Nhóm dịch: Mèo Đen
Khi đó, Thẩm Lạc Trạch cũng tốt với cô, nhưng mà tất cả đã thay đổi khi cha mẹ cô xảy ra tai nạn xe cộ.
Cha dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng dốc sức làm lên tập đoàn Kiều thị, bị cả nhà cậu cướp đi, nhà họ Thẩm trở mặt ngay tại chỗ, chối bỏ hôn sự.
Càng buồn cười hơn là, Thẩm lạc Trạch trở thành vị hôn phu của em họ cô —— Ôn Hinh Nhu.
Cô quá đau lòng, quá khổ sở, cũng đã cứu vãn lại, nhưng cuối cùng đổi lấy chính là một lần lại một lần nhục nhã.
Hiện giờ, bởi vì liên quan tới hợp đồng, cô bị bắt ở lại đây làm trợ lý của Ôn Hinh Nhu, Thẩm Lạc Trạch còn nói rằng, để cô ở bên cạnh Ôn Hinh Nhu tích lũy kinh nghiệm, nhưng thực tế từ đầu tới đuôi lại chèn ép cô.
Mỗi lần nghĩ vậy chút, Kiều Cảnh Hi đều sẽ cảm thấy khổ sở, đau lòng, cảm giác ông trời tàn nhẫn với cô, nhưng mà, cô vẫn đè nén cảm xúc trong lòng xuống, đi tới trước phòng nghỉ của Ôn Hinh Nhu.
Cô ổn định lại tâm trạng một chút, gõ lên cửa hai cái, mới đẩy cửa đi vào, chưa từng nghĩ, lại thấy được Ôn Hinh Nhu đang ngồi ở trên đùi Thẩm Lạc Trạch, thân mật ôm cổ anh ta.
Tay Thẩm Lạc Trạch còn đang nhẹ nhàng vuốt ve trên đùi Ôn Hinh Nhu, hai người khẽ cắn lỗ tai, khe khẽ nói nhỏ, đầy vẻ ngọt ngào.
Khi nhìn thấy Kiều Cảnh Hi bước vào, lúc này Ôn Hinh Nhu mới không nhanh không chậm từ trên đùi Thẩm Lạc Trạch đứng dậy, giống như không có việc gì ngồi ở một bên: “Chị họ, chị tới rồi?”
Kiều Cảnh Hi thầm nghĩ đen đủi, vừa vào cửa đã nhìn thấy một cảnh không nên nhìn, nhưng nghĩ thì nghĩ, ngoài miệng lại nói: “Nghe nói cô tìm tôi, có việc sao?”
“Không có gì, chỉ là muốn nói với chị, hôm nay công ty vừa mới nhận một quảng cáo, em cảm thấy chị rất thích hợp, muốn cho chị đi thử một chút.” Ôn Hinh Nhu vuốt vuốt mái tóc đẹp, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, nhẹ giọng nói.
Trong lòng Kiều Cảnh Hi nghi ngờ.
Quảng cáo? Còn cho cô nhận?
Từ khi cô bắt đầu vào công ty, Ôn Hinh Nhu vẫn luôn chèn ép cô, ngày thường căn bản không cho cô bất cứ cơ hội nào, đều là làm một số việc chân sai bưng trà đổ nước.
Đừng nói là cho cô nhận quảng cáo, ngay cả cơ hội làm diễn vai quần chúng cũng không cho, lần này sao lại có lòng tốt với cô như vậy?
“Quảng cáo của công ty nhà ai?”
Kiều Cảnh Hi hỏi một câu theo bản năng.
Có thể quay quảng cáo, tất nhiên là cô cầu mà không được, bây giờ cô rất thiếu tiền.
Nhưng căn cứ theo sự hiểu biết về Ôn Hinh Nhu, trong lòng vẫn là rất nghi ngờ.
“Là công ty Thiên Mã.” Ôn Hinh Nhu mỉm cười nói.
Nghe những lời này, trong đầu Kiều Cảnh Hi đầy suy tính, các nhãn hiệu lớn trong nước.
Cuối cùng cũng xác định, công ty này, căn bản là cô chưa từng nghe tên, định là quảng cáo không phổ biến.
A, đã sớm biết Ôn Hinh Nhu sẽ không có ý tốt như vậy, vậy mà cô còn ngu xuẩn chờ mong.
Ôn Hinh Nhu thấy Kiều Cảnh Hi không nói lời nào, nhíu nhíu mày, bày ra vẻ bố thí, trầm giọng nói: “Chị họ, chị cũng đừng nói em họ này không quan tâm tới chị, cơ hội lần này, là em đã rất vất vả mới giành được cho chị, chị cần phải quay thật tốt, đừng làm em mất mặt.”
“Vậy thì thật sự cảm ơn cô, giành cho tôi một cơ hội tốt như vậy.”
Kiều Cảnh Hi cười lạnh, trong lòng lại nghẹn một hơi, rất khó chịu, không nghĩ tiếp, rồi lại không thể làm gì.