Chương 601: Nhất định phải là phụng tử thành hôn, song hỷ lâm môn?
"..."
Cố Vi Vi cho cậu một cái liếc mắt xem thường, tiếp tục xem phim.
Tuy rằng thân thể Mộ Vi Vi này của cô mới mười chín tuổi, nhưng cô tốt xấu gì cũng đã sống qua hai mươi mấy năm.
Nếu phần bản lĩnh này còn không có thì hai mươi mấy năm kia sống quá uổng phí.
Cô đang xem phim rất chăm chú, bỗng điện thoại của Phó Thời Dịch vang lên.
"Anh, có chuyện gì vậy?"
Cố Vi Vi vừa nghe, chọc chọc cậu làm khẩu hình nói: Bảo anh ấy là tôi đã ngủ.
Vừa rồi cô gọi điện cùng Phó Hàn Tranh đã nói cô phải đi nghỉ ngơi.
Phó Thời Dịch trầm mặc xem khẩu hình của cô hai giây.
Phó Hàn Tranh ở đâu bên kia nói: "Đưa điện thoại cho cô ấy."
Phó Thời Dịch đưa điện thoại cho cô: "Anh tôi bảo cô tiếp điện thoại."
Cô nhận lấy điện thoại cười hì hì hỏi: "Sao anh còn chưa ngủ a?"
Phó Hàn Tranh không để ý vấn đề cô hỏi, ngữ khí nghiêm túc.
"Em vừa nói em muốn đi nghỉ ngơi."
"Em đang chuẩn bị nghỉ ngơi." Cố Vi Vi nói.
Phó Hàn Tranh nói: "Chuẩn bị nghỉ ngơi mà còn ở chung một chỗ với Phó Thời Dịch?"
Cố Vi Vi biết giải thích cũng vô dụng, lập tức ngoan ngoãn nói.
"Em bây giờ trở về ngủ."
Vừa nói vừa quyết đoán tắt tivi, cầm áo khoác rời khỏi tổ quay phim.
"Biết là tổ quay vội vàng nhiều việc nhưng em cũng không thể nửa đêm không ngủ được." Phó Hàn Tranh nghiêm túc giáo huấn qua điện thoại.
Vì để giảm bớt gánh nặng cho cô mà anh đã phải nhờ Phó Thời Dịch tìm một phó đạo diễn đắc lực.
"Quay phim thường có cảnh quay đêm không phải là bình thường sao, huống gì em chính là đạo diễn? Nếu em theo thời gian biểu của anh mà quay thì đến bao giờ mới quay xong?" Cố Vi Vi giải thích.
Phó Hàn Tranh: "Không cần thiết gấp gáp như vậy."
"Không phải là em muốn quay xong sớm một chút để trở về gặp anh sao." Cố Vi Vi cười nói.
Cố muốn nhanh chóng quay xong mới có thể trở về mang thai a..
Phó Hàn Tranh: "Nếu anh không bận sẽ thường xuyên qua đó thăm em, không cần gấp như vậy."
"Được, em đến cửa phòng rồi, ngủ ngon." Cố Vi Vi mở cửa nói.
"Ngủ ngon."
Cố Vi Vi ngắt điện thoại, đem di động đưa cho Phó Thời Dịch vẫn đi theo sau mình.
"Anh tôi đã nói qua, trước mười hai giờ cô phải đi ngủ. Nếu cô còn như vậy về sau tôi sẽ báo cáo với anh ấy."
Phó Thời Dịch nói, hôm nay khuyên cô mà cô không nghe, hết cách cậu mới đi theo cô.
"Tôi không phải vì sớm quay xong còn trở về mang thai sinh con sao."
Phó Thời Dịch: "Nhưng cũng không thiếu mười ngày nửa tháng, gấp làm gì."
"Nhưng tôi gấp."
Cố Vi Vi nói xong, bịch một tiếng đóng cửa phòng lại.
"..."
Phó Thời Dịch nghe xong có chút mộng bức.
Cô không nóng nảy cùng anh cậu lĩnh giấy hôn thú mà ngược lại sốt ruột mang thai sinh con.
Nhà của cậu lại không có ai phản đối bọn họ kết hôn, đến nỗi gấp như vậy mang thai sao?
Cấp thiết cần phải phụng tử thành hôn, song hỷ lâm môn ư?
Mặc dù ai cũng ngóng trông bọn họ tranh thủ thời gian sinh em bé, để bọn họ bồi dưỡng đứa bé thành vũ khí đối đầu với anh trai cậu.
Nhưng mà cô không cần phải gấp gáp như vậy a.
Chỉ có Cố Vi Vi tự mình biết cô rốt cuộc có bao nhiêu sốt ruột.
Bởi vì thời gian nửa năm, quay xong bộ phim này cũng đã trôi qua một nửa.
Cô phải thẳng thắn cùng Phó Hàn Tranh trước khi bị Cố Tư Đình phát hiện.
Chỉ là cho tới bây giờ, cô đã suy nghĩ qua thiên biến vạn chuyển nhưng cũng không biết nên mở miệng với anh như nào.
Cô sợ hãi nếu nói chuyện này ra, ngọt ngào cùng hạnh phúc hiện tại sẽ xuất hiện vết nứt, thậm chí.. vỡ vụn.
Phó Hàn Tranh vẫn luôn mong anh có thể làm cho chính mình ôn hòa hạnh phúc, anh đã làm được.
Cô cũng muốn sự hiện hữu của mình mang đến cho anh tốt đẹp, hạnh phúc, đáng giá được anh yêu.
Nhưng bí mật cô chôn giấu đã định sẵn là sẽ tổn thương đến anh.
_Min_