Chương 590: Phó Hàn Tranh, chúng ta có con được không?
Phó Hàn Tranh nhìn vẻ mặt trầm tư của cô, ánh mắt có chút u ám nặng nề..
Gia tộc Dolan đang điều tra cái chết của Cố Vi Vi, nhưng sự chú ý của cô đến vấn đề này có phần bất thường.
Mặc dù, cô muốn giúp Nguyên Sóc được loại bỏ sự nghi ngờ, nhưng anh luôn cảm thấy còn nguyên nhân khác mà anh không biết.
Cô cùng Cố Vi Vi ắt hẳn đã biết nhau từ trước, nhưng khi anh hỏi cô, cô lại phủ nhận?
Lẽ nào chỉ vì mối bất bình giữa Phó gia cùng Cố gia nên cô không muốn thừa nhận rằng cô biết cô ấy trước mặt anh?
Cố Vi Vi tỉnh táo trở lại liền đối mặt với người đàn ông đang nhìn cô.
"Anh.. anh làm gì mà nhìn em chằm chằm vậy?"
"Nhìn em, đang tưởng tượng em đang nghĩ gì?" Phó Hàn Tranh thẳng thắn nói.
Cố Vi Vi cười đến đôi môi cong lên, "Em đang nghĩ tới anh."
Phó Hàn Tranh bị cô chọc cười, "Anh trở lại phòng làm việc, em có muốn cùng đi không, hay là trở về phòng ngủ nghỉ ngơi một chút?"
"Vào phòng làm việc, em vẫn cần sửa chữa vài chỗ trong kịch bản." Cố Vi Vi nói.
Phó Hàn Tranh một tay ôm lấy cô, cùng nhau lên lầu.
Anh tiếp tục vùi đầu vào xử lý công việc, trong khi cô ngồi đối diện sửa chữa lại kịch bản cho hợp ý.
Tuy nhiên, trong khi cô sữa kịch bản, cô thỉnh thoảng lại ngước nhìn người đàn ông đang bận rộn với công việc một cách thất thần.
"Em muốn nói gì?"
Phó Hàn Tranh liếc nhìn cô, vừa lật xem hồ sơ vừa hỏi.
Cố Vi Vi cân nhắc một lúc, hỏi.
"Chú Phó, chúng ta.. có con, được không?"
Phó Hàn Tranh đang đặt bút ký liền dừng lại, nhìn về phía cô nói.
"Không phải em nói tạm thời không suy tính tới sao?"
"Đó là lời anh nói, không phải em." Cố Vi Vi ậm ừ.
Mặc dù ý tưởng của Nguyên Mộng có chút không tốt, nhưng nếu thân phận của cô một khi bị bại lộ, lúc đó đứa con của cô sẽ có thể trấn định các trưởng lão Phó gia.
Họ chấp nhận cô vì Phó Hàn Tranh yêu cô, nếu họ biết họ Cố của cô họ nhất định sẽ phản đối việc hai người ở bên nhau.
Nhưng nếu họ có con, họ có thể không phản đối vì lợi ích của con cái.
Phó Hàn Tranh đặt công việc xuống, "Em chán ở cạnh anh rồi sao?"
"Không có, em chỉ.."
Cố Vi Vi mím môi, nghĩ cách giải thích cho anh lý do cô muốn có con.
"Không có, em muốn tạo ra kẻ thứ ba làm gì?" Phó Hàn Tranh hỏi.
"Kẻ thứ ba?"
Cố Vi Vi nhướng mày, dành tình yêu cho con của chính hai người họ, theo quan điểm của anh, đó là kẻ thứ ba đang phá hoại tình cảm của hai người?
"Anh không muốn chia sẻ em với người khác, ngay cả khi đó là con của chúng ta."
Cố Vi Vi: "..."
Đây không phải là sự phát triển bình thường của những người bình thường khi kết hôn là sẽ sinh con sao?
Tại sao khi cô đến với anh, anh lại trở nên bất thường như vậy?
"Chuyện này chúng ta tạm thời không xem xét tới." Phó Hàn Tranh muốn kết thúc cuộc làm ăn này.
"Em yêu anh, vì vậy em muốn sinh con với anh, em lại không phải khi có con rồi liền bỏ mặc anh." Cố Vi Vi không biết nên cười hay nên khóc.
Anh liền mất hứng khi nói về chuyện sinh con, cô biết nên nói gì đây?
Phó Hàn Tranh khẽ cau mày hỏi.
"Yêu anh cùng một đứa trẻ là quan hệ gì? Yêu một mình anh như vậy là đủ rồi, một hai đòi phải sinh con, lại phải phân thời gian, tâm tư, tình cảm dành cho nó ư?"
Cố Vi Vi hoàn toàn bị logic thần kỳ của anh đánh bại. "Anh chán ghét trẻ con đến mức đó sao?"
"Không chán ghét, anh chỉ là cùng em hai người tình cảm còn thấy chưa đủ, anh không muốn có người thứ ba xen vào." Phó Hàn Tranh nói.
Tiểu Nguyên Bảo dù sao cũng là con của người khác, nó được gửi tới đây thì cũng có thể trả lại.
Nếu bây giờ sinh con riêng cho anh, liền chẳng thể gửi đi đâu được.
-Nhất Luyến Thần Tâm-