- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Đại Tài Phiệt Tiểu Kiều Thê
- Chương 595: Phó hàn tranh: Tiểu đội của bọn nó có vui không? (2)
Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Đại Tài Phiệt Tiểu Kiều Thê
Chương 595: Phó hàn tranh: Tiểu đội của bọn nó có vui không? (2)
Chương 595: Phó Hàn Tranh: Tiểu đội của bọn nó có vui không? (2)
Nhất thời, cảm thấy trong xe an tĩnh tới mức có chút dị thường.
Cố Vi Vi vừa khϊếp sợ vừa bối rối, một hồi lâu mới hoàn hồn lại.
May là cô không theo đám người bọn họ tự đào hố chôn mình.
"Chuyện đó.. không phải em tự nguyện gia nhập đâu, hơn nữa em cũng chưa từng làm chuyện gì có lỗi với anh, anh cũng biết mà."
"Anh biết." Phó Hàn Tranh khẽ cười.
Bọn họ khuyến khích cô vào từ lúc nào, muốn giựt giây cô làm gì, anh đều biết, nhưng cô không hề nghe theo bọn họ.
Tuy rằng Cố Vi Vi chưa từng làm theo bọn họ, nhưng vẫn có chút thấp thỏm trong lòng.
"Anh.. biết từ lúc nào vậy?"
Phó Hàn Tranh, "Từ lần đầu tiên mọi người gặp nhau."
Hai người bọn họ, cộng thêm Hà Trì đã làm không ít trò muốn hãm hại anh, chỉ có điều chưa từng thành công lấy một lần mà thôi.
Cố Vi Vi âm thầm làm chân tay thay cho ba tên kia, bọn họ cho rằng rất bí ẩn rất cao minh, nhưng kết quả Phó Hàn Tranh đều biết hết rồi.
Bọn họ đã làm gì, muốn làm gì, anh đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Cái này mà muốn lật đổ cái gì, tự lật đổ mình thì đúng hơn.
"Gần đây bọn họ đang mong chúng ta sinh con, em muốn có con như vậy không phải vì bọn họ khuyến khích đấy chứ?" Phó Hàn Tranh hỏi.
Cố Vi Vi lắc đầu liên tục.
Haiz, lão hồ ly này thật đáng sợ.
"Dĩ nhiên không phải rồi, em chỉ là.."
Chỉ là muốn có thêm một sự bảo đảm để ở lại bên cạnh anh sau khi chân tướng bại lộ thôi.
Phó Hàn Tranh cười khẽ.
Bọn họ đã hãm hại anh như vậy, anh đẩy bọn họ đi xem mắt, bắt bọn họ làm bia đỡ đạn cũng là chuyện thường tình thôi.
Hai người mới vừa về đến nhà, điện thoại của Phó Hàn Tranh lại reo lên.
Anh nhìn thoáng qua chiếc điện thoại rồi nói, "Anh tới phòng làm việc nghe điện thoại cái đã."
"Ừm, đừng quên xuống ăn cơm chiều nha."
Cố Vi Vi ngồi xuống sô pha, lấy kịch bản từ trong túi xách ra đọc.
Ngoại trừ phần diễn của cô ra, phần diễn của những diễn viên khác cũng đều được cô ghi chép cặn kẽ, để khi diễn có thể giúp bọn họ mau chóng tìm được trạng thái nhân vật.
Phó Hàn Tranh lên lầu, đóng cửa phòng làm việc lại, lấy điện thoại ra gọi lại.
Người vừa gọi điện thoại tới là Lôi Mông, anh ta nhận điện thoại ngay, "Boss, chuyện anh muốn tôi điều tra đã có kết quả rồi."
Phó Hàn Tranh, "Nói."
"Chúng tôi đã điều tra tường tận toàn bộ tư liệu từ khi Mộ Vi Vi sinh ra tới nay, còn tìm được một người hầu Mộ gia khi Mộ lão thái gia còn sống."
"Vẫn không thể phát hiện ra được, Mộ gia có qua lại với Cố gia, người hầu kia nói không nhớ được chuyện người Nguyên gia từng cứu Mộ Vi Vi."
"Không có?" Phó Hàn Tranh hỏi.
Dáng vẻ khi cô quan tâm tới cái chết của Cố Vi Vi kia cùng với những người bên cạnh Cố Vi Vi, không giống như không hề có quen biết gì.
Lúc trước anh cũng cho điều tra chuyện Mộ gia, nhưng không điều tra quá cặn kẽ, cho nên anh cho là đã bỏ sót chỗ nào đó, do đó mới bảo bọn họ điều tra tường tận một lần nữa.
"Theo kết quả hiện nay điều tra được, không hề phát hiện bất kỳ người nào của Mộ gia có tiếp xúc qua với Cố gia và Nguyên gia." Lôi Mông nói.
Tại sao đột nhiên boss lại điều tra xem Mộ tiểu thư có liên quan gì tới Cố gia không vậy?
Chẳng lẽ Mộ tiểu thư còn có thể là người Cố gia phái đến làm gián điệp bên cạnh boss?
Sắc mặt Phó Hàn Tranh ngưng trọng một hồi.
Rốt cuộc là bọn họ đã bỏ sót chỗ nào hay có khoảng thời gian nào không điều tra ra được?
Còn về chuyện cô có quen biết với Nguyên Sóc, từ khi mới bắt đầu cô đã không nói thật với anh, thế nhưng cho dù cô có quen biết Nguyên Sóc, thậm chí có quen biết với Cố Vi Vi đi chăng nữa, nói cho anh thì có sao?
Anh tin tưởng tình cảm của cô dành cho anh, cũng sớm cho rằng cô là người mà kiếp này anh không thể không lấy về.
Rốt cuộc là bí mật như thế nào mà cô không thể nói cho anh biết được?
_mieumieulove_
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Đại Tài Phiệt Tiểu Kiều Thê
- Chương 595: Phó hàn tranh: Tiểu đội của bọn nó có vui không? (2)