Chương 6: Xích vàng treo quan

"Lần này đến phiên mày nói gở, đến cũng đến rồi, còn sợ cái éo gì nữa!" Tôi nói, nhưng cơ thể vẫn suy yếu, lại té ngã, Trương Răng Cửa To vội vã tới dìu tôi, nhưng tôi đưa tay cản cậu ấy lại, nói: “Chờ đã!"

Tôi nhặt từ trong đống rác rưởi được một mảnh vải màu đen màu ren, mà Trương Răng Cửa To cười mắng: “Mụ nội mày lại nổi máu dê hả, cái này rõ ràng là đồ che chỗ đó của phụ nữ!"

"Đây là đồ của người phụ nữ kia!" Tôi bắt lấy mảnh vải nhỏ ngửi ngửi, vẫn còn một chút mùi trên đó, là mùi thơm cơ thể của phụ nữ, nhưng lần này, mùi thơm này không thể khơi dậy ham muốn của tôi nữa.

Tôi vứt mảnh vải nhỏ qua một bên, giải thích: “Nếu mảnh vải ở chỗ này, vậy có nghĩa là đi ra từ đây..."

"Mẹ ki*p mày đừng làm tao sợ chứ, mày xem nơi này nhỏ như vậy, e rằng chỉ có trẻ con mới có thể chui lọt, cho dù là một phụ nữ, cũng không thể nào bò qua được!" Trương Răng Cửa To nói.

Tôi nói vô cùng chắc chắn: “Chắc chắn chính là chỗ này, tao xin thề!"

"Hehe, ông đây éo care, cái này gọi là liều mình bồi cẩu hùng!" Trương Răng Cửa To hét lên.

Tôi trợn mắt nhìn cậu ta: “Là liều mình bồi anh hùng chứ!?"

"Vl! Mày xem tình trạng hiện giờ của mày, có giống anh hùng chút nào không?" Trương Răng Cửa To cười lớn trêu chọc.

Tôi cũng thèm đôi co với cậu ta, vả lại cũng hết sức rồi, sau khi gỡ mấy cục gạch ra, mới xuất hiện một cái hang có thể tiến vào, tôi nhoài người tới phía trước, không để ý phía sau Trương Răng Cửa To ngăn cản, Răng Cửa kêu to: “Nguy hiểm lắm, lỡ là động rắn thì chết cmm đó?!"

"Mày sợ thì đừng qua đây!" Tôi nói, nghiến chặt răng, liều mạng bò về phía trước, tôi biết lúc này nếu như tôi còn do dự, đến tối Dư Vi tìm tới, thì chỉ còn một con đường chết.

Răng Cửa chửi thế, nhưng vẫn hấp ta hấp tấp đi theo phía sau tôi, đứng lên đi tốt hơn rất nhiều, tuy tốc độ không nhanh, nhưng vẫn còn có thể xử lý được.

Nhưng càng xuống lại càng dốc, cuối cùng lại biến thành thang trượt, lăn thẳng xuống hang động. Nếu như tôi không bị thương nặng, còn có thể vịn hai bên tường trượt xuống, nhưng giờ toàn thân vô lực, chỉ đành nghe theo mệnh trời.

Bùn đất cứng rắn xung quanh cùng những phần xác chết sắc bén cắt da của tôi, tuy rất đau, nhưng tôi không coi là gì. Tôi đã phải chịu đựng những thứ còn đau đớn hơn gấp trăm lần, đương nhiên đều là do Dư Vi ban cho.

Cuối cùng khi tôi rơi trên mặt đất, cả nửa ngày cũng không đứng lên nổi, đầu óc hỗn loạn, cứ như sắp nổ tung, đầu váng mắt hoa, trước mắt toàn là một vùng tăm tối, phải đến khi Trương Răng Cửa To chiếu đèn tới, khiến cho trước mắt tôi bừng sáng.

Chúng ta đã đến nơi, khá rộng, Trương Răng Cửa To đở tôi dậy nói: “Từng thấy người ta liều mạng, nhưng chưa từng thấy kẻ coi mạng của mình như trò đùa!"

"Coi như tao tự làm tự chịu!!" ta cười khổ nói, nhưng mà một hồi gió mát lại quát ở trên mặt của ta, để cho ta đầu óc thanh tỉnh,"Đây là cái gì mà?"

Trương Răng Cửa To rọi đèn xung quanh, nói rằng: “Đây là tầng hầm? Wow, nơi này cách xa mặt đất ít nhất tới 10m, lại gặp phải tầng hầm, dkm!"

Tôi nhìn tình huống chung quanh, phát hiện tường đều xây bằng gạch màu xám tro, cứ cảm thấy tầng hầm này tuyệt không đơn giản. Nhưng tôi cầm đèn pin, lúc chiếu về phía trước, nhưng đã bị sốc trước cảnh tượng trước mắt, bởi vì bỗng nhiên xuất hiện một pho tượng lớn.

Đây là một bức tượng đá, nhưng dáng dấp của tượng đá lại rất mới lạ, thậm chí còn có thể nói là dị dạng, ác phẩm điêu khắc đá này trông giống như một người phụ nữ, nhưng có 2 cánh, đôi tay khoanh ở ngực, hơn nữa đầu lại là một chiếc đầu chim, vừa bước vào, Trương Răng Cửa To nói: “Đầu gà thân người? Đây là cl gì?"

"Đây là nữ yêu đầu ưng!" Tôi nói: “Tôi biết rồi, e rằng nơi chúng ta đang ở không phải là tầng hầm, rất có thể chính là một cái huyệt..."

"Huyệt mộ?" Trương Răng Cửa To xanh mặt: "Nè đừng dọa tao, nơi xám xịt này mà là huyệt mộ sao, sao có thể, hơn nữa phía trên đều là người sống!"

"Có lẽ lúc đào móng, đã phá hủy kết cấu của mộ huyệt này." Tôi suy tư nói, "rồi thả thứ gì đó ra..."

Trương Răng Cửa To vội vàng hỏi: “Thứ gì?"

"Không rõ, để tao đi xem!" Tôi khập khễnh, dùng giá treo quần áo chống đỡ thân thể, nhưng lúc đi tới lại phát hiện một cảnh tượng khủng khϊếp, bởi vì ở phía sau tượng đá, lại có tới mấy bộ hài cốt!

Tôi sợ đến mức hai chân mềm nhũn, té ngồi trên mặt đất, mà Trương Răng Cửa To cũng không khá gì hơn, môi run rẩy, cơ thể cũng bắt đầu run: “Mẹ nó, rốt cuộc đây là địa phương quỷ quái gì!!"

Tôi thở gấp, lấy can đảm nhìn sang, dù sao mình đã đến nơi này, tránh cũng tránh không được, mà lúc này, tôi nói: “Đây đều là xương của phụ nữ."

"Mày khoác lác quá, sao mày có thể nhìn ra được?" Trương Răng Cửa To nói.

"Xương chậu của đàn ông khác với của phụ nữ!" Tôi nhíu mày, yếu ớt cười nói.

Trương Răng Cửa To sửng sốt, nhưng rất nhanh hiểu ý của tôi: “Nếu là mộ huyệt, thì phải có quan tài, chẳng lẽ đây toàn là người nghèo sau khi chết bị bỏ lại đây một cách vội vàng sao? Không hợp lý, mày xem mộ thất này rộng như vậy, cách xây dựng rõ ràng cũng không phải là thứ người bình thường có thể xây dựng!"

Tôi đi tới nhìn bộ xương của những phụ nữ đó, nói: “Mày nhìn những bộ xương này xem, mức độ phân huỷ đều khác nhau. Nói cách khác, những phụ nữ này không chết cùng một thời điểm... Có thể là sau khi một người chết, qua một đoạn thời gian nữa, lại có một người nữa chết ở chỗ này..."

"Ý gì?"

Tôi nhìn cái lỗ mà chúng ta vừa tiến vào, tôi suy tư nói: “Có thể đó là một sức mạnh bí ẩn, qua một đoạn thời gian, sẽ thu hút một người phụ nữ qua đây, sau đó bèn qua đời ở đó... Mày nói có thể không?"

"Sức mạnh thần bí?" Trương Răng Cửa To đá văng một cái xương sọ nói: "Mày thật giỏi sáng tác chuyện cổ tích, nếu quả đúng như lời mày nói, chẳng lẽ kẻ cô đơn ở trong huyệt mộ, sau đó ra ngoài dụ dỗ mấy cô em xinh đẹp, đến đây để chết từng người một?"

"E rằng không phải chủ nhân nơi này cô đơn, mà đây là một loại nghi thức kỳ lạ!, ở bên tây bắc, những chuyện như vậy vẫn xảy ra, lúc đọc tôi cũng không quá tin tưởng. Nhưng giờ xem ra, tất cả đều là có thể." Tôi cảm thấy lo âu, bởi tôi phát hiện ra thứ khiến bản thân sợ hãi, nó dường như đang lảng vảng ở chung quanh tôi.

"Cắt! Để tao xem cái nào, e rằng nơi này có vật gì đáng tiền không chừng!" Nói xong, Trương Răng Cửa To cầm đèn pin bắt đầu chiếu lung tung, nhưng hắn bỗng im bặt. Tôi cảm thấy không ổn, nhìn về phía cậu ta, nhưng không ngờ đèn pin trên tay hắn chiếu lên trần mộ thất, vừa hay lúc này, chính xác lúc này trên trần nhà treo một vật hình chữ nhật này, đồng thời trên trần nhà, còn vẽ không ít hoa văn!

Khi tôi nhìn thấy những hoa văn đó, tôi cũng bị sốc, hoa văn mặc dù đã loang lổ, có vẻ như đang kể một câu chuyện kỳ quái nào đó, nhưng chiếc quan tài ở giữa thì đặc biệt bắt mắt.

Quan tài là thạch quan, bốn mặt chạm trổ tinh xảo, bốn góc được treo bằng xích sắt xuyên thẳng vào trần nhà, còn có rất nhiều khói đen quấn quanh quan tài.

Ta cẩn thận quan sát, đó chính là khói đen xuất hiện ở trong video giám sát! !

Tôi mạnh mẽ đứng lên, lập tức chiếu đèn pin về hướng đó, mà hình như khói đen rất sợ ánh sáng, lập tức trốn vào trong bóng tối của quan tài. Nhưng lúc này đôi tay của tôi lại run rẩy, bởi vì tôi đã thấy một khuôn mặt trong đám khói đen, song điều khiến người ta giận dữ chính là khuôn mặt kia cũng là phụ nữ, nhưng không phải mặt của Dư Vi, mà là một phụ nữ xấu như quỷ!

Tôi ngã trên mặt đất, đèn pin bị văng ra xa, Răng Cửa vội vã chạy tới, đưa tay lượm đèn pin, cậu ta mắng: “Chuyện gì vậy? Mày thấy cái quái gì vậy?"

Đầu óc tôi quay cuồng, miệng run run nói: “Thế giới này… thế giới này thật sự có quỷ!!"