Đồng Dương nhanh chóng né tránh, nhưng người đàn bà đó không hề cho cô bất kỳ cơ hội nào để thở, ngay sau khi vồ hụt, cô ta liền đuổi theo cô không ngừng nghỉ.
"Gϊếŧ người! Gϊếŧ người!" bà lão ngã ngồi trên mặt đất, cuối cùng cũng phản ứng lại và hét to trong sự kinh hoàng.
Từ đầu đến cuối, mục tiêu của người đàn bà vẫn là Đồng Dương. cô ta bước đi nhẹ nhàng nhưng kiên quyết, luôn bám sát phía sau cô, giơ cao con dao nhọn, không ngừng đuổi theo cô.
Vì bị người đàn bà ép sát, Đồng Dương bị đẩy vào phòng vệ sinh chật hẹp. Cô hét lớn ra bên ngoài: "Hãy đi ra ngoài báo cảnh sát!"
bà lão rõ ràng bị dọa đến mức không còn minh mẫn, vừa hét lớn vừa cố gắng bò dậy từ mặt đất, tập tễnh chạy ra ngoài.
"Cứu mạng! Gϊếŧ người!"
Đồng Dương nhìn thấy người già rời khỏi phòng, cô không dấu được sự nhẹ nhõm trong lòng, nhưng người đàn bà kia đã đuổi đến cửa phòng vệ sinh. Dường như cô ta biết Đồng Dương không còn chỗ nào để trốn, nên không vội nhào tới mà chỉ giơ con dao nhọn, cười một cách quỷ dị hướng về phía cô.
Đồng Dương dựa sát lưng vào bồn rửa tay, cầm chặt tua vít trước ngực. Mồ hôi chảy xuống từ trán, lướt qua hàng mi và chảy vào mắt, khiến cô đau đớn đến mức không dám nhắm mắt.
"Đừng tới đây!" Đồng Dương nắm chặt tua vít, dù đã lùi hết mức nhưng vẫn cố gắng kéo dài khoảng cách với nữ nhân kia.
"Đồng Dương... Đi chết đi..."
Người đàn bà lẩm bẩm như kẻ điên, "Mày đi chết đi!"
Ngay sau đó, cô ta giơ dao nhọn chĩa về phía Đồng Dương.
Trong khoảnh khắc nguy hiểm như ngàn cân treo sợi tóc, Đồng Dương nhanh chóng cúi người trốn dưới bồn rửa tay, tránh được lưỡi dao sắc bén. Lợi dụng lúc nữ nhân chưa kịp phản ứng, cô cắn răng và đâm tua vít vào đùi cô ta. Máu tươi bắn lên mặt Đồng Dương.
"A!" Người đàn bà hét lên đau đớn. Đồng Dương nhân cơ hội đẩy cô ta ra và chạy ra ngoài. Khi cô gần chạy ra khỏi phòng vệ sinh, một bàn tay từ phía sau bất ngờ nắm chặt lấy tóc cô, mạnh mẽ kéo cô trở lại.
Ngón tay Đồng Dương đầy máu tươi cố gắng bám lấy khung cửa. Cơn đau nhức từ da đầu bị xé rách khiến cô gần như ngừng thở, máu tươi ấm áp chảy từ da đầu dọc theo thái dương xuống dưới.
Trong tình cảnh này, cô không còn để ý đến đau đớn, ngón tay ra sức bám chặt khung cửa, máu dần dần tràn ra từ các khe hở móng tay. Đồng Dương cắn chặt răng, đột nhiên xoay người lại và đá mạnh về phía sau. Người đàn bà vì đau đớn mà buông lỏng tay, con dao nhọn cũng rơi xuống sàn nhà.