Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Âm Hôn: Ma Vương Đừng Chạm Vào Ta

» Tác Giả: Y Hinh
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
» Đánh Giá: 8 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 1 Bình chọn
*Âm hôn: Tìm phối ngẫu cho người đã mất
Thể loại: Ngôn tình huyền huyễn, hài hước
Tình trạng: End (322 chương + 48 ngoại truyện)
Nữ chính: Tô Tiểu Thiến
Nam chính: Lê Ngạo
Người dịch: Mã Tộc (1-124), Đào (125 trở đi)

Đọc thấy giới thiệu vui vui nên mần chơi ^^

Hèm hèm, bình loạn 1 chút về truyện này, dù Mã chưa đọc xong hết…

+ Về nữ chính lúc đầu siêu ngu ngốc, khù khờ, dễ lừa, dễ gạt, dễ dụ… được cái tốt bụng => Cũng chính vì những đặc điểm này làm cho nam chính + phụ luôn bốc hoả 24/24, đánh mất hình tượng vốn có, vd như lạnh lùng => nóng tính, dịu dàng => la hét, quát tháo…

+ Về các nhân vật nam (hờ hình như chỉ có 3 bạn có tình trạng như vậy thôi 8] ): bốn chữ… tự sướиɠ siêu cấp, tự tin quá đáng, khi bạn nữ chính chả thèm quan tâm đến mí bạn í, mí bạn í bắt đầu nói nào là với nhan sắc, vẻ đẹp bla bla… có khối nữ nhân si mê, chết mê chết mệt bla bla… Đặc biệt bạn nam chính cùng con bạn í, đúng là cha nào con nấy quả không sai, lợi dụng sắc đẹp đi lừa tình, lợi dụng người ta…

Tóm lại truyện hài, nhưng cũng có vài chương xin tí nước mém…

[Bản Tiểu Quỷ sơ lược]

“Bác sĩ cứu tôi với! Tôi bị trướng bụng!” Người nào đó sờ cái bụng phình to chỉ trong một đêm nói với bác sĩ bằng giọng van nài.

“Trướng bụng?” Bác sĩ dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá cô, rồi tuyên bố: “Cô sắp sinh rồi.”

“W-h-a-t?!” Người nào đó trực tiếp ngất đi.

Xử nữ chưa kết hôn cũng có thể mang thai? Lại còn là chỉ trong vòng một đêm hình hành?!

Càng khủng bố hơn là…

Bé con chỉ mất thời gian 7 ngày lớn lên thành hình dạng 7 tuổi!

Ngoài ra, cái tên tiểu quỷ này lại còn lôi kéo, lúc nào cũng nhắc nhở cô, nhiệm vụ! Hoàn thành nhiệm vụ! Như vậy thì nó mới có thể dẫn cô đi xuống Minh Giới (= Âm Giới) tìm cha được.

Người nào đó lại một lần nữa ngất đi. Minh Giới? Không phải chính là thế giới ma quỷ sao?

A, đừng nha, cô không cần người chồng ma, càng không muốn đứa con trai ma…

[Bản Ma Vương sơ lược]

Y là Quân Vương của Minh Giới, lạnh nhạt, ngang tàn, tàn khốc, ngoan độc… Giống như ác ma tại thế.

“Vương, con trai của người đã lên phàm gian tìm mẫu thân của nó, ‘kiếp nạn của trời đất’ này sắp sửa bắt đầu rồi…”

“Ăn nói nhảm nhí! Bổn vương khi nào cùng với nữ nhân trải qua…, thì làm sao có thể có con được chứ?!”

Nhưng mà…

Khi ‘anh linh (2)’ dẫn một cô gái đứng trước mặt y, y bất giác chau mày, híp mắt lại, đánh giá từ trên xuống dưới một cách nghi ngờ, ánh mắt ngày càng trở nên sâu xa khó lường.

Y không phải nghi ngờ người con gái trẻ trung kia, mà là, cái tên nhóc tiểu quỷ này thật sự là bản sao của y lúc nhỏ mà?!

_________

Chú thích (của Mã):

(1) Âm hôn: còn gọi là minh hôn, tức tìm phối ngẫu cho người đã chết, người thiếu niên và thiếu nữ sau khi đính hôn, chưa kịp tổ chức hôn lễ thì bởi do một nguyên nhân nào đó mà họ chết đi. Khi đó, người xưa cho rằng, nếu như không thay anh/cô ta hoàn thành hôn ước, linh hồn của bọn họ sẽ tác quái, làm cho gia đình bất an. Vì vậy, nhất định phải vì anh/cô ta cử hành một nghi thức âm hôn, cuối cùng đem cả hai chôn cất cùng nhau, trở thành vợ chồng, xương cốt hợp táng. Cũng tránh được cho mồ mả của người thiếu niên thiếu nữ cô quạnh. Còn có thể tổ chức đối với thiếu niên, thiếu nữ chưa đính hôn mà chết yểu (chết trẻ).

Muốn biết thêm về tập tục này vào đây đọc: Cưới vợ cho người chết

(2) Anh linh: là một vật thể tính trung âm, còn gọi là thuỷ thánh tử, không phải người, không phải quỷ, không phải thần, không phải ma, là một vật thể lưu lại tại thế giới âm dương (thế giới của sự sống và cõi chết), cho đến khi dương thọ của bản thân hết, mới có thể chính thức được liệt vào hàng ngũ hồn ma, cho nên luân hồi tái thế của anh linh có oán khí nặng hơn nhiều so với hồn ma, mà oán khí của bản thân dần dần tích tụ theo ngày tháng mà ngày càng mạnh lên. Lúc đầu, chúng lấy thức ăn để sinh tồn chính là nguyên khí của người mẹ, một người phụ nữ bình thường chỉ có thể tiếp nhận được 3 anh linh, nếu vượt quá, thân thể người phụ nữ sẽ suy nhược, tinh thần rối loạn, đó chính là biểu hiện nguyên thần người phụ nữ suy yếu, mà anh linh thì ngày càng lớn nên cần càng nhiều nguyên khí. Thân thể người mẹ không cung cấp đủ năng lượng, tự nhiên sẽ đi khắp nơi tìm đối tượng, bổ sung phần thiếu hụt, đến lúc đó, chúng sẽ dần dần mở rộng phạm vị đi ra bên ngoài, tự nhiên sẽ gặp các sơn thần quỷ dữ khác, sẽ làm ra một số sự việc đáng sợ…

Mấy năm gần đây, ở Đài Loan, đặc biệt là khu vực người Hoa, lưu hành một loại tính ngưỡng về anh linh. Tất cả các anh linh, linh hồn trẻ sơ sinh bao gồm sảy thai, phá thai, thai chết trong bụng hoặc vừa mới sinh không lâu chết yểu. Theo như lời thì nếu không được siêu độ, chúng sẽ dùng rất nhiều phương thức hoặc hiện tượng gây nguy hiểm cho người thân cùng những người có thù oán, dẫn đến gia đình bất an, xã hội khϊếp sợ… Những điều này cũng là một trong phương thức nhằm hạn chế việc sinh đẻ, có thai trước hôn nhân hoặc chưa kết hôn mà đã có thai, nhằm nêu lên tinh thần trách nhiệm.
Chương 1: Chia tay
‘Xoảng xoảng’ chỉ nghe thấy một âm thanh đổ vỡ vang lên, đồ sứ trong phòng đều bị rơi vỡ vụn, tiếp theo là âm thanh của tiếng đẩy cửa rời đi.

“Tiểu Thiến, em nghe anh giải thích…” Dư Thiên Thành tại quảng trường yên tĩnh rộng lớn, cuối cùng đuổi theo kịp Tô Tiểu Thiến đang chạy như bay.

“Dư Thiên Thành, tôi không muốn nghe anh nói, thật không ngờ anh lại có thể phản bội tôi?” Nếu như không phải hôm nay cô đột nhiên đến bất ngờ, cô làm thế nào cũng không thể ngờ rằng, người có dáng vẻ chuẩn mực, thật thà như hắn lại có thể ‘kim ốc tàng kiều (1)’?

“Tiểu Thiến, em tha thứ cho anh đi, anh… anh thật sự yêu em” Dư Thiên Thành vì vội vàng đuổi theo, cho nên áo sơ mi trên người còn chưa kịp cài nút chỉnh tề.

“Yêu tôi? Anh còn muốn lừa gạt tôi đến khi nào nữa? Anh luôn miệng nói yêu tôi, mà bây giờ anh lại đi ngủ cùng người phụ nữ khác…” Tô Tiểu Thiến không khỏi đau lòng khóc nấc lên.

“Anh… anh… anh đối với cô ta chỉ là nhu cầu sinh lý, nhưng trong tim anh chỉ có một mình em” Dư Thiên Thành dùng nỗ lực cuối cùng để hàn gắn mối tình này.

“Nhu cầu sinh lý?” Tô Tiểu Thiến tràn đầy khinh thường, nước mắt đã lấm lem khuôn mặt.

“Em… em cùng anh yêu nhau đã 3 năm nhưng lại không cho anh chạm vào em một chút, anh là đàn ông mà… anh là có nhu cầu sinh lý…” Hắn đường hoàng giải thích.

Tô Tiểu Thiến nghe xong, lòng đã lạnh một nửa, “Dư Thiên Thành, anh không bằng loài cầm thú, tôi Tô Tiểu Thiến hôm nay cùng anh ân đoạn nghĩa tuyệt, anh đi đường dương quang của anh, tôi qua cầu độc mộc của tôi”. (Ý chỉ đường ai nấy đi.)

Dư Thiên Thành nghe xong thì cũng đã hiểu, tuy hắn cùng với người phụ nữ khác phát sinh quan hệ không phải giả, nhưng mà người hắn yêu vẫn là Tô Tiểu Thiến, cô đơn thuần giống như một tờ giấy trắng, tinh khiết như một đoá hoa sen, cho nên không màn đến sự cười nhạo của người đi đường, quỳ trước mặt cô, “Tiểu Thiến, cầu xin em tha thứ cho anh một lần, chúng ta lập tức đám cưới được không? Em niệm tình tình cảm bấy lâu nay của chúng ta, em đừng có tàn nhẫn như vậy?”

“Tôi tàn nhẫn? Vậy lúc anh cùng với người phụ nữ khác ‘mây mưa’ thì có nghĩ đến làm như vậy là tàn nhẫn với tôi biết bao không?” Tô Tiểu Thiến giơ tay áo lên mặt lau nước mắt.

“Tiểu Thiến…”

Tô Tiểu Thiến chỉ lo khóc, Dư Thiên Thành thì không ngừng xin lỗi, cho nên ai cũng không chú ý, trên bầu trời trong xanh, đột nhiên chuyển sang kỳ dị, vừa mới còn nắng ấm khắp nơi, mà bây giờ lại đột nhiên thay đổi, nháy mắt mây đen giăng kín, gió lạnh thổi đến, làm cho người ta không khỏi run rẩy.

Âm thanh bi thương của Tô Tiểu Thiến lại một lần nữa vang lên, “Tôi, Tô Tiểu Thiến… thề với trời, tôi kiếp này… cho dù là lấy ma… cũng tuyệt đối không lấy cái tên phụ bạc như anh…”

“Rầm”

Lời của Tô Tiểu Thiến vừa nói xong, bầu trời đen kịt phát ra tiếng sấm chớp cực lớn, làm cho Dư Thiên Thành giật cả mình, Tô Tiểu Thiến lại nhìn Dư Thiên Thanh đang quỳ dưới đất một cái, nước mắt đã làm cho tầm nhìn trở nên mơ hồ, Dư Thiên Thành việc duy nhất tôi có thể làm chính là thành toàn cho anh, từ nay về sau, tôi tuyệt đối sẽ không vì anh mà rơi một giọt nước mắt nào nữa!

*********

Trên bàn vỏ chai rượu càng lúc càng nhiều, ý thức của Tô Tiểu Thiến cũng càng lúc càng mơ hồ, cô lảo đảo đi về phía trước cửa sổ, bên ngoài ánh đèn chiếu sáng, xe cộ tấp nập, còn cô thì cô đơn lẻ loi một mình…

“Dư Thiên Thành, tại sao anh lại tàn nhẫn như vậy? Tại sao anh lại có lỗi với tôi? …chúng… chúng ta không phải đã nói năm sau kết hôn sao?” Tô Tiểu Thiến nước mắt chảy xuống hét lớn bên ngoài cửa sổ.

“Anh từng nói… từng nói tôi mới là người phụ nữ… kiếp này… anh muốn cưới nhất…” Tô Tiểu Thiến nghĩ đến nỗi đau này giơ tay đem chai bia trong tay nốc một hơi cạn sạch.

Hưm… cô như vậy mà đã say sao? Tại sao trước mắt càng lúc càng mơ hồ vậy? Ha ha… say cũng tốt, say rồi thì cái gì cũng không cần nghĩ đến, thì sẽ không biết mùi vị đau khổ ra sao nữa…

Tô Tiểu Thiến ý thức càng lúc càng mơ hồ, chính là trong lúc ngã xuống đất, bên ngoài có một luồng sáng màu xanh bay thẳng trực tiếp vào trong bụng cô.

🎲 Có Thể Bạn Thích?