Chương 602: Vi Vi, cô nhất định chính là thiên tài
《Nửa tỉnh nửa mê 》 quay chụp cực kỳ thuận lợi. Chỉ là Phó Hàn Tranh mỗi đêm đúng giờ gọi điện thoại hỏi địa điểm, dẫn đến việc buổi tối bọn họ không thể quay quá mười hai giờ.
Tiến độ quay phim như vậy so với có kế hoạch ban đầu của cô hơi chậm một chút.
Công việc của đạo diễn yêu cầu cần phải kiểm soát được tình hình chung, cô muốn quay tốt phần diễn của mình, đồng thời cũng muốn quay tốt phần với các diễn viên khác nữa.
Mỗi ngày thần kinh đều trong trạng thái căng chặt.
Từ lúc bắt đầu Tống Vũ không hề tin tưởng, sau hai ngày quay phim liền toàn tâm toàn ý quay chụp 《Nửa tỉnh nửa mê 》.
Biên kịch Ngôn Hồng vẫn luôn ở tổ quay xem họ diễn, tiện thể vì muốn tốt hơn mà điều chỉnh một số chi tiết trong kịch bản.
Hơn nữa trước đây lúc đi liên hoan phim ở nước F, cô tự mình đi bái phỏng đạo diễn quốc tế trứ danh lão tiên sinh Murphy cũng đã tới Hoa Quốc.
Lúc phó đạo diễn đón người đến tổ quay, Cố Vi Vi vẫn đang vào vai Thư Nhã phối diễn viên Diệp Tử.
Murphy tiên sinh đứng ở một bên quan sát bọn họ quay chụp, đến khi quay xong chuẩn bị sang cảnh khác Cố Vi Vi được phó đạo diễn nhắc nhở mới biết ông đã đến.
"Thật xin lỗi Murphy tiên sinh, tôi không thể tự mình đi sân bay tiếp đón ngài."
Murphy nhìn nhìn cô, lại quay sang nhìn Khâu Linh diễn vai Diệp Tử vừa cùng cô đối diễn xong, dùng tiếng Hoa không quá chuẩn của mình nói.
"Vi Vi, cô nhất định chính là thiên tài."
"Cảm ơn ngài đã khích lệ." Cố Vi Vi cười cùng ông bắt tay, chân thành nói: "Tôi còn cần ngài chỉ bảo nhiều hơn."
"Cô là một diễn viên rất tuyệt, cũng là một diễn viên biết kiểm soát cảnh quay rất tốt." Murphy nhìn Khâu Linh đứng bên cạnh nói: "Vừa rồi cô mang theo cô ấy nhập diễn rất đẹp."
Diễn viên tốt chân chính sẽ không chỉ lo cho suất diễn của mình mà còn phải biết cách dẫn dắt đưa bạn diễn của mình nhập vai.
Hơn nữa còn phải đem tiết tấu của cảnh quay nắm chắc, cô đều làm được rất tốt.
Rất khó để tin tưởng cô gái trẻ tuổi trước mắt ông này vẫn chưa tới hai mươi tuổi.
Khâu Linh nghe xong không tự giác gật gật đầu. Cảnh diễn vừa rồi kia lúc mới bắt đầu quay cô còn có chút khẩn trương, nhưng khi Mộ Vi Vi vừa mở miệng nói lời thoại, bất kể là ánh mắt hay là khí tráng đều trong nháy mắt mang cô nhập diễn.
Tống Vũ ở một bên đang chuẩn bị cùng vài diễn viên khác cũng tràn đầy đồng cảm. Ngày đầu tiên khởi động máy bọn họ đều cho rằng bọn họ sẽ phải quay một bộ phim rác.
Nhưng sau hai ngày quay chụp thì không còn ai có ý nghĩ như vậy nữa.
Tiểu đạo diễn của bọn họ cực kỳ thân hòa, cũng vô cùng có tài hoa.
Rõ ràng cô là nhân vật chính nhưng sẽ thường thường làm mẫu vai diễn cho bọn họ, để bọn họ có thể nhập diễn vào nhân vật nhanh hơn.
Cố Vi Vi nhân lúc thời gian chuyển cảnh kể cho Murphy nghe tình huống về đoàn phim, tiện thể nhờ ông trợ giúp một chút.
Murphy nghe xong, rất dứt khoát tỏ vẻ mình nguyện ý gia nhập đoàn phim của bọn họ.
Vì có Murphy gia nhập nên ông có điều chỉnh thêm về kết cục cùng với một số chi tiết của kịch bản.
Cố Vi Vi làm ngơ việc Phó Hàn Tranh kiểm tra. Buổi sáng quay xong các cảnh diễn, buổi tối cùng nhân viên đoàn làm phim thức đêm thảo luận suốt hai ngày mới xác định.
Mặc dù có Phó Thời Dịch giúp cô qua loa tắc trách với anh nhưng vẫn còn Lôi Ninh và mấy bảo tiêu xung quanh báo cáo cho Phó Hàn Tranh biết.
Anh gọi điện thoại tới giáo huấn, Cố Vi Vi nghe điện thoại đặc biệt ngoan ngoãn, liên tục đảm bảo chính mình sẽ đi ngủ sớm một chút.
Sau đó cúp điện thoại lại tiếp tục họp suốt đêm.
Vào ngày thứ ba sau khi cảnh quay đêm kết thúc, Cố Vi Vi cùng nhân viên đoàn phim ăn cơm ở một chỗ, gọi phó đạo diễn báo những người khác chuẩn bị mở họp thảo luận.
Vừa dứt lời điện thoại đã vang lên.
Thấy là Phó Hàn Tranh gọi đến, cô lập tức trưng ra khuôn mặt nhu thuận quay qua một bên tiếp điện thoại.
"Chú Phó à, em đã trở về phòng, em thật sự chuẩn bị đi ngủ rồi.
Phó Hàn Tranh:" Anh không thấy em đang có ở trong phòng. "
"... "
Cố Vi Vi sửng sốt ba giây, lập tức nói:" Em về ngay đây."
Không nhìn thấy?
Hiện tại không phải là điện thoại cảnh cáo mà chính bản tôn đã đến a..
_Min_