Chương 66: Tôi bị gạ gẫm

Nhân lúc đang theo dõi, tôi gọi điện cho giám đốc Trình, thông báo qua tình hình tiến triển trước mắt. Nghe xong, ông ta trầm ngâm nói: "Nếu có chứng cứ xác thực, cơ quan tư pháp có thể cho các ngươi lệnh bắt giữ."

Tôi hỏi: "Giám đốc Trình, nguyền rủa gϊếŧ người, có thể định tội sao?"

Yên lặng một lát, giám đốc Trình trả lời: "Rất khó, pháp luật hiện đại lấy khoa học làm cơ sở, nhưng giống như ngươi nói, vụ án đặc biệt thì có cách xử lý đặc biệt, nếu như ngươi có thể chứng minh nguyền rủa gϊếŧ người có thật, việc sau đó cứ giao cho ta."

Ông ta nói tiếp: "Thực ra ta làm cảnh sát đã gần 40 năm, tiếp xúc qua hàng trăm vụ án đặc biệt, những vụ án này quả thật có một số chỗ khó mà giải thích theo lẽ thường, cá nhân ta tin những gì ngươi nghĩ."

Tôi kích động cảm khái: "Cám ơn giám đốc Trình, tôi nhất định sẽ mang hung thủ về quy án."

"Các ngươi phải hết sức cẩn thận." Trình giám dốc căn dặn. Sau đó liền cúp máy.

Lát sau, Vương Đại Lý mắc đại tiện, muốn đi toilet, Hoàng Tiểu Đào cười nhạo hắn làm thì ít mà phân thì nhiều, Vương Đại Lý la lên: "Trời ơi, người có ba cái gấp, tôi làm sao mà khống chế được."

Khoảng đất này rất vắng lặng, trong xưởng có toilet, nhưng chắc chắn không thể đi rồi, tôi bảo hắn tìm bụi cây nào xa xa mà giải quyết.

Lúc Đại Lý còn trong xe, không khí vẫn thấy vui vẻ đùa cợt, hắn vừa đi khỏi tôi chợt cảm thấy bầu không khí trong xe hơi khác thường, tôi và Tiểu Đào là cô nam quả nữ, ở chung thế này khiến tôi không khỏi căng thẳng.

Để che giấu căng thẳng, tôi liền dò đài xem có tiết mục nào hay ho không. Hoàng Tiểu Đào bên cạnh thì cứ nghịch cái chốt điều hòa, đẩy tới đẩy lui phát ra âm thanh nhàm chán, mắt dán vào cửa sổ.

Khϊếp, sao có thể xấu hổ như vậy!

Hoàng Tiểu Đào đột nhiên dừng hành động, ngoắc ngoắc ngón tay: "Tới đây."

"Hả?"

Nàng xoay xoay bả vai nói: "Mỏi quá, khả năng tối qua ngủ sai tư thế, giúp tôi xoa bóp đi."

"Ừ." Tôi gật đầu.

Hoàng Tiểu Đào lập tức ngả tới, tựa vào người tôi, hai má tôi nhất thời nóng bừng như có lửa đốt, đặt tay lên vai nàng nhẹ nhàng xoa bóp. Bởi đặc thù công việc, thường ngày Tiểu Đào không trang điểm, cũng không xức nước hoa, nhưng trên người nàng lại tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng như hoa nhài, có lẽ đó chính là mùi thơm cơ thể của con gái.

Tôi xấu hổ đỏ mặt bóp một lúc, Tiểu Đào õng ẹo nói: "Ai, sáng nay anh chưa ăn cơm à?"

"Vải áo trơn quá, tay không nắm chặt được." Tôi giải thích.

"Được, để tôi cởϊ áσ khoác." Vừa nói nàng vừa đưa tay kéo khóa dây.

"Đừng!" Tôi căng thẳng nói.

Hoàng Tiểu Đào kinh ngạc nhìn tôi, bỗng nhiên vui vẻ: "Xem anh kìa, sao mặt lại đỏ bừng như vậy, anh thật sự chưa ở riêng với con gái bao giờ à?"

Tôi lúng túng gãi đầu, có chút không hiểu được, tôi thì chẳng có kinh nghiệm yêu đương, nhưng chẳng phải Tiểu Đào cũng không có bạn trai ư, chẳng lẽ đây là sự khác biệt trong tính cách của hai giới?

Lúc này Tiểu Đào đã cởϊ áσ khoác, bên trong chỉ mặc một áo thun màu đen, ôm sát đường cong hoàn mỹ, da thịt vô cùng mịn màng, cánh tay thon nõn, bộ ngực cao vυ"t, eo nhỏ tinh tế lộ ra đường cong hình chữ S, vóc dáng này có thể khiến không ít người mẫu ghen tỵ mà chết.

Nàng xích tới rất gần, lưng sau tựa như dán vào ngự tôi, mùi hương hoa nhài càng tỏa ra ngan ngát.

Tôi đưa tay nắm bả vai nàng, qua một lớp vải mỏng tang có thể cảm nhận được độ ấm của cơ thể. Cơ delta của nàng đầy đặn và đàn hồi, có khi còn cường tráng hơn tôi. Thường ngày tập luyện nhiều, cơ thể nàng không gầy không béo, mỗi một bộ phận đều vừa đủ, da thịt mềm mại mà co giãn, gọi là dáng vóc ma mị cũng không quá lời.

Từ góc độ của tôi hướng mắt xuống, có thể thấy cổ áo nàng hơi lộ ra một phần bầu ngực trắng như tuyết, cùng một khe ngực sâu hun hút.

Gò má tôi nhất thời đỏ rực tới mang tai, tay bỗng vô thức gia tăng mấy phần lực bóp, Hoàng Tiểu Đào rên khẽ: "Thoải mái quá, đừng dừng lại."

"Cô...cô đừng phát ra loại âm thanh này được không?" Tôi bứt rứt nói.

"Sao thế, xấu hổ à?" Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt long lanh, đôi môi chúm chím nhìn tôi: "Xem bộ dạng anh kìa, nói chuyện với con gái cứ lắp bắp như vậy, sau này làm sao tìm được bạn gái?"

"Ai cần cô lo." Tôi cứng rắn nói.

Hoàng Tiểu Đào chú ý tới ánh mắt của tôi: "Tiểu lưu manh, không phải anh đang nhìn ngực tôi đấy chứ?"

"Không có, tôi tuyệt đối không có." Tôi lên tiếng chối.

Hoàng Tiểu Đào lại làm một động tác khiến tôi xịt máu mũi, nàng dùng tay nâng hai bầu ngực lên, rãnh ngực bị ép càng sâu hơn, cả người tôi như sắp phát nổ, nàng thở dài nói: "To quá cũng phiền, khiến hai vai thường xuyên đau nhức, đàn ông các anh không hiểu được cảm giác này đâu."

"Ôi..."

"Tống Dương, sau này anh thường xuyên xoa bóp cho tôi nhé." Tiểu Đào nói.

"Có cần phải vậy không?" Tôi lắp bắp: "Cô mua máy matxa cũng được mà, đâu có đắt lắm."

Hoàng Tiểu Đào cười tươi: "Tôi đến là phục anh, đến chết cũng không chịu nói một câu lấy lòng con gái."

Bị chọc vào vết thương, gò má tôi giống như bị thiêu cháy, ấp úng nói: "Vậy sau này tôi sẽ thường xuyên xoa bóp cho cô."

Xoa bóp một lúc, Tiểu Đào nói: "Được rồi, vai đã đỡ nhức, đến đây, để tỷ tỷ xoa bóp cho ngươi."

"Tôi không cần." Tôi lắc đầu.

"Quay ra đằng sau!" Nàng ra lệnh.

Tôi chẳng thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn xoay người, tôi nghe phía sau có tiếng động, thì ra Hoàng Tiểu Đào vừa quỳ lên ghế tài xế, sau đó dán toàn bộ ngực vào lưng tôi, mềm nhũn, tôi có cảm giác máu trong người bắn vọt lên tới đỉnh đầu.

Nàng đưa tay túm bả vai tôi, cả quá trình tôi chẳng cảm giác được gì, thật giống như toàn bộ dây thân kinh đã bị dời tới sau lưng, không kìm được trước đôi gò bồng đảo mềm mại.

Bóp một lát, nàng cúi người, tóc quét vào cổ tôi, hà hơi như lan, hỏi: "Thoải mái không?"

"Thoải mái." Tôi ngây như khúc gỗ trả lời.

Hoàng Tiểu Đào trở về chỗ ngồi, mặc áo khoác, xoay xoay bả vai: "Ai za, đã thanh tỉnh hơn rất nhiều."

Sau đó nàng nhìn tôi qua gương chiếu hậu: "Anh thấy tôi để tóc dài liệu có đẹp không?"

"Tóc dài thì khó chăm sóc." Tôi lắp bắp.

"Vậy cũng nói." Hoàng Tiểu Đào nhìn tôi: Sao mặt anh vẫn đỏ như thế? Đợi lát nữa Đại Lý thấy lại tưởng tôi làm gì anh thì sao?"

"..."

Đột nhiên có một luồng hơi nóng thổi tới mặt tôi, quay đầu lại tôi giật bắn người, Hoàng Tiểu Đào lại ghé mặt vào tôi, tôi vội nép vào cửa xe: "Cô...cô cô cô định làm gì?"

"Tôi tôi tôi tôi muốn gì?" Tiểu Đào bắt chước chọc tôi, cười: "Anh là con trai cơ mà, sao lại sợ sệt như vậy?"

"Không, ý tôi là cô muốn gì?" Tôi vô cùng căng thẳng nói, Hoàng Tiểu Đào càng ép mặt lại gần, hơi thở ấm áp phả vào mặt tôi.

"Tống Dương, đột nhiên tôi phát hiện ánh mắt anh không giống người bình thường." Tiểu Đào nghiêm túc nói.

Tôi có Động u chi đồng, mặc dù bình thường không phát ra, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy đồng tử của tôi chia thành ba tầng.

Hoàng Tiểu Đào cứ ép chặt tôi vào cửa xe như vậy, tư thế giống như phụ nữ lẳиɠ ɭơ trêu đùa, nhịp tim của tôi gia tốc, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Hoàng Tiểu Đào đột nhiên cười ha ha, trở về chỗ ngồi: "Được, không trêu anh nữa, nhìn dáng vẻ căng thẳng của anh thật buồn cười."

Trong khoang xe yên tĩnh, tôi có thể nghe rõ ràng tiếng tim đập cuồng loạn, giống như không phải của riêng tôi, mà của hai người. Tôi ngạc nhiên nhìn qua Tiểu Đào, mặc dù nàng tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng ngón tay lại run run không ngừng bật mở cái công tắc điều hòa, biểu tình này đã bán đứng nàng, nàng cũng căng thẳng như tôi!