Chương 39: Hôn Nhân Không Tìиɧ ɖu͙©

Tạ Khác Thiên thắt dây an toàn cho cô xong liền ngồi trở về, Lạc Đồng thở phào nhẹ nhõm, chợt nghe anh hỏi: "Sau khi kết hôn em muốn ở nơi nào?"

"Nơi nào cũng có sao?"

"Nơi nào cũng có, tạm thời không có cũng có thể có."

Lạc Đồng trầm mặc một lát, nói: "Nơi nào cũng được."

Tạ Khác suy nghĩ vài giây, khởi động xe nói: "Dẫn em đi chọn."

-

Lạc Đồng không thích biệt thự quá lớn, không gian quá rộng, cuối cùng chỉ xem hai nơi, sau đó chọn một căn hộ lớn ở Cửu Ngô Đài.

Nó không gần trường bằng chỗ ở hiện tại, nhưng nằm ở giữa chỗ cô và công ty Tạ Khác Thiên. Thời gian di chuyển của hai bên không chênh lệch nhiều lắm, đối với ai cũng công bằng.

Tạ Khác Thiên đối với việc này cũn không có ý kiến gì, lựa chọn của cô cùng dự đoán của anh không hẹn mà trùng hợp.

Lạc Đồng quan sát ánh sáng trong phòng, thầm nghĩ dù sao nhà anh nhiều phòng ở, tùy tiện chọn một cái là được, huống chi cô cũng không nhất định mỗi ngày đều phải về nơi này ở. Ông chủ Tạ là một người bận rộn, nào có nhiều thời gian rảnh rỗi cùng cô trải qua cuộc sống vợ chồng.

Tính toán xong xuôi.

Phòng ở hẳn là định kỳ có người quét dọn, không nhiễm một hạt bụi. Lạc Đồng nhìn quanh bốn phía, hỏi: "Anh ở phòng nào?"

"Phòng nào?"



"Đúng vậy, không phải có ba phòng ngủ sao."

Tạ Khác Thiên nghe vậy hơi kinh ngạc, nhìn cô một lát sau như cười như không nói: "Mới vừa kết hôn, tôi tạm thời còn chưa có ý định ở riêng với vợ mình."

“...”

Anh nói quá tự nhiên, như thể anh đã hoàn toàn chấp nhận sự thật rằng bây giờ họ đã là vợ chồng.

Lạc Đồng lại không thể.

"Nhưng mà, chúng ta..."

Tạ Khác Thiên nhíu mày, ý bảo cô nói tiếp.

Lạc Đồng nói "Chúng ta" nửa ngày, cũng không nói ra lời muốn nói kế tiếp. Tạ Khác Thiên thấy cô nói lắp, cũng không thúc giục hỏi, một lát sau mới mở miệng nói: "Nhớ tới một việc chúng ta còn chưa thảo luận qua."

Lạc Đồng ước gì đổi chủ đề, vội hỏi: "Cái gì?"

Tạ Khác Thiên nói: "Em cho rằng, giữa chúng ta sẽ là hôn nhân không tìиɧ ɖu͙© sao?"

Lạc Đồng bối rối.

"...Chưa nghĩ tới."



"Vậy sao." Tạ Khác Thiên hứng thú gật đầu, "Bây giờ có thể suy nghĩ một chút."

Mấy ngày nay Quan Tắc đến làm cho cô không rảnh bận tâm đến những thứ khác. Chạy trốn tình cảm trong quá khứ trở thành suy nghĩ lặp đi lặp lại trong đầu, thời gian suy nghĩ về chuyện cô và Tạ Khác Thiên sau khi kết hôn nên sống như thế nào cũng bị nén lại rất ít.

Nếu có liên quan đến Tạ Khác Thiên, phần lớn thời gian cô chỉ nghĩ, anh có đáng tin hay không, có phải là một đối tượng hợp tác tốt hay không, có thật sự muốn cùng anh bước vào hôn nhân hay không.

Mà không phải có thể cùng anh làm tình không.

Nhưng vấn đề này cũng không phải hoàn toàn không nghĩ tới.

Lạc Đồng lặng lẽ đánh giá Tạ Khác Thiên một cái.

Ít nhất tại thời điểm dùng tay giúp anh, cô quả thật có nghĩ đến, cùng anh làm tình hẳn là rất sảng khoái.

"Nghĩ kỹ chưa?"

Giọng nói Tạ Khác Thiên bỗng nhiên kéo gần lại, Lạc Đồng vừa ngẩng đầu, phát hiện anh đã đến gần một chút. Tim bất thình lình đập nhanh hơn, cô hoài nghi nỗi lòng của mình bị chính chủ đột nhiên biết được, chính mình mới là người bị dọa.

Lạc Đồng cố giả bộ trấn định đem vấn đề ném trở về: "Anh cảm thấy thế nào?"

Tạ Khác Thiên thật sự quá cao, cô ngẩng đầu nhìn anh như vậy, đương nhiên sẽ thiếu chút khí thế. Nhưng một giây sau, anh hơi nghiêng người, tầm mắt trở về ngang hàng với cô.

"Tôi cảm thấy," Tạ Khác Thiên nói, "Hôn nhân không tình dục không thích hợp với chúng ta lắm, em nói xem?"

-