Chương 37: Hình Phạt Thảm Thương Của Ỷ Ngữ – Địa Ngục Máy Tính Pha Lê Bị Rắn Gai Cuốn Đứt Lưỡi

Cảm ân Phật lực gia bị ! Ngồi hoa sen trắng xuất phát thôi !

“A Di Đà Phật ! A Ngọc hợp chưởng đảnh lễ Phán Quan !”

“Phán Quan ! Con hôm nay trên mạng nhìn thấy một đề mục ăn uống lành mạnh, vị chuyên gia ẩm thực này đối với ăn uống cũng có một số lý luận, có đủ số liệu khoa học đa phương diện, đối với ẩm thực lành mạnh có lý giải thâm sâu, anh ta viết một bản văn nói rõ ví dụ chuyển hóa thức ăn thành mỹ vị lành mạnh bắt mắt, dùng từ miêu tả ngắn gọn khúc triết, tả sắc tả thanh, thật là tỉ mỉ. Dạy người chú trọng ăn uống lành mạnh vốn là đề tài tốt, nhưng mà anh ta dùng cả quá trình ví dụ thành quá trình hành da^ʍ lành mạnh vậy, ngôn từ trắng trợn, làm cho người xem khởi tâm ảo tưởng, làm mất chánh niệm. Xem bản văn chương này, thật cảm thấy đáng tiếc với tác giả, tốn bao nhiêu thời gian để nghiên cứu bao nhiêu lý luận của ẩm thực lành mạnh, lại viết ra loại văn chương như vậy đăng lên mạng. ”

A Ngọc muốn xin hỏi Phán Quan : “Người dương nếu sử dụng loại ngôn ngữ như vậy làm người khác sản sinh tà tư tà hạnh, sẽ đọa lạc Địa Ngục thọ phạt không ? Nếu có loại Địa Ngục này con thật sự muốn đi tham quan. ”

Phán Quan nói : “Người dương nếu sử dụng khoa trương, ngôn từ lẳиɠ ɭơ, làm người khác sản sinh tà tư tà hạnh, từ ngữ làm tăng trưởng ô nhiễm linh tánh, hoặc là hoa ngôn xảo ngữ, ngôn từ không thật mang ý ác trong đó, hoặc chỉ làm người vui, loại nói đùa không có thật mà tựa có tựa không, cười chê người khác hay những lời vô ích, hoặc là những lời nói kích da^ʍ trong sinh hoạt hàng ngày, mê hoặc lòng người, dẫn dụ tìиɧ ɖu͙©, làm cho người khởi lên tâm tìиɧ ɖu͙© ái nhiễm, hoặc là sáng tác những ca khúc tăng trưởng du͙© vọиɠ, ngôn tình tiểu thuyết, điện ảnh, truyền hình, ca múa, âm nhạc, hội họa v. v…nội dung ngôn từ bất nhã, làm cho quảng đại thanh thiếu niên tăng trưởng tham sân si, sát đạo da^ʍ vọng, làm người mất chánh niệm được xem là ỷ ngữ.

Người dương phạm ỷ ngữ thọ chung, sẽ đọa lạc vào Địa Ngục Máy Tính Pha Lê thọ phạt, Địa Ngục Máy Tính Pha Lê là một trong những Địa Ngục thuộc khu dành cho ỷ ngữ. Ỷ ngữ cùng tham, sân, si, mạn là bạn đồng hành, ỷ ngữ trong vô hình làm ô nhiễm linh tánh của con người; vì vấn đề thời gian, chúng ta bây giờ đi tham quan ngay. ”

Được ! Chúng tôi mau chóng vượt qua phía giữa của Địa Ngục, khi nhìn thấy hai con rắn lớn ẩn hiện tại Địa Ngục vọng ngữ, A ! Là lúc thấy hai con rắn lớn của Địa Ngục ác khẩu, chúng tôi từ từ bay xuống mặt đất. Lúc hạ xuống chúng tôi thấy rõ tòa kiến trúc được hiện đại hóa phản quang là Địa Ngục Máy tính Pha Lê, tòa Địa Ngục này trông có vẻ rất tân tiến; nhưng đáng tiếc là âm thanh pha lê phát ra thật nhức tai cùng tiếng kêu gào đau khổ, thật là ồn ào quá !

Cánh cửa của tòa Địa Ngục này được trang trí thật đẹp đẽ huy hoàng, màu sắc hình chữ mỗi thứ trang hoàng thật không thể làm người kinh sợ được; nếu không có âm thanh đau khổ khó nghe nhức tai cùng một loại âm khí toát ra từ bản thân Địa Ngục, đứng trước Địa Ngục mà không bao giờ nghĩ mình đọa Địa Ngục nữa, chúng tôi đi theo Dạ Xoa vào tham quan Địa Ngục.

Trong Địa Ngục có từng căn từng căn nhiều gian phòng pha lê trong suốt, mỗi tội hồn đều trong căn phòng pha lê của mình thọ tội; tốc độ mỗi người thọ tội cũng khác nhau, máy tính bên trái gồm nhiều loại hình màu đỏ, tội hồn chịu tội nhanh hơn; máy tính bên phải toàn bộ màu đen, tốc độ rất chậm.



Trước tiên xem những tội hồn bên trái ! Có nữ tội hồn trong phòng pha lê trong suốt vừa mới khôi phục hình người bình thường, vừa đứng dậy rồi, liền bị âm thanh “ting-ting-xiu-xiu-ling-ling” cùng ánh sáng xanh mờ mờ phát ra từ cái máy tính pha lê màu đỏ lửa hút lại. Khi đã bị hút đến cái máy tính rồi, thì trong màn hình máy tính pha lê lập tức phóng ra con rắn nhỏ màu đỏ rất nhọn cùng gai góc đầy mình cắn vào đầu lưỡi của tội hồn, tội hồn vội kinh hoàng kêu lớn ! Sau khi đầu lưỡi bị cắn chặt rồi, con rắn nhỏ màu đỏ sẽ dùng gai trên thân mình cuốn cái lưỡi lại, cho đến lúc cái lưỡi bị rắn đỏ cuốn đứt rơi xuống đất, thì miệng của tội hồn đầy máu tươi. Lúc này máy tính pha lê sẽ toàn bộ đột nhiên nứt vỡ, phát ra âm thanh pha lê tung vỡ; toàn bộ linh kiện máy tính đổ vỡ đánh lên người tội hồn, tội hồn kinh hoảng tránh né, đáng tiếc là không gian căn phòng pha lê quá nhỏ, căn bản là không trốn đi đâu được, tội hồn chỉ còn bất lực không ngừng tuần hoàn chấp nhận sự trừng phạt. Tôi nhìn phía bên phải trong máy tính màu đen, phát ra ánh sáng màu nâu đen, phóng ra con rết màu đen, những trừng phạt khác cũng như vậy, chỉ có tốc độ chậm một chút.

Phán Quan dặn dò Dạ Xoa dẫn nữ tội hồn qua để tôi phỏng vấn, nữ tội hồn khóc than lúc sống vì thích nói chuyện cười về tính dục trước bạn bè trong công ty, cố ý làm mọi người hâm mộ thân hình đẹp đẽ của bản thân.

Cô ta nói : “Trong nhà tôi bốn bức tường đều có gương soi, cho dù tôi đứng ở bất cứ góc độ nào cũng có thể thấy được thân thể của mình. Tôi còn có thói quen thường xuyên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi lại trong nhà, có lúc tôi còn mời một số bạn nữ quen thuộc đến nhà tụ hội, để bọn họ thưởng thức lõa thể của tôi. Bình thường tôi cũng rất thích khoa trương chỉnh sửa một số sự việc, vốn không có gì kinh khủng cả, nhưng sau khi thông qua miệng của tôi lại trở thành kinh dị. Khi tôi nhìn thấy người nghe bị kinh hoảng mạnh, thì liền nói với đối phương, tôi chỉ nói đùa tí thôi, nhát gan như vậy, không vui chút nào.

Tôi thích vận dụng sự thông minh của mình bỡn cợt người bên cạnh, sau khi tôi thọ chung, bị Đầu Trâu Mặt Ngựa lôi đến Địa Ngục. Diêm Vương đại nộ, nói tôi lúc bình thời ngôn hạnh bỡn cợt da^ʍ dật trong công ty, làm một số người trẻ mới ra trường làm việc, sau khi tâm tánh rung động đã phạm tà da^ʍ, nói tôi lúc sống phạm ỷ ngữ, phán tôi vào Địa Ngục ỷ ngữ này – Địa Ngục Máy Tính Pha Lê thọ phạt 500 năm. Hu hu hu ! Lúc đó tôi chỉ muốn làm cho mọi người vui vẻ chút thôi, không ngờ hậu quả nghiêm trọng như vậy phải đọa lạc Địa Ngục thọ phạt. Cô phải viết sách, dặn mọi người trăm ngàn lần đừng nói những lời đùa da^ʍ dật, không được nói lời lẳиɠ ɭơ, càng không nên đùa cợt bỡn cợt người khác, hu hu hu ! Sau này tôi không dám nữa đâu, xin các vị Phán Quan cứu cứu tôi với, thả tôi ra đi, tôi muốn đi khỏi nơi đây. ”

Phán Quan nói : “Lúc sống tạo loại ác nghiệp gì, khi chết tức phải chịu quả báo tương ứng, ngươi phải cố gắng kiểm điểm các loại hành vi tư tưởng của mình; do vấn đề thời gian, hôm nay đến đây là đủ. ”

Tôi hỏi Phán Quan : “Tại sao máy tính trong Địa Ngục bên phải lại làm tội hồn thọ phạt chậm hơn một chút vậy ?”

Phán Quan giải thích nói : “Vì lời nói một số kẻ phạm ỷ ngữ, có cái làm tổn hại đến chúng sinh với tốc độ mau, có cái sẽ từ từ làm dao động đến tâm tánh tiên thiên tốt lành của chúng sanh. Vạn sự vạn vật đều không nằm ngoài Nhân - Quả, do đó trong lúc bình thời chúng ta phải cẩn thận lời nói và hành vi của mình, đặc biệt là lúc ở một mình cần phải chú ý Giới luật tâm tánh, vạn lần không được xúc phạm Âm luật. Hôm nay Minh Phủ có cuộc họp lớn, hoan nghênh A Ngọc lần sau lại đến. ”

A Di Đà Phật ! A Ngọc hợp chưởng cảm ân Phán Quan !

Cưỡi hoa sen trắng về thôi !