Nhóm dịch: Mèo Đen
Lục Đình Thâm đang ngồi trong xe, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, chính là đang xem lại đề tài mới nổi gần đây, là về Kiều Cảnh Hi. Xem những đoạn phỏng vấn và đối thoại liên quan đến cô, trong lòng anh nổi lên lòng tán thưởng.
Cô gái này thật sự rất có dũng khí, dám trực tiếp làm xấu mặt của công ty này!
Bỗng dưng, anh nghe thấy tiếng bước chân đang bước lại gần, theo nhịp độ, là có hai người đang tiến đến.
Trong đó, có một người chắc chắn là con gái, không ai khác ngoài Kiều Cảnh Hi. Lục Đình Thâm nhếch môi.
Cuối cùng cũng lại gặp nhau rồi, Kiều Cảnh Hi!
Nửa tiếng trước, anh vô tình gặp cô ở khu vệ sinh, lúc đó anh còn có chút bất ngờ, sau đó còn đặc biệt đi theo xem xem vì sao cô lại ở đây.
Nhưng khi đến tận hội trường mới biết, những phóng viên kia là được sắp xếp tới đây để đưa tin về công ty Thiên Mã, mà vốn dĩ Mã Bác Minh là nhân vật có nhiều tiếng xấu, cho nên Lục Đình Thâm mới quyết định ra tay giải vây cho Kiều Cảnh Hi, nếu như hôm nay anh không ra tay, có lẽ Kiều Cảnh Hi đã phải chịu thiệt.
Lúc này, Kiều Cảnh Hi đi theo đám người áo đen kia, trong lòng lo âu thấp thỏm.
Sở dĩ cô đi theo bọn họ đến đây cũng là bởi vì những người tự xưng đại diện cho công ty giải trí Hoàng Đình này đột nhiên lao ra cứu cô, nếu không thì có lẽ giờ cô đã bị thương rồi.
Nhưng vào lúc này, cô lại bị dẫn tới tầng hầm đỗ xe, trong lòng Kiều Cảnh Hi lại có một chút lo lắng bất an, đây rõ ràng là không phải là cuộc gặp bình thường, không ai lại dắt người ta xuống tầng hầm để nói chuyện cả. Cô bước được vài bước liền hỏi: “Cho tôi hỏi, mọi người muốn dẫn tôi đi đâu?”
“Tiểu thư Kiều, chúng tôi dẫn cô đi gặp tổng giám đốc…”
Kiều Cảnh Hi nghe thế, đầu óc liền choáng váng trống rỗng, tổng giám đốc của công ty Hoàng Đình, chẳng phải là đại thiếu gia của nhà họ Lục, Lục Đình Thâm sao? Chính là cái người được đồn đại là thần long thấy đầu không thấy đuôi(*), được mệnh danh là nam thần quốc dân, làm bao nhiêu thiếu nữ say đắm?
(*) Chỉ có thể nghe, không thể gặp.
Đầu óc Kiều Cảnh Hi thật hỗn loạn, đột nhiên nhóm bảo vệ dừng lại trước mặt, cô thất thần tới nỗi không nhận ra điều đó mà đâm sầm vào lưng của người bảo vệ áo đen…
Một chiếc xe xa hoa sang trọng xuất hiện trong tầm mắt của cô…
Thật sự là cô cũng có chút mong ngóng, trái tim đập thình thịch liên hồi, người áo đen kia tiến tới, mở cánh cửa xe ra, Kiều Cảnh Hi lập tức nhìn thấy được người đàn ông trong truyền thuyết này.
Dáng người tao nhã, cao quý ngồi thẳng thắn ở ghế sau, cả người vận một bộ âu phục được thiết kế riêng, phối hợp với một chiếc sơ mi trắng mặc ở bên trong, nút áo cài lên tới cổ, lộ ra vẻ đẹp nghiêm chính trưởng thành.
Khí chất anh không lộ trực tiếp ra ngoài mà thu hết vào bên trong, tựa như một vị vua uy nghiêm không thể chạm tới.
Khuôn mặt điển trai đến mức làm người khác tim đập loạn xạ, mang theo chút lạnh lùng cứng rắn, đôi mắt đen ngòm, đen như vực sâu thăm thẳm, tròn xoe như một viên ngọc. Tỏa ra khí chất cao quý mê người.
Lúc Kiều Cảnh Hi nhìn thấy anh, cô liền trừng mắt lên.
Vốn đã nghe đại thiếu gia của nhà họ Lục rất đẹp trai, đẹp đến mức làm người ta ghen ghét, bây giờ lại được nhìn thấy ở khoảng cách gần như thế này, quả thực rất nóng mắt.