Chương 72: Trở về kinh thành

Theo thời điểm show tống nghệ chính thức khai máy ngày càng gần, thì tổ tiết mục bên kia cũng càng lúc càng sốt ruột, bắt đầu không ngừng thúc giục ba người Đông Lỵ Á.

Bên Đông Lỵ Á không có cách nào, đành phải trước tiên gọi điện cho Dương Mật, muốn nhờ nàng hỏi thăm một chút, xem xem rốt cuộc Thẩm Ngôn có nguyện ý tham gia cái tiết mục này hay không.

Dương Mật cúp máy xong liền đem toàn bộ chuyện này nói cho Thẩm Ngôn nghe, không phải là thăm dò, mà là nói rõ từ đầu tới đuôi cho hắn biết.

Dẫu sao luận trên quan hệ, nàng cùng Đông Lỵ Á các nàng là bạn thân thiết, nhưng Thẩm Ngôn mới chính là chồng nàng, là người mà nàng yêu thương. Quan hệ thân sơ xa gần liếc qua liền thấy ngay, nàng đương nhiên sẽ không giả bộ ngớ ngẩn, bày trò trước mặt Thẩm Ngôn.

Thẩm Ngôn nghe xong, phản ứng đầu tiên chính là cự tuyệt, hắn cũng đâu có tâm tư muốn tham gia cái gì tống nghệ cái gì chương trình truyền hình thực tế chứ.

Bất quá về sau ngẫm lại, nếu như hắn từ chối thì ba người Đông Lỵ Á bên kia khẳng định rất khó xử. Chuyện này nói cho cùng cũng có chút quan hệ với hắn, đúng là khó nghĩ mà.

Thẩm Ngôn liền đem quyền quyết định giao lại cho Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba. Nếu các nàng muốn hắn đi, vậy hắn sẽ đi; nếu các nàng không thích hắn tham gia, hắn lập tức ở nhà!

Dương Mật cùng Địch Lệ Nhiệt Ba đương nhiên cũng muốn từ chối, các nàng và Thẩm Ngôn mới vừa xác định quan hệ không lâu, chính là thời điểm đang tình thâm ý nồng, vả lại trước đó đều là ba người ở cùng một chỗ. Nhưng bây giờ phần diễn của Địch Lệ Nhiệt Ba đã kết thúc, chuẩn bị rời khỏi Hoành Điếm.

Điều này có ý nghĩa là: sắp tới Thẩm Ngôn sẽ cùng các nàng trải qua thế giới của riêng hai người.

Chuyện này đối với cả Dương Mật lẫn Địch Lệ Nhiệt Ba đều là mười phần trông ngóng.

Thế nhưng... Các nàng không khỏi cân nhắc đến tâm tình của mấy người Đông Lỵ Á bên kia.

Đến cùng vẫn là bạn bè, không có khả năng thấy chết không cứu.

Tuy rằng nói thấy chết không cứu có vẻ hơi khoa trương, nhưng xét về độ phiền phức thì đây chính là một đại phiền toái.

Thực lực của đài truyền hình Tương Nam rõ như ban ngày, đây là kênh địa phương nhiều năm lọt top người xem nhiều nhất Hoa Hạ, không chỉ sản xuất được rất nhiều bộ phim có rating cực cao, mà ngay cả các show truyền hình tống nghệ của họ cũng cực kỳ được khán giả hoan nghênh. Thậm chí rất nhiều thời điểm, ngay cả đài truyền hình quốc gia cũng bị nó áp chế.

Một nhà đài truyền hình có thực lực hùng hậu như thế, vạn nhất thật sự đắc tội thì hậu quả có thể tưởng tượng ra được rồi.

Ngoài mặt thì bên đài truyền hình Tương Nam vẫn tương đối dễ nói chuyện, nhưng chỉ người trong ngành mới biết, đắc tội bọn họ rồi thì về sau các nàng qua lại trong giới sẽ rắc rối như thế nào?

Huống hồ chi chuyện này vốn là mấy người Đông Lỵ Á các nàng đuối lý trước.

Dương Mật cùng Địch Lệ Nhiệt Ba đâu đầu suy tính cả ngày, cuối cùng vẫn đành phải thỏa hiệp, đồng ý để Thẩm Ngôn đi tham gia tiết mục nọ.

Thẩm Ngôn cũng phải không phải không thể xuất đầu lộ diện trước công chúng, chỉ là hắn không mấy hứng thú đối với các chương trình giải trí này nọ mà thôi. Bây giờ cả Dương Mật lẫn Địch Lệ Nhiệt Ba đều đồng ý, vậy thì hắn cũng không tiện từ chối.

Sáng sớm ngày mùng 5 tháng 7, Thẩm Ngôn và Địch Lệ Nhiệt Ba cùng nhau đi ra sân bay Hàng thị. Bọn họ ở trong phòng chờ hết ôm lại hôn, dính nhau suốt cả nửa ngày, cuối cùng dưới ánh mắt lưu luyến không rời của Địch Lệ Nhiệt Ba, bọn họ mới đành tách ra, một kẻ đi về phía Kinh Thành, một người đi tới Thâm thị.

Tầm 10h sáng, Thẩm Ngôn một mình ngồi lên chuyến bay đến Kinh Thành.

Hắn mặc một thân sơ mi trắng, quần âu phục màu xanh đen, mang một đôi giày da. Kính râm, mũ và khẩu trang đều không đeo. Chỉ đơn giản vác theo một cái ba lô, nhẹ nhàng di chuyển ra sân bay.

Mới vừa ra đến khu vực check out, điện thoại liền vang lên, là Cổ Lệ Na Trát gọi tới. Cô nàng chỉ nói ngắn gọn: "Phía trước là bãi đỗ xe, nhìn bên trái anh sẽ thấy một chiếc BMW màu hồng, biển số xe là C-41556."

"Đã thấy!"

Thẩm Ngôn tắt máy rồi nhét điện thoại vào trong túi quần, nhanh chóng di chuyển ra bãi đỗ xe cách đó không xa. Hắn liếc nhìn một vòng, không khó để tìm ra chiếc BMW màu hồng nổi bần bật kia.

Hắn mở cửa, ngồi lên ghế kế bên tay lái, chỉ thấy Cổ Lệ Na Trát đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen kéo sụp xuống, nàng ta đeo kính râm bản to, khẩu trang tối màu, một bộ võ trang đầy đủ. Lại thêm bộ dáng cẩn thận nghiêm túc, không ngừng quay qua quay lại dò xét, trông đến là buồn cười.

"Anh cười cái gì đấy?" Cổ Lệ Na Trát vừa lái xe, vừa không vui hỏi Thẩm Ngôn.

Thẩm Ngôn thản nhiên đáp: "Cảm thấy thú vị thì cười thôi."

"Cái gì thú vị?"

"Cô thú vị!"

"..."

Cổ Lệ Na Trát không nói thêm gì nữa, ánh mắt cũng có chút cổ quái, Thẩm Ngôn đây là đang đùa giỡn nàng sao?

Hôm nay Cổ Lệ Na Trát mặc một cái váy ngắn kiểu bó đùi, thân trên diện áo sơ mi cánh dơi màu trắng, trên chân mang một đôi giày xăng-đan quấn dây thừng ngang bắp đùi. Da cô nàng vốn trắng nõn, lại thêm khoe khéo cặp chân dài thon thả không thua kém bất kỳ mỹ nhân nào trong showbiz, đích thật là trông cực kỳ đẹp mắt.

Cổ Lệ Na Trát vẫn còn chưa biết chuyện Thẩm Ngôn đã chân chính xác định quan hệ với Dương Mật cùng Địch Lệ Nhiệt Ba, không chỉ mỗi nàng mà cả Đông Lỵ Á và Lưu Sư Sư cũng không biết gì.

Đối với việc này, Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba đều rất ăn ý lựa chọn giấu giếm. Thật ra quyết định như vậy cũng vì tư tâm riêng của hai nàng. Ấy là đừng để cho chuyện bọn họ ở cùng một chỗ dấy lên gợn sóng nào hết, cứ yên ổn như thế, thuận thuận lợi lợi vượt qua kỳ hạn một năm, sau đó để Thẩm Ngôn ly hôn với ba người Cổ Lệ Na Trát là xong.

Không sai, mặc dù bọn họ là bạn bè thân thiết với nhau, nhưng chuyện tình cảm thì đến cùng vẫn phải ích kỷ.

Cả Dương Mật lẫn Địch Lệ Nhiệt Ba đều cảm thấy Thẩm Ngôn có hai người bọn họ như vậy là quá đủ rồi, trên thực tế, hai người đã là nhiều. Nếu như Thẩm Ngôn chỉ thuộc về một mình họ thì mới là tốt nhất. Đáng tiếc mọi chuyện lại không như ý muốn.

Thế nên hai nàng chẳng những che giấu chuyện đã xác lập quan hệ vợ chồng với Thẩm Ngôn, mà ngay cả rất nhiều chuyện trong sinh hoạt ngày thường, các nàng đều không định nói cho mấy người Cổ Lệ Na Trát biết.

Cho nên, ấn tượng của Cổ Lệ Na Trát về Thẩm Ngôn vẫn dừng lại ở hơn một tháng trước, cũng chính là thời điểm mà nàng lần đầu gặp mặt hắn.

Khi đó, ấn tượng của nàng đối với Thẩm Ngôn là gì?

Không thể nói tốt cũng không thể chê trách gì hắn, chỉ có thể nói đấy là một kẻ xa lạ đột nhiên xuất hiện lướt qua trong cuộc đời nàng mà thôi.

Chiếc BMW X6 bình ổn chạy trên đường cao tốc, kỹ thuật lái xe của Cổ Lệ Na Trát không tệ, mặc dù tốc độ hơi chậm, nhưng tay lái khá ổn định, phản xạ cũng tương đối nhanh.

Trong xe rất an tĩnh, ngoại trừ lúc ở sân bay hai người có nói vài câu ra thì sau đó không ai tiếp tục mở miệng nữa.

"Anh ở Hoành Điếm có vui không?"

Khi lái xe về đến nội thành, Cổ Lệ Na Trát nhịn không được mở miệng hỏi.

Nàng cảm thấy bầu không khí hơi ngột ngạt, đồng thời cũng có chút không hiểu nổi. Chẳng phải ban nãy Thẩm Ngôn còn hư hư thực thực đùa giỡn nàng sao, làm sao lúc này bỗng nhiên lại an tĩnh, trầm mặc như thế?

- ----

Hị hị, đa tạ các huynh đệ tỉ muội đã đẩy Kim Phiếu cho muội, cơ mà truyện hiện giờ cũng lên top 2 Kim Thánh Bảng rồi, muội cũng đua không lại top 1 đâu, thành ra cả nhà đừng đẩy nữa, phí KP của mọi người lắm, mọi người có lòng thì chừa đó cho muội nheeee, để tới đầu tháng khi Kim Thánh Bảng reset về 0 lại rồi thì hãy đẩy cho muội lên sau ha:> Cám ơn cả nhà rất nhiềuuuuuuu <3 <3 <3 Chúc cả nhà đọc chiện dui dẻ:">

À, thay vì đẩy KP, cả nhà hãy vào đề cử truyện cho muội đi, đề cử điểm thật cao cho muội dui nàooooo hahaha