Chương 9: Phân công vệ sinh

Đến ba năm trung học, tư duy và khả năng phản ứng của A Ngôn càng nhanh nhạy hơn, cô đã nhận được một vòng đào tạo mới tại trường quý tộc tư nhân.

Bởi vì cô bạn trọng sinh ngồi cùng bàn Hứa Kiều Kiều, A Ngôn bị một số bạn học tiểu thư coi là đối tượng công kích, khi đi xuống cầu thang phải tránh những cú gạt chân bất ngờ, tránh những xô nước đổ khi mở cửa, giả vờ không nhìn thấy khi đi qua nơi có người đang thổ lộ tình cảm hay là đang đỏ mắt bóp eo, còn phải chủ động giải vây khi bạn cùng bàn ngập ngừng muốn nói gì đó...

Nói thật, A Ngôn cảm thấy trực giác của mình rất đáng sợ, đôi khi có thể dự đoán chính xác những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Đây đều là kết quả bị ép đào tạo ra từ nhiều năm ở bên cạnh những người có vòng hào quang.

Những người này dường như là nhân vật chính của thế giới, luôn coi mọi thứ xung quanh không tồn tại, làm những điều khiến cô phải há hốc mồm, nói những lời cô không ngờ tới, và luôn có những sự kiện kỳ lạ xảy ra xung quanh bọn họ.

Dùng sữa rửa mặt để rửa mặt giúp cô hoàn toàn tỉnh táo, A Ngôn bình tĩnh cảm xúc, để không khiến Dịch Tri cảm thấy mình bối rối, cô thậm chí còn không đóng cửa.

Cuộc trò chuyện vừa rồi với Dịch Tri khiến não bộ cô hoạt động điên cuồng, cả người đã hoàn toàn tỉnh táo.

Nghĩ đến những bông hoa rực rỡ vừa thấy, dị năng giả mạt thế, Dịch Tri có phải có dị năng “sinh cơ” không? Năng lực chữa lành?

A Ngôn đã đọc qua một số tiểu thuyết, cũng không ít truyện tranh và phim nói về dị năng, nhưng có nhiều chủng loại dị năng như vậy, chỉ có thể đoán bừa.

Mặc dù vẫn chưa biết Dịch Tri có thể mang lại điều bất ngờ gì cho tương lai của cô, nhưng nếu đối phương có năng lực chữa lành, cô phải thiết lập mối quan hệ tốt trong ký túc xá, nếu sau này có bệnh tật gì, biết đâu đối phương có thể giúp đỡ.

Dù sao thì Dịch Tri cũng sẵn sàng cứu một chậu hoa đã chết, chỉ cần không làm rạn nứt mối quan hệ, hẳn là sẽ không thấy chết mà không cứu bạn cùng phòng đại học chứ?

Nghĩ đến đây, A Ngôn lại thầm phỉ nhổ hai lần, không có việc gì sao lại nghĩ đến chuyện sinh bệnh chứ.

Cô đứng ở cửa phòng vệ sinh nhìn vào bên trong, nhíu mày.

Hai bồn rửa mặt, bên trong là cửa kính ngăn cách vòi hoa sen và bồn cầu ngồi xổm.

Dịch Tri thấy cô đứng ở cửa phòng vệ sinh thì bước tới: “Sao vậy?”

Lúc này cả hai đều đã trở lại bình thường, không còn căng thẳng như vài phút trước.

“Nếu đi vệ sinh ở ký túc xá, buổi sáng mọi người vội rửa mặt sẽ khá ngượng ngùng phải không? Việc dọn dẹp vệ sinh cũng là vấn đề, nếu không làm sạch sẽ có mùi khó chịu.” A Ngôn nói.

Mặc dù xung quanh cô đều là bạn cùng phòng có vòng hào quang, nhưng dù có hào quang cũng là con người phải ăn uống và đi vệ sinh!

Trường trung học tư nhân mà cô học có phòng ký túc xá dành cho hai người, môi trường cũng tốt hơn hiện tại nhiều lần. Ký túc xá năm người, cho dù A Ngôn loại trừ quỷ vương Đinh Linh, thì việc bốn người sử dụng phòng vệ sinh cũng đủ khó chịu rồi, từ việc vứt rác, dọn dẹp vệ sinh, sau khi tắm có thể dọn tóc không... tất cả đều phải nói rõ ràng mới được.

Dịch Tri nghe lời cô nói, ngẩn ra một lúc, cô ấy vỗ vỗ đầu, sống sót ở mạt thế quá lâu, đối với cô ấy mà nói thì một chút mùi vệ sinh không phải vấn đề lớn, mạng cũng sắp không còn rồi còn quan tâm đến cái này sao?