Chương 1

Lễ mừng thọ 80 năm nay của Bùi lão thái gia có chút náo nhiệt. Năm đầu Tây Nam Quỷ tộc đánh giặc, con trai nhỏ của lão thái gia, tiểu Bùi tướng quân phụng chỉ bình loạn, lại suýt nữa mất mạng, ba tháng không có tin tức. Người Bùi gia có chút sợ hãi, cho rằng Cửu Lang đã tử trận, lão gia tử cả ngày buồn bực, đến cả tiệc mừng thọ cũng không có tâm trạng mà quan tâm. Chỉ cần nghĩ đến chuyện con trai nhỏ là lòng nặng trĩu, ngày ngày ở tượng Phật tụng kinh, dâng hương, lễ mừng thọ cũng tuỳ ý trưởng tẩu sắp xếp. Cho đến tháng chín, bên Tây Nam bên kia truyền tin đến, trong cung cũng nhanh chóng đến tuyên cáo khen ngợi rằng Bùi tiểu tướng quân anh dũng gϊếŧ địch trên tuyền tuyến, nghe nói ít ngày nữa đại quân sẽ hồi triều.

Nghe nói nhi tử đại nạn không chết, lại có công lớn, Bùi lão thái gia rất vui vẻ, người cũng cảm thấy khoẻ lên, tiệc mừng thọ cũng theo đó mà tổ chức náo nhiệt, khách tới cửa mừng thọ cực nhiệ, nào là Tĩnh Quốc công phu nhân ngửi thấy mùi nên đến, nào là Tưởng thượng thư thân đến thăm, ai cũng bận đến nỗi chân không chạm đất. May mắn sau giờ Ngọ khách đều đến đông đủ, gánh hát biểu diễn, khách quý ngồi xuống, nữ quyến Bùi gia mới nhẹ nhàng thở ra, sau một hồi bánh bánh trà trà, mãi mới được nghỉ ngơi. Một người cười nói: “Lần này sự nghiệp của Cửu Lang rộng mở rồi, nghe nói trở về này nửa tháng, đã bị bệ hạ triệu kiến hai lần.”

Một người khác hơi lớn tuổi chút cũng cười nói: “Bệ hạ triệu kiến, chỉ nói những điều an ủi quân thần bình thường. Khó chính là hôm nay Diệp soái cũng tự mình đến đây, có thể thấy được Cửu Lang có thể diện trong mắt Diệp soái. Cửu Nương, đây đều là công lao của ngươi.”

Người bị gọi là Cửu Nương, chính là thϊếp thất duy nhất bên cạnh tiểu Bùi tướng quân, tên là Văn Lan, tuy không phải người giàu có, nhưng cũng là một nữ nhi đàng hoàng, trời sinh dịu dàng hiền thục, cũng có duyên với chị em dâu cũng rất có duyên. Nghe vậy đỏ mặt lên, cúi đầu nói: “Các phu nhân đừng gọi như vậy, nô tỳ chịu không nổi. Huống hồ Diệp soái đến là để mừng thọ lão thái gia, cũng không liên quan tới Cửu Lang.”

Con dâu cả cười nói: “Nói là tới thăm thái gia, vừa thấy mặt đã đi, ngược lại ở trong tiểu viện ngây người nửa ngày, ngươi nói xem tới là vì ai?”

Đều nói cười vui vẻ, từ xa có người đi tới, trên đầu đeo đầy châu ngọc, đai lưng cẩm tú duyên dáng, chúng nữ quyến thấy vậy vội lại chào hỏi cười nói, “Tuyết muội muội cũng tới, mau tới đây ngồi xuống, cũng không phải đứng như thế.”

Người nọ đúng là Diệu Tuyết, nàng lúc trước lấy danh nghĩa con gái Bùi gia để xuất giá, cùng Bùi Cửu Lâm cũng có ba phần tình cảm huynh muội, nghe nói hắn bị thương cánh tay phải, một lòng muốn đến thăm, nhưng không có cơ hội. Hôm nay mượn tiệc mừng thọ về nhà, vừa nãy cùng huynh trưởng ôn chuyện. Sau khi ra, trên đôi mắt cũng sưng đỏ ba phần, sắc nét đào hoa, phong lưu thướt tha.