhĩ, con Quỷ thấy thế liền móc vào bụng, rút ra một cái xương sườn, hà một hơi rồi lại liếʍ một cái, đàng sau nó hiện ra hơn chục cái vong. Nhưng cụ Nhĩ chỉ cần đảo mắt là thấy được cô Huy cùng hai đứa con trai của cô ấy, con Quỷ cười the thé rồi chỉ tay vào cụ Nhĩ, lầm bầm vài câu niệm chú! Cụ Nhĩ cũng không hoảng hốt, liền bấm quyết hét lớn.
– Tam Tà Thiên Địa Nhân, Thiên chi Thương Khung, Càn sinh chi vị Thánh! Địa chi Huyền Hoàng, Khôn diễn hóa chư Ma. Nhân chi vạn vật chi linh, thương sinh vận vật chi tà, Hồng Mông chi bất khí vị tức, Quỷ Thần chi bất vị thượng giai. Thiên Nhai quy vị bách lẻ bát cấm! Thiên Cang tam thập lục Cương! Địa sát thất thập nhị Sát! Sát SÁt SÁt!!!
Cụ Nhĩ vừa niệm xong pháp chú, thì từ một trăm linh tám cọc gỗ hiện lên ba mươi sáu hào quang màu đỏ nhạt, bảy mươi hai hào quang màu tím lam, bay về phía La Bàn của cụ, cụ tung cái La Bàn lên rồi ngồi xếp bằng xuống, sau đấy dùng phần cạnh sắc của LA Bàn rạch một đường dài trên tay, nhỏ lên La Bàn rồi niệm tiếp:
– Thiên Địa Huyền môn vô vi bất định, Lưỡng Nghi Âm Dương chi Âm trạch Dương Khí, Hắc Bạch Vô Thường Dẫn Hồn Quỷ sứ chi Âm Dương Hoàng Tuyền chưởng khống giả! Ta- Thái Vi đạo môn chi Thiên Nam Hộ Đạo giả, thỉnh Vô Thường hiện! Xuất Xuất Xuất!
Đàng sau lưng cụ xuất hiện một cánh cửa to, cánh cửa này hư hư ảo ảo, từ từ cánh cửa mở ra, xuất hiện hai bóng người cao lớn. Người bên trái áo trắng tóc trắng, lông mày trắng mắt đỏ, người bên phải tóc đen, áo đen, mắt trắng- hai kẻ này là Hắc Bạch Vô thường. Khi hai kẻ này xuất hiện, Quỷ Câu Hồn liền hoảng sợ, hắn gào thét rồi bắt đầu niệm chú gọi thêm càng nhiều vong, quỷ đói, hắn thét lên:
– Hắc Bạch Vô thường lại nghe theo một tên phàm nhân ư? Dẫn Hồn sứ giả của Diêm Vương như bọn mi thật danh khả hư truyền! Lũ phế vật!
Hắc Bạch Vô Thường lẳng lặng đứng cạnh cụ Nhĩ, yên lặng chờ đợi, lúc này cụ Nhĩ từ từ huyền phù so với mặt đất, liền đưa tay tung nhẹ chiếc La Bàn về phía con quỷ, nhất thời con Quỷ phun một đám máu đen, rồi nhân lúc cụ không để ý bay vυ"t ra ngoài. Nó bay nhanh như con chim cắt, nếu không có chuẩn bị trước thì lúc này nó đã tẩu thoát, nhưng lúc này thì từ hai mười sáu cọc tre huyết gà tạo thành một vòng đổ nhạt, thành một màng nhỏ khiến con Quỷ không thoát ra được, nó gào thét, cắn xé nhưng không qua nổi cái vòng mỏng manh ấy.
Lúc ấy, Hắc Bạch Vô Thường mới nhẹ nhàng lướt tới, Hắc Vô Thường cầm xích, Bạch Vô Thường cầm liêm đao! Bạch Vô thường cầm đao gặt nhẹ một cái, đầu của xác chú Huy rơi xuống, từ cổ chú bay ra một làn khói đen, Hắc Vô Thường liền tung xích trói ngay con quỷ lại. Sau đấy chúng quay lại thì đậu binh và La Bàn chứa Linh khí của cụ Nĩ đã giải quyết hết đám vong quỷ kia rồi. Hai tên Vô Thường liền gật nhẹ đầu, rồi mang tên Câu Hồn Quỷ qua cánh cửa kia, nó từ từ khép lại!!!
Cụ Nhĩ thở dài, huýt sáo to cho mấy bác dân làng ra thu dọn bãi ngổn ngang, sau này cụ mới thuật lại: Hắc Bạch Vô thường là sứ giả mang hồn người chết về Âm phủ, là Quỷ Dẫn Hồn. Quỷ Dẫn Hồn chỉ có hai đứa, còn Quỷ Câu Hồn là một Á Quỷ tu luyện đã lâu, luyện thành thần thông, có phép câu hồn, chuyên dùng hút đi hồn phách của con người! Vậy nên, nếu gặp nơi nào cảm thấy tâm trí bản thân mình hơi mộng mị, cẩn thận, có thể có Quỷ Câu Hồn!!
Cụ bấm quẻ ra chỗ chết nhà cô Huy là quẻ ba mươi sáu Địa Hỏa Minh Di, vậy nên cụ xếp trận theo thẻ thứ năm Thủy Thiên Như, quẻ này hàm ý là “Lợi thiệp đại xuyên”- “Mọi chuyện hung hiểm, đều hóa lành cả”, lợi thế đại Cát mà hóa nguy thành an. Lại nói, cụ Nhĩ tìm gỗ táo già là có mục đích cả, nếu ai chưa biết thì người xưa có câu “Táo già hóa Vàng Tâm”- Vàng tâm là loại gỗ quý dùng để đóng bài vị, bàn thờ, có tính thanh không kỵ tà, dùng an dưỡng đi hồn. Nhưng do khá quý nên cụ Nhĩ lấy gỗ già thấy, dùng để an tĩnh hồn vong quỷ, ma đói mà Quỷ Câu Hồn đã gϊếŧ chết, sau đấy từ từ suy yếu nó rồi mới có thể tiêu diệt được.
Có thể nói, Ma Thần Vòng, Ma Da cũng có thể là Quỷ Câu Hồn cấp thấp, nếu chúng tu luyện, bắt thêm nhiều người mà ko nguyện ý luân hồi, thì sẽ trở thành Quỷ Câu Hồn thật sự!