Chương 3: Cô sắp sinh rồi!
Tô Tiểu Thiến sờ cái bụng khóc lớn, đây là cái thứ gì vậy? Tại sao trong một đêm cái bụng lại biến lớn đến như vậy?
Đang khóc, Tô Tiểu Thiến đột nhiên nghĩ đến bản thân đêm qua uống rất nhiều bia, chắc là bị trướng bụng rồi, đúng, cô vừa nghĩ ra được lời giải thích thì đột nhiên bụng bị một trận đau nhói, hoảng loạn vội vàng bấm gọi 120 (số khẩn cấp như 113, 114 nước ta).
Nửa tiếng sau.
“Bác sĩ cứu tôi với, hu hu, tôi vẫn còn trẻ, tôi không muốn chết…” Âm thanh của Tô Tiểu Thiến vang lên cùng với sự chuyển động không ngừng của xe đẩy của bệnh viện trên đường, nghe ra đặc biệt chói tai.
“Bác sĩ anh nói đi, anh tại sao lại không nói gì hết, trướng bụng có phải rất nguy hiểm không? Hu hu, tôi không muốn chết…” Bác sĩ liếc nhìn cô một cái khinh thường, trướng bụng? Thế mà cô ta cũng có thể nói ra được, bất quá, khinh thường thì khinh thường, tiền thì vẫn phải kiếm.
“Cô ơi, cô có người nhà không?”
Tô Tiểu Thiến lắc đầu, người nhà của cô đang ở tại quê nhà, phải ngồi xe lửa mất 2 ngày 1 đêm lận!
“Chồng của cô thì sao?” Bác sĩ lại một lần nữa truy hỏi.
Chồng? Cô còn chưa có kết hôn lấy đâu ra chồng chứ? Tô Tiểu Thiến lắc đầu.
Bác sĩ trong lòng đã có tính toán rồi, haizz, người phụ nữ này nhất định là bị ruồng bỏ rồi, nhưng mà, vẫn còn một vấn đề trọng điểm, “Vậy cô có tiền không?”
Tô Tiểu Thiến mặc dù trong lòng cảm thấy không đáng, thiên sứ áo trắng gì chứ, vốn dĩ chính là con ma thu tiền mà, nhưng, bây giờ cô đau đớn vô cùng, vẫn là không thèm tính toán chi li, “Có, Trong này có 50 ngàn, mật mã là 123321” Tô Tiểu Thiến vội vàng nói ra.
“Được, vậy cô ký tên đi” Bác sĩ nhận lấy cái thẻ, chìa ra hoá đơn đưa cô ký tên.
Tô Tiểu Thiến ngậm ngùi nén lệ mà ký tên, vội vàng hỏi: “Bác sĩ ơi, tình trạng của tôi có phải là rất nghiêm trọng không, có bị chết hay không?”
“Đừng nghĩ lung tung, cô chỉ là sắp sinh mà thôi” Lời của bác sĩ giống như tiếng sét giữa trời quang.
Sắp sinh? Tô Tiểu Thiến khủng hoảng trợn tròn mắt, sinh con? Không phải chứ, cô vẫn còn là xử nữ, vẫn còn chưa cùng với người khác làm cái kia cái kia, thì làm sao có thể sinh con được chứ?
“Bác sĩ ơi, anh có khám lầm không. Tôi là bị trướng bụng mà” Tô Tiểu Thiến vội vàng nghĩ là do sai lầm của bác sĩ.
Bác sĩ quay đầu trừng cô một cái, bất mãn nói: “Cô là đang nghi ngờ kỹ thuật của tôi? Cô tự mình xem đi” Anh chỉ vào màn hình máy siêu âm, sau đó lấy đầu dò siêu âm quét qua quét lại trên bụng cô, “Cô xem, đây không phải đứa trẻ thì là cái gì?”
Tô Tiểu Thiến giật mình nhìn màn hình, cái thứ tròn tròn đó là gì? Tại sao lại cử động? Lẽ nào cái thứ tròn tròn màu đen đó chính là… đứa trẻ?
Nhưng… nhưng mà cô vẫn còn là xử nữ, làm sao chỉ trong một đêm liền sinh con được chứ? Đứa trẻ này từ khi nào chui vô bụng cô vậy? Tô Tiểu Thiến vẫn chưa hiểu ra làm sao, thì được đưa vô phòng phẫu thuật rồi.
Nửa tiếng sau.
Tô Tiểu Thiến từ từ mở mắt ra, thuốc mê đã dần dần mất tác dụng, cô theo bản năng sờ xuống bụng, ý, bằng rồi! Vừa định hò reo vui mừng, thì đột nhiên truyền đến tiếng bước vội vã.
“Con của cô là một quái thai” Y tá tinh thần hoảng loạn đặt đứa trẻ lên tay cô, giống như nhìn thấy ma vậy, sau đó vội vàng chạy mất dạng.
Quái thai? Tô Tiểu Thiến có chút lo lắng, không phải là có 3 con mắt chứ? Nhịn khoảng vài giây, Tô Tiểu Thiến vẫn là chầm chậm cúi đầu xuống nhìn, ể…
Quái thai ở chỗ nào chứ, đứa trẻ này da dẻ mềm mịn hồng hào, đôi mắt đen láy long lanh có thần, đây rõ ràng là một tiểu thiên sứ mà, làm sao có thể là quái thai được? Tô Tiểu Thiến trong lòng khinh thường nói.
Đây là con trai hay con gái đây? Tô Tiểu Thiến mở cái tả quấn quanh, oa, con trai, cô lại có thể sinh được một đứa con trai?
Lúc này, cô đã bị đứa con trai giống như thiên sứ hấp dẫn, vốn dĩ quên mất cô vẫn còn chưa cùng với đàn ông làm cái kia thì đã có một đứa con rồi, mà còn là chỉ trong vòng có một đêm liền sinh ra.
Nếu như sự việc kỳ quái này xảy ra trên người người khác, ai cũng sẽ bị doạ mà khóc thét lên, nhưng Tô Tiểu Thiến thì từ nhỏ đã từng thấy qua linh dị, dù rằng có chút kỳ quái, nhưng bây giờ cô đã bị tên nhóc con làm cho mê tít rồi.
🥰