Chương 30: liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα

"Da^ʍ huyệt của em nữa. Nước da^ʍ chảy ra như suối vậy. Đúng lúc anh đang khát" Ngón tay hắn sượt vào lỗ nhỏ của nàng

"Trịnh Phàm ca ca. Hút hút.. phía dưới em ngứa"

"A.. phía dưới là cái gì?" Trịnh Phàm cười hỏi

"Da^ʍ huyệt, da^ʍ huyệt của Huân Nhi ngứa. Trịnh phàm ca ca đến uống nước đi nha" Huân Nhi kêu da^ʍ, đẩy đầu Trịnh Phàm xuống phía dưới

"Dâʍ đãиɠ" hắn cũng không trêu nàng nữa

"Bẹp bẹp" vỗ nhẹ vào da^ʍ huyệt đầy nước của nàng vài cái. Môi hắn bắt đầu từ rốn nàng liếʍ đi xuống, đến chỗ cỏ um tùm còn nghịch ngợm lấy răng giật giật vài cái, banh hai chân nàng rộng ra hơn nữa, đoá hoa nhỏ lênh láng nước hiện ra trước mắt.

Trịnh Phàm mắt đỏ ngầu nhìn vào da^ʍ huyệt, không do dự gì nữa, há mồm ngậm lấy. Háng nàng banh rộng, để mồm hắn mặc sức hút lấy.

Hắn dùng môi lưỡi mυ"ŧ mát ngoài da^ʍ huyệt của nàng, như là thấy không đủ, bàn tay nắm lấy eo nàng kéo mạnh xuống. Nàng cũng thuận theo, ưỡn mình dí sát da^ʍ huyệt vào mặt hắn.

Bởi vì dán quá sát, hai cánh môi âʍ ɦộ bao phủ lấy mũi và môi hắn.

Hút mấy ngụm thật mạnh, đúng như lời hắn nói, hắn khát thật sự. Trong miệng Trịnh Phàm tràn đầy da^ʍ thuỷ, hắn không ngừng ừng ực nốt vào. Nhưng có vẻ như nước trong lỗ nhỏ chảy ra quá nhiều, dưới sự đói khát của hắn mà vẫn không kịp húp hết, da^ʍ thuỷ vẫn còn một ít từ khoé miệng hắn chảy ra, hoà cùng vũng nước da^ʍ ở trên sofa.

"Aa... a~ á~ quá mạnh.. hút từ ~a~ từ từ thôi" Trịnh Phàm hút quá mạnh, hút như muốn rút toàn bộ linh hồn của Huân Nhi ra từ lỗ huyệt vậy. Mới hút mấy cái thôi mà nàng đã không chịu nổi, không ngừng kêu rên. Kɧoáı ©ảʍ dồn dập muốn kéo nàng lên trời.

Phía dưới kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ quá nhiều, vυ" to vừa mới bị lơ là một chút thôi cũng không chịu nổi mà thấy ngứa ngáy. Đôi mắt mê ly, miệng há to rêи ɾỉ, nàng vươn hai tay sờ đến hai núʍ ѵú. Núʍ ѵú thằng cứng đang bị ngón tay của chính chủ nhân chơi đùa.

Trịnh Phàm vẫn duy trì tư thế. Cả mặt đều úp vào giữa hai chân Huân Nhi. Mồm to cũng không hút mạnh như vừa nãy nữa, mà dùng đầu lưỡi vói vào trong huyệt động.

Da^ʍ huyệt vẫn chưa bị khai phá nên rất chặt, nhưng vì có rất nhiều da^ʍ thuỷ bôi trơn sẵn, nên đầu lưỡi tiến vào cũng thong thả hơn nhiều.

Đầu lưỡi khuấy đảo, ra vào da^ʍ huyệt. Tự nhiên như ruồi mà càn quấy ngõ nghách ở cửa động.

"Aaaa~ dừng lại.. dừng lại.. em không chịu nổi" Huân Nhi hơi thở dồn dập, hai chân vì kɧoáı ©ảʍ mà không nhịn nổi kẹp chặt. Nhưng lại kẹp chặt đầu của Trịnh Phàm đang ở giữa hai chân.

Lưỡi hắn đang ra vào ở cửa huyệt động, bỗng nhiên bị đẩy vào sâu bên trong.

"Aaaaaaa" Huân Nhi sung sướиɠ hét chói tai, háng giật giật, eo chuyển động hướng đến phía dưới mà sáp, hai chân lại càng khép chặt hơn.

Trịnh Phàm có chút thở không nổi, phì phò thở gấp, làn hơi phả vào cửa huyệt. Lưỡi tiến sâu vào, hai hàm răng ở ngoài cạ cạ vào môi âʍ ɦộ.

Chờ một lúc Huân Nhi thả lỏng chân ra, Trịnh Phàm lúc này vẫn liếʍ láp mạnh bạo, không thể khắc chế. Liếʍ láp hết sạch nước ở trong ngoài da^ʍ huyệt, hắn cũng không bỏ qua những da^ʍ thuỷ còn sót, lưỡi hết dần dần theo đường thẳng lần xuống, đi qua đâu là cũng liếʍ láp rồi mυ"ŧ chùn chụt.

Tách khe mông ra, liếʍ xuống đến gần c̠úc̠ Ꮒσα. Hắn ngừng lại một chút, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào một cái lỗ nhỏ khác, hắn chưa bao giờ động vào. Lỗ tròn thắt chặt lại, nhìn như một bông hoa cúc. Tất nhiên hắn biết đây là gì, hắn có ý định chắc chắn sẽ làm gì nó, nhưng chưa phải bây giờ.

Huân Nhi mở to mắt, nàng rất sợ Trịnh Phàm liếʍ ở nơi đó, thực sự rất bẩn. May sao hắn đã dừng lại đúng lúc.

Nhưng ngay lúc nàng thở phào một tiếng, thì thấy đầu lưỡi hắn vươn ra

"Đừng liếʍ chỗ đó" Huân Nhi ngay lập tức lên tiếng. Nhưng muộn rồi, nàng đã cảm giác được, c̠úc̠ Ꮒσα vì bị da^ʍ thuỷ chảy xuống nên ẩm ướt của mình đang được lưỡi của hắn liếʍ láp, muốn liếʍ sạch nước nhờn.

Nàng đứng hình luôn, đầu óc trống rỗng, nhưng thân thể lại rất có phản ứng, ngay lập tức nước ở trong da^ʍ huyệt bắn ra.

"Aaaaa" Nàng bị hắn liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα mà cao trào phun nước.

Hắn ngước đầu lên, nhìn dòng nước đang bắn ra tung toé từ da^ʍ huyệt nàng, có nhiều giọt lúc hắn vẫn đang liếʍ láp còn bắn lên đầu hắn.

Hắn cứ nhìn chằm chằm, nhìn vào da^ʍ huyệt bị hắn mυ"ŧ đến đỏ au, nhìn vào huyệt động đang mấy máy, nhìn thấy hai bên đùi vì cao trào mà liên tục giật giật.

Trịnh Phàm hôn lên hoa cúc một cái, sau đó tiến đến da^ʍ huyệt hút một ngụm cuối cùng.

Ôm Huân Nhi vẫn đang chìm trong cao trào lên, tách hai chân vẫn còn đang run rẩy ra đặt nàng ngồi trên đùi hắn.

"Sướиɠ không?" Hắn cúi xuống nhẹ nhàng hôn nàng rồi hỏi.

"Sao anh... lại liếʍ .. chỗ kia? Nó bẩn ~aiza~ như vậy" Huân Nhi giờ đây mới thoát khỏi kɧoáı ©ảʍ, môi nàng đặt sát môi hắn nhẹ giọng, sầu não hỏi.

"Không sướиɠ sao?" Hắn cưng chiều nhìn nàng

"Sướиɠ.. nhưng mà, nhưng mà nơi đó bẩn lắm" Huân Nhi ôm chầm lấy, nói xong hôn lên môi hắn, ngấu nghiến mà hôn, như là muốn chia sẻ cùng với hắn phần nào vì hắn đã liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα nàng. Một nơi bẩn như vậy

"Đồ ngốc, không bẩn chút nào. Huân Nhi sạch sẽ như vậy" hắn khẽ cười. Trong làm ấm áp.

"Ừm" Huân Nhi có chút ngượng ngùng

"A..nhẹ chút... a... lão công.. ȶᏂασ chết em đi" đúng lúc này, tiếng ở trong tivi phát ra, phim trong tivi đang phát đến đoạn kịch tính.