Quyển 1 - Chương 12
“Minh, tôi mệt mỏi quá rồi.” Nằm trên mặt đất, Tri Hỏa thật sự chịu không nổi nữa, mấy ngày liên tiếp chỉ có đánh quái làm cho thể lực của cậu xuống tới cực hạn.
Cho tới bây giờ chưa từng chơi trò chơi nào mệt như vậy, thiết kế quá chân thật. Nằm trên mặt đất đành nhắm mắt oán giận.
“Thật vô dụng.” Dùng chân đá đá Tri Hỏa đang nằm bẹp trên mặt đất giả chết, Bắc Hoàng Minh lạnh nhạt châm chọc.
“Tôi nghiêm túc hoài nghi liệu cậu có phải quái vật hay không.” Mở mắt ra nhìn khuôn mặt tuấn tú của Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa đột nhiên nói, cậu chính là đã trải qua huấn luyện đặc biệt ở nhà, Bắc Hoàng Minh tại sao còn có thể giống như không hề hấn gì?
Nhìn thấy ánh mắt đánh giá nghi ngờ của Tri Hỏa, Bắc Hoàng Minh quay mặt đi, “Vậy nghỉ ngơi một chút đi.”
Kỳ thật cũng không phải Bắc Hoàng Minh thể lực siêu nhân, hắn cũng chịu không nổi, chỉ là giáo dục từ nhỏ khiến hắn không có thói quen ở trước mặt người khác lộ ra trạng thái thất thố, nên dù đã mệt muốn chết, hắn vẫn phải giả vờ như không có chuyện gì.
Tuy rằng đang nằm, nhưng ánh mắt Tri Hỏa vẫn dừng lại trên người Bắc Hoàng Minh.
“Làm gì vậy?” Thanh âm không có chút suy chuyển, Bắc Hoàng Minh hỏi thật sự bình tĩnh, một chút cũng không có cảm giác gượng gạo khi bị người ta nhìn tới.
“Minh à, tôi cảm thấy cậu rất giống một người học cùng lớp, chẳng qua cậu không đáng ghét như hắn.” Ngửa đầu nhìn bầu trời đêm, cũng chỉ có lúc này Tri Hỏa mới cảm nhận được độ chân thật trò chơi đạt đến không tệ chút nào.
“Cậu rất ghét hắn?” Tim đột nhiên đập mạnh, Bắc Hoàng Minh còn tưởng rằng Tri Hỏa nhận ra hắn .
“Cũng không phải, thật ra tôi cảm thấy làm bạn với hắn cũng không tồi, chẳng qua không quen nhìn bộ dáng lạnh lùng của hắn, lúc nào cũng duy trì khoảng cách với người chung quanh, cảm giác rất khó chịu .”
“Tôi lúc đó cũng vậy mà?” Chớp mắt hỏi, Bắc Hoàng Minh chưa bao giờ biết hóa ra đây là nguyên nhân mà Tri Hỏa chán ghét mình.
“Không, cậu không giống thế.”
“Làm sao lại không giống?” Đều là cùng một người thôi.
“Ừm? Nói sao nhỉ, chính là không có cái cảm giác bị người ta đem mình ly xa đến ngàn dặm, còn ở chung cực kỳ hợp nữa, trừ bỏ mồm lưỡi ác độc.” Dứt lời, Tri Hỏa còn nghịch ngợm thè lưỡi.
Bắc Hoàng Minh ngây người một chút, tuy rằng rất nhanh liền khôi phục, nhưng mà tim của hắn lại đập thật sự nhanh.
Mới vừa rồi, hắn thế mà cảm thấy Tri Hỏa nhìn qua thật đáng yêu? Nói đùa cái gì chứ, bọn họ chính là đối đầu nhau đến chết, hơn nữa đều là con trai.
“A, mệt mỏi quá mệt mỏi quá.” Ngáp một cái, Tri Hỏa nhắm mắt ngủ.
Thật là… Thở dài, Bắc Hoàng Minh dùng nhánh cây khều khều đống lửa trên mặt đất sao trời.
Đùa giỡn thế này… Có phải quá mức rồi hay không? Bởi vì cảm thấy chơi vui mà tiếp cận cậu ta, hiện tại chính mình lại thành ra tâm phiền ý loạn.
Mắt nhìn sang Tri Hỏa đang ngủ say không hề phòng bị, Bắc Hoàng Minh thế nhưng cảm thấy được khuôn mặt búp bê kia thoạt nhìn vẫn là cực đáng yêu.
A a a, mình quả nhiên không được bình thường rồi.
–
“Này, dậy thôi.” Dùng chân đá đá Tri Hỏa còn đang ngủ say, Bắc Hoàng Minh tâm tình thật không tốt.
Chết tiệt, tôi đau đầu cả đêm, cậu vậy mà ngủ êm đềm mộng đẹp như thế.
“Ừ.” Mở mắt ra, Tri Hỏa hiển nhiên còn đang ngái ngủ, lơ mơ dụi dụi mắt, sau một lúc lâu mới cười thật tươi, nói, “Buổi sáng tốt lành nha, Minh.”
Ai,
lầm bầm một tiếng, Bắc Hoàng Minh cư nhiên đỏ mặt.
Mang ra thịt nướng làm bữa sáng, hai người liền cảm thấy buồn nôn, tuy rằng tay nghề của Tri Hỏa vô cùng tốt, nhưng cứ ăn một ngày ba bữa y hệt như nhau thì ai chả muốn phun hết ra ngoài.
“Meo meo.” Đột nhiên, tiếng mèo thần bí kia lại xuất hiện, bất quá lần này con mèo chỉ đủng đỉnh đi ra, chứ không như hai lần trước đột ngột xông tới.
Bảo vệ thịt nướng, Tri Hỏa hung tợn trừng mắt nhìn mèo kia, tuy rằng không rõ có phải so với hai lần trước cùng là một con mèo, nhưng tóm lại phòng bị có còn tốt hơn không.
“Này, nhóc con, ta quyết định đi theo ngươi, hương vị thịt nướng nhà ngươi làm rất ngon.” Đột nhiên, con mèo mun mở miệng nói.
“Á á á! ! ! Mèo, mèo mở miệng nói chuyện này!” Bị dọa đến lùi lại phía sau vài bước, Tri Hỏa kêu lớn lên.
“Ầm ĩ quá.” Mặt nhăn mày nhíu kháng nghị một câu, Bắc Hoàng Minh thật thực trấn định, dù sao đây cũng là trò chơi, có cái gì không thể xuất hiện.
“Này, nói cho xong đi, nhà ngươi có định… cùng ta hay không hả?” Hiển nhiên cho thấy tính tình mèo mun cũng không hề dễ chiều chút nào.
Kinh ngạc lúc đầu đi qua, Tri Hỏa rất nhanh khôi phục bình tĩnh, đánh giá kỹ con mèo này, tỏ ra tùy tiện nói: “Sao cũng được, dù sao cũng chỉ thêm một miệng ăn, nhưng nói trước, ta chỉ có thịt nướng cho mi thôi, những thứ khác không có tiền mua.”
“Được rồi.” Mèo cũng thực dễ dàng thỏa mãn, sảng khoái đáp ứng.
Bắc Hoàng Minh nhàm chán nhìn hiệp nghị một người một mèo nơi này, đột nhiên cảm thấy rất buồn cười.
“Tốt rồi tốt rồi, mau ấn vô nút thu phục thú cưng trên khung trạng thái của ngươi đi.”
“Ừ.” Nhìn nhìn mèo mun rồi ấn nút, đột nhiên xuất hiện thông báo của hệ thống.
Hệ thống thông báo: người chơi Tri Hỏa Ám Diễm thu phục Miêu Yêu làm thú cưng.
Hệ thống thông báo: người chơi Tri Hỏa Ám Diễm trở thành người đầu tiên trong trò chơi thu phục được thú cưng, hệ thống thưởng cho 100 đồng vàng, gia tăng điểm danh vọng 100, điểm mị lực 50.
“Á, Minh, cậu nghe được không? Chúng ta có 100 đồng vàng!” Không nghĩ tới chỉ thu một con mèo sẽ có lợi như thế, Tri Hỏa cao hứng kêu to, quan trọng nhất bọn họ cuối cùng có thể không lo lắng chuyện tiền bạc nữa.
Ngu ngốc.
Một người một mèo nhìn Tri Hỏa đang cao hứng nhảy vòng tại chỗ, chấm dứt kết luận.