Chương 39 Hứa Thiến
Trên không trung,một tiếng sấm vang lên,mưa lớn không có dấu hiệu dự báo nào lập tức đổ xuống,trong quỷ trấn vỗn dĩ bùn lầy ở trên mặt đất,những miếng thịt vụn của người vẫn chưa kịp phân hủy hòa trộn vào bùn đất,trông vô cùng kinh khủng
Sau khi rời khỏi quỷ trấn,Thẩm Trường Thu thổi một tiếng còi,con ngựa cao lớn toàn thân mục rữa kia lập tức thoát ra khỏi chiếc xe ngựa,chạy đến bên này
Thẩm Trường Thu lập tức nhảy lên lưng ngựa,ông ta nhìn tôi một cái,tôi lập tức hiểu ý,vội vàng nhảy lên
Con ngựa hí lên một tiếng,sau đó dẫm lên bùn đất bay tứ tung,nhanh chóng phi đi
“ Thẩm lão gia,chúng ta bây giờ đi đâu?” tôi hỏi
“ đuổi theo Giang Hoài”
Thẩm Trường Thu trả lời tôi một tiếng,sau đó đá mạnh vào bụng ngựa,con ngựa bắt đầu gia tăng tốc độ
Mưa càng lúc càng lớn,làm cho cả trấn quỷ đều chìm ngập trong nước mưa,con ngựa nhanh chóng chạy trong mưa,những linh hồn trên đường không kịp tránh bị đâm trúng.
Không bao lâu,con ngựa đã đưa chúng tôi rời khỏi trấn quỷ,đến trước một con sông bên ngoài một vùng đất hoang vu
Trong tiếng mưa ào ào,nước trong dòng sông chảy ào ào ,bên con sông dòng nước chảy xiết này,có một ngôi nhà lá ở trên bờ
Cửa của ngôi nhà đang mở,đúng lúc này,tôi thấp thoáng nhìn thấy một ông già vội vội vàng vàng đi từ trong nhà ra,tay ông ta cầm một cây dù màu đen,một tay cầm một hũ tro cốt,tôi còn nhìn thấy một cô gái người mặc váy dài màu đỏ đi từ trong nhà ra
Cô gái này có một mái tóc dài rất đẹp,khuôn mặt cô ta trắng bệch,lúc cô ta đi ra từ trong nhà,trong đôi mắt trong veo thoáng có một tia sợ hãi
Tôi đứng trong mưa ngẩn ngơ nhìn cô gái này,hồi ức trong quá khứ lần lượt hiện lên trước mắt tôi,làm cho đôi mắt từ từ mơ hồ trong mưa
“ Hứa Thiến…Hứa Thiến”
Tôi nhảy xuống khỏi con ngựa,hét tên cô gái ấy
Không sai,cô gái mặc chiếc váy dài đỏ này,chính là Hứa Thiến tôi ngày nhớ đêm mong,bây giờ,Giang Hoài cầm tro cốt cô ấy muốn rời đi
Hứa Thiến đứng trước cửa nhà khuôn mặt sợ hãi,cô ấy quay đầu nhìn về phía tôi,trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc,sau đó từ từ thay thể bằng một nụ cười yên ả.
Cô ấy không để ý đến Giang Hoài chạy đến phía tôi
Tôi cũng không quan tâm Thẩm Trường Thu đang hét,giang tay ra chào đón Hứa Thiến,người phụ nữ tôi ngày đêm mong nhớ,người vợ tôi cưới năm 1 tuổi,hôm nay cô ấy cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt tôi,tôi sao không thể vui mừng chứ
Tôi ôm chặt lấy Hứa Thiến,nhưng tôi vừa mở miệng,muốn nói với cô ấy bao nhiều thương nhớ,nhưng nụ cười trên mặt Hứa Thiến từ từ bị thay bằng bi thương
Giang Hoài cầm lấy ô đi đến bên bờ sông,ông ta nhìn chăm chú tôi và Hứa Thiến,ánh mắt lạnh lùng mà tàn khốc,lúc tôi không hề có chút phòng bị,Giang Hoài lôi một lá bùa vàng ra,dán lên hũ tro cốt trong tay
Động tác của Hứa Thiến dừng lại ,khuôn mặt cô ấy hoảng sợ nhìn tôi,trong ánh mắt run rẩy của cô ấy,bóng dáng cô ấy từ từ trở nên mờ ảo,sau đó tiêu tan
“ Giang Hoài,cái ông già chết tiệt này,trả Hứa Thiến cho tôi”
Tôi gào lên một tiếng đau khổ,lúc này Giang Hoài đã phong ấn hồn phách của linh hồn vào trong hũ tro cốt
“ Đỗ Minh,hồn phách vợ tôi đã quay về âm gian,còn cậu,cả đời này cũng đừng mong gặp lại vợ mình”
Trên mặt Giang Hoài nở một nụ cười độc ác,ông ta vứt chiếc ô trong tay,sau đó cầm lấy hũ tro cốt bước lên một chiếc thuyền độc mộc đô bên bờ
Giang Hoài nhổ neo,thuyền độc mộc lập tức di chuyển trên sóng nước,nhanh chóng trôi đi
“ Đỗ Minh,cậu đừng nói với tôi,cậu có thông đồng với ma nữ trong tay Giang Hoài nhé”
Lúc này,Thẩm Trường Thu lập tức nhảy xuống ngựa,có chút bất mãn nhìn tôi
Chỉ có điều,Thẩm Trường Thu tuy là nói như vậy, nhưng mà động tác không hề dừng lại,ông ta nắm chặt lấy vai tôi,đưa tôi nhảy xuống dòng nước chảy xiết
Nước sông cuồn cuộn,những con sóng cao mấy mét xô đến tới tấp
Thẩm Trường Thu đưa tôi nhảy lên một cây khô trôi trên sông,trực tiếp đuổi theo con thuyền độc mộc của Giang Hoài
Một nguồn sức mạnh vô hình từ cơ thể của Thẩm Trường Thu xâm nhập vào người tôi,sau đó,ông ta từ từ buông tay tôi ra
Chuyện này làm cho tôi rất ngạc nhiên,tôi vốn dĩ cho rằng bản thân sắp ngã xuống khúc cây,rơi vào trong dòng nước cuồn cuộn,nhưng phát hiện đôi chân mình không biết từ lúc nào đã được cố định trên khúc gỗ rộng 20cm,vững chãi như núi Thái Sơn
Mưa xối xả,tôi và Thẩm Trường Thu thì đứng trên khúc gỗ chưa đến 2 m,vượt qua những con sóng,đuổi theo Giang Hoài
Tay của Thẩm Trường Thu từ từ mở ra,một luồng sức mạnh bạo phát từ cơ thể ông ta,sóng dưới chân bị ảnh hưởng bởi nguồn lực đó,cuồn cuộn tách ra hai bên,tạo thành một con đường giữa dòng nước chảy xiết,khaorng cách của chúng toi và Giang Hoài,cũng nhanh chóng gần hơn
Trên thuyền,Giang Hoài ôm lấy tro cốt của Hứa Thiến quay đầu giật mình,ông ta nhìn chúng tôi cách chưa đến 50m,trong mắt lộ ra một tia kiên quyết
Sau đó,tôi nhìn thấy Giang Hoài há miệng cắn mạnh vào cổ tay mình,máu tươi chảy ra,máu tươi lập tức ngưng tụ lại trong mưa gió,hóa thành hình dáng một lá bùa,rời vào trong dòng sông
Máu tươi chảy xuống,tôi nhìn thấy sóng cuồn cuộn trước mặt chúng tôi,đột nhiên dâng trào bọt nước,những thi thể thối rữa xuất hiện từ trong nước,bay về phía chúng tôi
Những bàn tay thối rữa mò mẫm trong nước,nắm chặt khúc gỗ của chúng tôi,làm cho mụn gỗ trên khúc gỗ bay ra
Khúc gỗ dưới chân chìm xuống,những ác quỷ do Giang Hoài gọi đến,lúc này nắm chặt lấy khúc gỗ,muốn kéo chúng tôi chìm xuống nước
“ cút hết cho tao”
Sắc mặt Thẩm Trường Thu vô cùng khó coi,ông ta nhanh chóng bấm đốt ngón tay,không khí xung quanh lập tức ngưng tụ thành bùa,những lá bùa này dưới sự khống chế của Thẩm Trường Thu,đánh tới tấp xuống nước
Thủ đoan này của ông ta làm tôi vô cùng kinh ngạc,bởi vì bây giờ thứ ông ta sử dụng không phải là bùa chu sa,cũng không phải huyết bùa,mà là ý hình bùa được tâm lực thuần túy ngưng tụ mà thành
Bùm
Ý hình bùa hòa tan vào trong nước,tôi cảm giác mặt nước xung quanh lập tức phát ra âm thanh nổ kịch liệt,bọt nước cùng những cánh tay,chân thối rữa bay ra,những linh hồn Giang Hoài kêu đến,lập tức bị Thẩm Trường Thu hủy diệt
Trong dòng nước chảy xiết,khoaeng cách của chúng tôi và giang Hoài càng ngày càng gần,Giang Hoài quay đầu nhìn chúng tôi một cái,sắc mặt lập tức trở nên tái mét
“ Thẩm Trường Thu,ông đã đồng ý là sẽ không gϊếŧ tôi” lúc này ,Giang Hoài hét lên một tiếng phẫn nộ không cam tâm,trong âm thanh có một sự tuyệt vọng 13 năm qua tôi chưa từng thấy
“ đúng,tôi đồng ý với ông,nhưng chỉ là trước đây,bây giờ thì khác rồi”
Trên mặt Thẩm Trường Thu nở một nụ cười tàn nhẫn,ông ta lúc này dùng ánh mắt quan sát Giang Hoài giống như là nhìn một xác chết vậy
Sau đó,Thẩm Trường Thu giang hai tay ra,cả con sông lập tức kịch liệt nổ vang
Đồng tử tôi nheo lại,trên chiếc thuyền độc mộc,lúc này xuất hiện hai ngọn sóng cao lớn trên không,hai ngọn sóng này dương như bị khống chế bởi một nguồn sức mạnh nào đó ,đổ ào ào xuống chính giữa con thuyền
“ không…không”
Lúc này,Giang Hoài kêu lên sợ hãi,hai ngọn sóng đó đã xông đến,trực tiếp chiếm đoạt lấy Giang Hoài
ầm ầm
Âm thanh của tiếng sóng,chiếm đoạt lấy Giang Hoài,đồng thời làm con thuyền ông ta ngồi vỡ nát thành vô số mảnh
Nhìn thấy màn này,trong lòng tôi không khỏi run sợ,ngọn sóng chiếm đoạt lấy Giang Hoài,nhưng trong tay Giang Hoài lại cầm tro cốt của Hứa Thiến
“ Thẩm Trường Thu,tôi muốn gϊếŧ Giang Hoài,nhưng không muốn ông hủy diệt hũ tro cốt đó”
Lúc này,tôi cũng không quan tâm đến thân phận và cảnh ngộ của mình nữa,hét với ThẩmTrường Thu
Sắc mặt Thẩm Trường Thu trở nên càng ngày càng u ám : “ nhưng cậu đừng quên,lúc đầu cậu chỉ muốn gϊếŧ Giang Hoài,không hề nói với tôi,mục đích thật sự của cậu là cứu vợ mình”
“ ông…”
Nghe ông ta nói vậy,tôi nhất thời cứng miệng,tìm không ra lời nào phản bsc
Lúc này,chúng tôi đã đến thủy vực bị sóng nước tấn công,Giang Hoài bị sóng nước công kích không hề chết,ông ta lúc này bị sóng đánh vào bờ,sắc mặt tái mét,miệng không ngừng phun ra máu tươi,nhưng mà,hũ tro cốt trong tay ông ta đã không cánh mà bay
Giang Hoài chưa chết,hũ tro cốt trong tay ông ta nhất định đã rơi xuống sông,đúng,nhất định là như vậy
Lúc này,nội tâm vốn dĩ vô cùng tuyệt vọng của tôi lóe lên một tia hi vọng,tôi nhìn dòng nước gấp gáp dưới chân,cắn răng,sau đó thoát khỏi ràng buộc,nhảy vào dòng nước chảy xiết
“ Đỗ Minh,cậu làm gì vậy,cậu muốn chết đúng không?”
Trên mặt nước truyền đến tiếng nói lo lắng của Thẩm Trường Thu,nhưng tôi đã không quan tâm nhiều như thế nữa,sau đó âm thanh sóng vỗ truyền đến,tôi đã bị cuốn vào trong dòng nước
Dòng nước rất xiest,nhanh chóng cuốn tôi xuống hạ lưu,nhưng tôi thấy may mắn là,dòng nước rất trong,làm tôi có thể nhìn rõ tất cả ở dưới đáy
Lúc này,tôi thấp thoáng nhìn tháy,có một cái hũ mơ hồ đang lắc lư ở dưới đáy sông
Đúng vậy,cái hũ này chính là hũ tro cốt,là hũ tro cốt của Hứa Thiến
Tôi cắn răng,sau đó liều mạng bơi về phía cái hũ,cuối cùng cũng tóm được hũ tro cốt trong tay
Cầm được hũ tro cốt,tôi giống như trút bỏ được gánh nặng,sau khi xe lá bùa trên hũ tro cốt xuống,tôi vội vàng bơi lên mặt nước
Nhưng mà,nước sông trên dưới cuồn cuộn,trong dòng nước cuộn một vòng xoáy,tôi khó khăn lắm mới ló mặt lên mặt nước được,thậm chí còn chưa kịp thở,đã bị cuốn vào dưới đáy
Tai tôi vì thiếu oxi mà kêu ù ù,bọt khí chui ra từ miệng tôi,tôi hết lần này đến lần khác bơi lên trên mặt nước,rồi lại bị sóng đánh xuống
Tôi vốn dĩ đang vui mừng,lúc này trong lòng một lần nữa nổi lên sự sợ hãi,tôi cầm lấy hũ tro cốt của Hứa Thiến,nhưng tôi không muốn bị chìm chết ở chỗ này,tôi bơi cực kì tốt,khoảnh khắc này lại cảm thấy lo lắng,tôi bắt đầu một tên không biết bơi,tay chân kịch liệt giãy dụa trong nước,nước sông theo mũi chảy vào miệng tôi,làm cho tôi vô cùng đau khổ
Nhưng lúc tôi nghĩ rằng mình sẽ bị ngập chết,một thân hình màu đỏ đột nhiên bơi về phía tôi,nhìn qua,Hứa Thiến phóng thích ra từ trong hũ tro cốt,lúc này đã xuất hiện trước mặt tôi,khuôn mặt cô ấy nở một nụ cười bình yên,cô ấy kéo chặt lấy tay toi,tôi lập tức cảm thấy cơ thể mệt mỏi của mình nhận được một nguồn sức mạnh ấm áp,một lần nữa ngoi lên mặt nước
Phù phù phù
Được sự giúp đơ của Hứa Thiến,tôi cuối cùng cũng được đưa lên mặt nước,tôi ôm chặt hũ tro cốt của cô ấy,nằm trên bờ bắt đầu thở hồng hộc
“ hứa Thiến,cuối cùng em cũng tìm được chị rồi,chị có biết không,trong 3 tháng nay,em nhớ chị khổ sở biết bao”
Sau khi hô hấp dần dần ổn đinh,tôi ôm chặt lấy Hứa Thiến,ngửi mùi hương trên người cô ấy,nước mắt không kiềm nén được chảy ra
Hứa Thiến nằm trong lòng tôi gật đầu : “ Đỗ Minh,ta cho rằng cả đời này sẽ không gặp lại em nữa,bây giờ nhìn thấy em,chị thực sự rất vui mừng..”
Sau khi nói nhưng lời xa cách lâu ngày,tôi cất cẩn thận hũ tro cốt,sau đó nắm tay Hứa Thiến đứng dậy bên bờ sôn,tình hình bây giờ,dường như có chút khác rồi
Thẩm Trường Thu lúc này đã đến bên bờ sông,nhưng trên mặt ông ta sớm đã không còn biểu cảm thoải mái như trước,ngược lại là vô cùng xanh xao,trên vai ông ta không biết từ lúc nào xuất hiện một vết thương,máu không ngừng chảy ra từ chỗ vết thương đó,một cây gậy giáng ma dài chừng 3 tấc xuất hiện trong tay ông ta
Giang Hoài chưa chết,khóe miệng ông ta không ngừng chảy máu tươi,nhưng ông ta sớm đã không còn sợ hãi như trước nữa,ngược lại sắc mặt càng ngày càng trở nên hung ác
Ngoài tôi và Hứa Thiến,Thẩm Trường Thu,Giang Hoài,ở bờ sông hoang vu này,lúc này còn bỗng dưng xuất hiện thêm 3 người,họ đứng trước người của Giang Hoài
Người đứng ở giữa,là một người trung niên trên người mặc một bộ đồ màu xanh lam,bên tai phải đeo một chiếc bông tai hình tròn bằng bạc to gần bằng cái vòng tay,chân còn mang một đôi giày cỏ thời ông nội tôi mới có thể nhìn thấy,trong tay cầm một cây gậy có chút đen,cây gậy đó lúc này đang không ngừng chảy máu
Bên trái người trung niên đó,là một người đàn ông gầy gò,ông ta mặc một chiếc áo tơi màu đen,dưới chân cũng mang giày cỏ,trong tau cầm một cây trượng không biết dùng xương của động vật gì tạo thành
Bên phải hắn ta,còn có một nữ nhân hơn 40 tuổi,trên cổ bà ta đeo một sợi dây chuyền màu bạc treo đầy lục lạp,trong mưa phát ra âm thanh sắc bén
Ba người lạ này quay đầu nhìn tôi và Hứa Thiến một cái,sau đó lại tập trung ánh mắt lên người Thẩm Trường Thu
“ Thẩm Trưởng Lão,10 năm không gặp,ngài có khỏe không?”
Người đàn ông trung niên cầm cây gậy hỏi,âm thanh của ông ta khàn đặc và trầm thấp,nghe mà ớn lạnh
Trên mặt Thẩm Trường Thu nở một nụ cười chua chát : “ đúng vậy,10 năm rồi,thật không ngờ đám người hậu bối các cậu vẫn còn nhớ tôi,các ngươi bâ giờ đến đây,là muốn làm cái gì”
“ đương nhiên,là vì để gϊếŧ ông”