Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ăn Dưa Hóng Drama Trong Thế Giới Toàn Là Nhân Vật Chính

Chương 29: Lên bài phản công

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch Tri nhìn người này, rồi lại nhìn người kia, lòng như lửa đốt nhưng không dám hỏi.

Sáng nay trong khoảng thời gian cô ấy rời ký túc xá đã xảy ra chuyện gì vậy? Mình đã bỏ lỡ điều gì?

Dưới lầu ký túc xá, A Ngôn và trúc mã Chúc Giác mỗi người đeo một chiếc kính râm, hôm nay vẫn còn chút nắng gắt của mùa thu, ánh mặt trời chói chang, đeo kính râm tuy có hơi lạ nhưng hai người đi trong sân trường trông lại giống như khách du lịch đến ngắm cảnh.

Dưới chứng “hoang tưởng bị hại” này, A Ngôn đi được một đoạn lại không nhịn được mà nhìn xung quanh.

Cô chọc chọc trúc mã bên cạnh: “Tớ cứ cảm thấy có người đang nhìn tớ.”

Chúc Giác bình tĩnh nói: “Có thể là kính râm của chúng ta hơi nổi bật.”

Đeo kính râm vào thư viện thì rất kỳ quặc, hai người đành ra khỏi cổng trường, thời tiết oi bức, A Ngôn tìm kiếm một chút, thấy viện bảo tàng Tân Thành cách trường học mấy trạm tàu điện ngầm, trong viện bảo tàng có máy lạnh, vừa hay đi tham quan.

Viện bảo tàng Tân Thành là một trong mười viện bảo tàng lớn nhất cả nước, nhiều đồ vật văn hóa và tranh chữ mà A Ngôn và trúc mã đã từng học qua.

Tàu điện ngầm rất đông, A Ngôn và Chúc Giác nắm tay nhau, ngay cả điện thoại cũng không thể chơi được.

Đến khi vào phòng triển lãm của viện bảo tàng, tín hiệu lại kém, sau khi xem hai phòng triển lãm, ra đến căn tin, A Ngôn mới có cơ hội kiểm tra tình hình hiện tại trên weibo.

Cô lại vào weibo của nữ minh tinh Lộ Gia Niên, lập tức “ồ” lên một tiếng.

“Cô ấy xóa Weibo rồi, nhanh vậy?”

Lúc này Chúc Giác cúi đầu nhìn qua: “Nguy cơ được giải quyết rồi?”

Trong weibo của Lộ Gia Niên, bức ảnh của A Ngôn và thông tin tìm cô gái đã bị xóa, ghi chú trên weibo rõ ràng là “đã chỉnh sửa”.

Đây là đại minh tinh đã nhận ra mình làm sai? Hay được ai đó nhắc nhở?

Trên điện thoại, cô liếc qua wechat, thấy tin nhắn riêng của Cố Gia Tuế mới gửi đến.

Vì trước đó trên tàu điện ngầm đông người, cộng thêm tín hiệu trong viện bảo tàng hơi kém, điện thoại của cô cứ xoay vòng không nhận được tin nhắn.

[Cố Gia Tuế]: A Ngôn, đừng lo lắng, chuyện này do tớ mà ra, tớ sẽ cho cậu một lời giải thích.

[Cố Gia Tuế]: Đi chơi vui vẻ.

A Ngôn chuyển sang trang chủ, lập tức nhướn mày.

Quả nhiên là bạn cùng phòng Cố Gia Tuế trực tiếp đối đầu với em gái.

[Cố Gia Tuế V]:

@Lộ Gia Niên, xin hãy xóa ảnh chụp màn hình có hình ảnh bạn học trong đó, một bức ảnh chụp màn hình tìm thông tin, khác gì với truy nã người thường?

Nếu nói về video ngắn, tôi chỉ nói ba điều.

Thứ nhất, hôm qua không có tin tức, sáng nay mới tám giờ đã đến ký túc xá của tôi “quan tâm”, bạn cùng phòng đều là người bình thường chưa rửa mặt đã bị đánh thức, nữ sinh đóng cửa thay đồ có khó hiểu lắm không? Chẳng lẽ mấy người muốn mang theo camera cá nhân đến ký túc xá nữ?

Thứ hai, người cứu tôi hôm qua tôi đã tự mình cảm ơn, luật pháp quy định mười tám tuổi là trưởng thành, đã là người lớn, nói về lớn nhỏ thì tôi lớn hơn, sao lại có chuyện em gái thay tôi nói cảm ơn?

Thứ ba, Cố Gia Tuế là nghệ sĩ, xuất hiện trước tầm mắt của công chúng là điều không thể tránh khỏi, nhưng đại học là nơi để học tập, xin đừng liên lụy đến các bạn học khác.

Cố Gia Tuế nhìn thì lạnh lùng, hôm qua suýt bị dội nước cũng không có biểu cảm gì, nhưng có vẻ đối mặt với em gái này thì như bùng lửa.

Nhưng lúc này, cô thật lòng muốn nói một câu — Làm tốt lắm!
« Chương TrướcChương Tiếp »