Chương 5: Đưa hàng tới cửa

Chương 5: Đưa hàng tới cửa

Hồng ca đi rồi, anh họ lẩm bẩm một câu “Sớm muộn gì cũng đánh chết ngươi!”, cầm chai dầu ngày hôm qua lấy từ chỗ a bà đi vào bếp ở sau quán trà, hắn dặn dò ta, không được tới sau bếp nhìn lén.

Đúng theo như lời nói của anh họ, hắn thật bận việc hết một ngày, trừ bỏ thời gian ở giữa gọi tới 2 hộp cơm, với tranh thủ đi WC, liền vẫn luôn ở phía sau bếp không ra.

Ta rất tò mò hắn đang làm cái gì, nhưng nghĩ đến lời dặn dò của hắn, chỉ có thể cố nén hiếu kỳ ở trong lòng.

Ban đêm, anh họ vẻ mặt mệt mỏi đi ra, trong tay hắn cầm theo một cái túi giấy đóng kín.

“Tiểu Huyền, chú đi đưa cho đại ca Hồng đi.”

Anh họ cho ta địa chỉ của đại ca Hồng, đường xá có điểm xa, cần phải đi xe mới được.

Anh họ giúp ta gọi taxi, còn đưa cho ta một tờ "Mao gia gia" coi như lộ phí.

Trên đường ta tò mò mở túi giấy ra, bên trong chính là cuộn thuốc lá, so với thuốc lá bình thường có chút bất đồng.

Trừ cái này, trong túi còn tản mát ra một cổ…… mùi hương thực kỳ lạ.

Cổ mùi hương này, vô cùng đặc biệt, nếu một hai phải so sánh mà nói, vô cùng tương tự mùi thịt toả ra trên lò nướng BBQ.

Ta hít hà hai hơi, trong miệng thế nhưng chảy nước miếng.

Trên xe taxi, bác tài xế cũng hỏi ta: “ cậu thanh niên, mua bữa ăn khuya sao, thơm thật!”

Ta không biết nên trả lời như thế nào, đành phải ngượng ngùng cười, nói đúng vậy, đã đói bụng.

Đem túi giấy một lần nữa dán kín miệng, lại mở ra cửa sổ xe cho thông khí, mùi hương mới tan đi ra ngoài, ta đang ngồi mí mắt liền kéo xuống, muốn ngủ một lát, nhưng cổ mùi hương vừa rồi kia, luôn quanh quẩn ở trong đầu không vất đi được.

“ Cậu thanh niên, tới rồi, xuống xe đi.”

Bất tri bất giác, đã tới địa chỉ, sau khi xuống xe, ta ngẩng đầu nhìn, là một con phố cũ, hai bên đường phố đều là nhà lầu hai tầng, mặt tường đã bong tróc sơn, thoạt nhìn rất cũ nát.

Đây là phố buôn bán, mỗi một một khu nhà đều treo đèn nê ông chế tác biển quảng cáo, màu sắc rực rỡ, lấp lánh ánh sáng.

Trước khi xuất phát, anh họ dặn dò ta, tìm một cửa hàng tên là “Đại phú hào KTV”, nằm cuối cùng con ngõ nhỏ phía sườn nam ngõ.

Mặt đường phố buôn bán gồ ghề lồi lõm, còn có chút nước đọng, không biết có phải do xe phun nước lưu lại hay không.

Cửa hàng hai bên đường phố đều đóng, con đường im ắng, chỉ có thùng rác bên đường thỉnh thoảng truyền ra chút động tĩnh, nhảy ra một hai chú mèo hoang.

Không khí có chút buồn, ta đi nhanh về phía trước, hy vọng mau chóng tìm được địa phương đưa đồ vật.

Thời điểm đi đến trung tâm con phố, ta nghe được sau người truyền đến tiếng âm thanh hỗn loạn, quay đầu vừa thấy, biển hiệu lớn đề đại phú hào KTV đã ở trước mắt.

“ Kẹt !”

Đây là thanh âm của then cửa kéo ra, lại nghe “Kẽo kẹt” một tiếng, cửa cũng mở.

Nhìn khuôn mặt bên trong cánh cửa lộ ra, ta dùng sức nuốt xuống một ngụm nước miếng, là tên đàn em A Hổ của đại ca Hồng.

Thân hình A Hổ cường tráng, như một ngọn núi đứng sừng sững ở trước mặt ta, ép tới ta có chút không thở nổi.

Hắn liếc mắt nhìn ta một cái: “Vào đi, Đại ca Hồng đang chờ ngươi.”