Chương 1

Kết hôn với Thẩm Yến Chiêu được ba năm, anh ấy bao nuôi một nữ sinh viên xinh đẹp trẻ tuổi.

Cô gái đó tên là Chu Tiếu Tiếu, dáng vẻ trong sáng đáng yêu, là mẫu người mà Thẩm Yến Chiêu rất thích.

Thẩm Yến Chiêu đã bao nuôi cô ta được hơn nửa năm.

Ngoại trừ tôi, cô ta chính là người phụ nữ mà Thẩm Yến Chiêu giữ ở bên người lâu nhất.

Bạn bè khuyên tôi nên cẩn thận một chút; họ đều nói, Thẩm Yến Chiêu đối với cô ta, giống như đã thật sự động tâm.

Lần đầu tiên tôi gặp Chu Tiếu Tiếu là vào ngày sinh nhật của tôi.

Sáng đó tôi bỗng nhiên bị chảy m á u mũi, đến b ệ n h v i ệ n kiểm tra, bác sĩ nói, tôi có lẽ chỉ có thể sống được đến mùa xuân năm sau.

Tôi khẽ gật đầu, thì thầm nói, không sao.

Tôi không sợ chết, nhưng lại có hơi sợ đau.

Nghe nói, có một loại thuốc rất đắt tiền, có thể giúp tôi sống thoải mái một chút.

Trong thẻ không đủ tiền, nên tôi đến công ty của Thẩm Yến Chiêu tìm anh ấy.

Đúng lúc gặp Chu Tiếu Tiếu, cô ta vừa mới tốt nghiệp, nên đến đây làm thư ký cho Thẩm Yến Chiêu.

Thẩm Yến Chiêu đang họp, tôi ngồi ở bên ngoài chờ.

Chu Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm tôi, lén nói với các đồng nghiệp xung quanh: "Cô ấy là vợ của sếp hả? Nhìn cô ta xấu xí, khô nẻ, cứ như sắp chet ấy.”

"Mấy người đều nói tôi giống cô ấy, làm sao mà giống được, tôi đẹp hơn cô ấy nhiều.”

Tấm kính sáng bóng phản chiếu dáng vẻ của tôi, gương mặt không trang điểm, mặc một chiếc áo phao béo.

Là xấu xí, cũng là sắp chet rồi.

Một đồng nghiệp kéo Chu Tiếu Tiếu lại, thì thầm: "Đó là vì cô ấy không trang điểm đấy, nếu cô ấy trang điểm, thì mười người như cô cộng lại cũng không đẹp bằng cô ấy đâu."

“Còn có, cô đừng có ỷ vào sếp cưng chiều cô, mà lại đi gây hấn với cô ấy.”

"Cô không biết sếp yêu cô ấy đến nhường nào đâu, nếu cô làm cô ấy không vui, cẩn thận sếp bóp chet cô đấy.”

Nghe nói Thẩm Yến Chiêu thực sự rất yêu tôi, Chu Tiếu Tiếu không phục bĩu môi, khinh khỉnh nhìn tôi bằng nửa con mắt.

Cô ta bưng tới một ly trà, nhẹ nhàng hỏi tôi: "Chị Manh Manh, sao sếp lại cam lòng để chị đợi lâu như vậy nhỉ?"

"Lạ thật đấy, trước đây mỗi lần em đến gặp anh ấy, dù bận đến đâu, anh ấy cũng luôn đến bên em trước, anh ấy nói, em là người quan trọng nhất."

"Em còn nghĩ đối với người phụ nữ nào anh ấy cũng quan tâm như vậy cơ..."