Chương 130: Rốt cuộc ai mới là người vừa ăn cướp vừa la làng

Chương 130: Rốt cuộc ai mới là người vừa ăn cướp vừa la làng.

Lạc Thiên Thiên lạnh lùng nhìn lướt qua đám người Chu Hiểu Cầm đang vênh váo đắc ý, đặt di động lên bàn làm việc của Lưu Kim.

Trên di động đang chiếu một đoạn video, là hình ảnh nữ sinh tóc vàng tìm tới Mộ Vi Vi, bên cạnh là tám người đang vây bắt cô.

Trong đoạn video người ra tay trước không phải Mộ Vi Vi, người lấy dao ra cũng không phải Mộ Vi Vi, từ đầu đến cuối đều là cô tránh đi sự tập kích của mấy người kia.

Đương nhiên, góc độ quay của Lạc Thiên Thiên rất khéo.

Chỉ quay nửa người trên của bọn họ, không hề quay tới động tác dưới chân.

Nhìn như vậy, Mộ Vi Vi quả thật hoàn toàn không hề động thủ.

Ba người cảnh viên xem xong video, vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Lưu chủ nhiệm, trắng đen đã rõ ràng, ngài cũng không thể lại xử oan người ta được."

Một đám người vừa mới đồng loạt chỉ ra và xác nhận Mộ Vi Vi ra tay đả thương người, hiện tại xem video này, rõ ràng là một đám vừa ăn cướp vừa la làng.

"Tôi.." Lưu Kim xem xong cũng cảm thấy choáng váng. Nhiều người xác định Mộ Vi Vi gây chuyện đánh nhau như vậy, lúc trước cô xảy ra xung đột với Chu Lâm Na, trường học náo loạn đến khó coi, cho nên ông cũng muốn nhân cơ hội này dạy dỗ cô một chút.

Chưa từng nghĩ đến, Lạc Thiên Thiên lại đưa ra video này làm ông mất mặt.

Đám người Chu Hiểu Cầm oán hận cắn môi, không còn dáng vẻ kiêu ngạo như vừa rồi nữa.

Vừa nãy rõ ràng không nhìn thấy Lạc Thiên Thiên, cô ta làm sao quay được video này.

Cố Vi Vi nhìn thầy chủ nhiệm Lưu Kim, lạnh lùng nói.

"Lưu chủ nhiệm, em có thể đi được chưa?"

Nếu không phải kiêng dè các điều kiện trúng tuyển khắc nghiệt của học viện điện ảnh đế đô, thì cô đã chẳng phải luôn chịu đựng mà không động thủ rồi.

Lưu Kim nghĩ mình đường đường cũng là một giáo viên chủ nhiệm, bị một học sinh là Mộ Vi Vi làm cho mất mặt như vậy, thật sự không nhịn được.

"Mộ Vi Vi, chuyện đánh nhau đả thương người hôm nay là hiểu lầm, nhưng bình thường em hay có quan hệ không rõ ràng với các nam sinh, chuyện này cũng phải được dạy dỗ."

Đã không phải là một hai học sinh nói cho ông chuyện Mộ Vi Vi có quan hệ không rõ ràng với các nam sinh rồi.

Cố Vi Vi cười giễu cợt, hỏi.

"Bởi vì bọn họ bỏ mấy lá thư chẳng hiểu là gì dưới bàn của em, liền trở thành quan hệ không rõ ràng với bọn họ?"

Không cần nghĩ cũng biết, là mấy nữ sinh đâm chọt trước mặt Lưu Kim.

"Nếu như vậy chính là có quan hệ không rõ ràng với nam sinh, vậy Chu Lâm Na vài năm này cũng nhận được không ít đi, Tần Luật nhận được thư của nữ sinh còn nhiều hơn?" Lạc Thiên Thiên hỏi ngược lại.

"Nếu nhất định phải xử phạt cái này, vậy thì gọi cả Chu Lâm Na và Tần Luật tới đây cùng chịu phạt mới là công bằng." Kỉ Trình tiếp lời.

Thư này, Vi Vi còn chưa liếc mắt qua một cái, toàn bộ đều đem đi vứt.

Bọn họ vậy mà còn dám nói có quan hệ không rõ ràng với nam sinh, không rõ ràng cái tiên nhân nhà ngươi.

"Em.." Lưu Kim bị ba người làm cho nghẹn họng.

Cố Vi Vi nhìn thời gian, không kiên nhẫn hỏi.

"Lưu chủ nhiệm, còn có chuyện gì khác không?"

Nếu không đi, Phó Hàn Tranh sẽ đến đây mất.

Lưu Kim không cam lòng để cô nhẹ nhàng thoải mái rời đi như vậy.

Chỉ là nhất thời thật sự không nghĩ ra Mộ Vi Vi còn làm chuyện sai gì, tức giận đến mức cả gương mặt già nua đều đỏ bừng.

Đúng lúc này, một người đàn ông đeo kính mặc tây trang đi giày da cầm túi công tác đi đến, đặt danh thϊếp lên bàn làm việc.

"Tôi là Tưởng Dục, là luật sư của Mộ Vi Vi, chuyện xảy ra hôm nay, hiện tại sẽ do tôi tiếp nhận."

"Luật.. luật sư?"

Lưu Kim bán tín bán nghi cầm lấy danh thϊếp, vậy mà lại là luật sư của công ty luật Thịnh Hòa, công ty luật lớn nhất Trung Quốc.

Ông kỳ quái nhìn Cố Vi Vi, cô làm sao có thể mời được luật sư của công ty luật Thịnh Hòa?

"Đương sự của tôi đã ký với công ty quản lý, xét thấy sẽ ảnh hưởng đến con đường làm nghệ thuật tương lai của đương sự tôi, chuyện này chúng tôi sẽ dùng pháp luật xử lý."

"Công ty quản lý?" Chu Hiểu Cầm hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Chuyện lần trước, Mộ Vi Vi đã nổi một phen trên mạng.

Không nghĩ tới cô ta đã giẫm lên Lâm Na và Trịnh Viện một cách vô liêm sỉ, còn ký hợp đồng được với công ty quản lý.

刘花月