Chương 47

Ngọn đèn lóng lánh có cảm giác như ánh sao xa hoa, vật phẩm trang sức thủy tinh tỏa sáng, ánh lửa màu vàng nhu hòa lại chói mắt, nam, nữ, áo mũ chỉnh tề, vẻ mặt tươi cười, không chỗ nào không thể hiện thân phận cao quý của mình, lễ nghi giả dối, ích lợi lui tới, đây là thứ nơi này triển lãm ra.

Có người tiến vào, có người tò mò nhìn, sau đó sửng sốt, giống như bị lây bệnh, loại tình huống này lan tràn, chỉ là thời gian hơn mười giây, toàn bộ yến hội im lặng xuống, tất cả mọi người nhìn chăm chú vào hai người, hóa thân ánh sáng cùng quân vương đêm tối.

Tôn Hoàng và Đế • Lạp Pháp, trong thời gian hơn một năm này, thượng tầng đều biết hai người nọ, cũng gặp qua, phong tư tuấn mỹ của họ lại làm cho các nữ nhân điên cuồng, biết rõ quan hệ của hai người, nhưng cũng không thể đình chỉ nhớ nhung, chỉ vì hai người nọ quá mức xuất sắc, xuất sắc đến khiến các nàng tự ti mới không làm cho các nàng áp dụng hành động gì, hơn nữa hai người nọ xứng đôi như thế, trên thế giới này có người nữ nhân nào có tư cách đứng bên cạnh một trong hai người, không có, tuyệt đối không có.

Các nữ nhân tin tưởng vững chắc như thế, thậm chí đối loại quan hệ hẳn phải bị chê trách của hai người vẫn kiên định thái độ duy trì, không hề thiếu người dám ở trước mặt các nữ nhân nói lời khó nghe về quan hệ của hai người, đều đã bị các nữ nhân phản kích cùng chán ghét.

Rõ ràng nhìn qua mấy lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy hai người nọ đồng thời xuất hiện vẫn sẽ ngây người, đặc biệt lễ phục hai người hôm nay mặc, bộ quần áo hợp lý đẹp đẽ quý giá mặc trên người làm cho hai người có vẻ càng trở nên tôn quý.

Không hổ là Hoàng Đế a, các nữ nhân ở trong lòng say mê, thật sự rất khí thế a, các nam nhân đều bị áp chế.

Theo sau là nghi hoặc, kỳ quái, hai người nọ cũng không tham gia vũ hội, như thế nào hôm nay sẽ đến?

Chủ nhân vũ hội cao hứng, hai người nọ rất nể tình, ai mời đều không đến, cố tình mình mời bọn họ đến, chuyện nể tình như vậy, chủ nhân vũ hội như thế nào mất hứng. Nhiệt tình đón nhận, cùng hai người hàn huyên vài câu, để hai người tùy ý, lại đi tiếp đón những người khác.

Khí thế của hai người làm cho những người khác không dám tùy ý tới gần, bất quá tầm mắt không chịu được hướng hai người bay tới, đồ vật đẹp, đương nhiên muốn nhìn nhiều vài lần.

Đế và Tôn Hoàng thấy được Ken, gã cùng vợ gã ngồi ở bên kia, tuy rằng Ken đang cười, nhưng Đế và Tôn Hoàng đều từ trong đó thấy được lo âu, là vì chuyện của Ware đi, gã là sợ Ware bị bắt, sau đó khai ra gã.

Đáy mắt Đế hiện lên trào phúng, để ta xem nhìn ngươi sẽ làm ra lựa chọn thế nào, Ken.

Chú ý tới ánh mắt si mê của vợ nhìn về phía sau, Ken xoay người, thấy được hai người, hai người chói mắt tôn quý, Ken nhớ tới xưng hô Ware từng gọi hai người.

Trong một năm này, đối hai người gã căn bản không có cơ hội tiếp cận. Gã từng nghĩ tới mượn dùng thân phận của hai người đạt được địa vị, nhưng gã từng không có tư cách chạm đến hai người. Thời điểm cụ thể biết được hai người nọ không có thực quyền, gã cũng buông tha cho ý tưởng cùng hai người làm quen, tuy rằng ba người kia mượn dùng danh vọng của hai người chiếm được tài phú, nhưng ở trong quan trường, như vậy là không đủ.

Sau này, đứng vững gót chân mới biết được hai người không có thực quyền chỉ do người ngoài không biết, ngầm bọn họ nắm giữ lực lượng tuyệt đối không kém, làm cho gã từng ảo não như thế nào không tìm cơ hội cùng hai người liên hệ, đáng tiếc, hai người chưa bao giờ tham gia vũ hội gì, khiến gã vẫn tìm không thấy cơ hội cùng hai người ôn chuyện. Bất quá, hiện tại cơ hội đến.

"Đã lâu không gặp, Tôn Hoàng tiên sinh, Lạp Pháp tiên sinh." Ken lộ ra nụ cười thân mật hữu hảo, mang theo cảm kích, "Rốt cục có cơ hội lại nhìn thấy hai vị biểu đạt cảm kích của tôi với hai vị."

Vợ Ken phản ứng lại, nghi hoặc nhìn chồng. Đối với chồng mình cô là có cảm tình, nhưng cô sinh ra trong kiểu gia đình này, tự nhiên hiểu được cảm tình của Ken với cô mang theo vài phần lợi dụng, tuy rằng không nói, tuy rằng giả bộ hồ đồ, nhưng loại ý tưởng đó là tồn tại, trong lòng khó tránh khỏi có chút không thoải mái, thời điểm đối mặt Ken, cô có thái độ cao ngạo.

Nhưng nếu Ken cùng hai người nọ nhận thức, như vậy chuyện sẽ không giống, như vậy cảm tình của Ken với cô chính là thật sự, so với thế lực nhà mình, hai người nọ ở trong mắt mọi người, phân lượng của họ rất nặng, hai hạng sự nghiệp duy trì sinh tồn cùng phát triển của nhân loại chính là xuất từ bút tích của hai người, mà trên hai chiếc thuyền song song, đoàn thể tinh anh đến từ tập đoàn Hoàng Đế còn tồn tại, hạo kiếp năm đó, nhóm tinh anh này trên cơ bản có năng lực lên hai chiếc thuyền song song, bọn họ một lần nữa tụ tập dưới cờ hai người nọ, nhóm tinh anh này trên hai chiếc thuyền song song trọng tố một tập đoàn Hoàng Đế mới, hai người làm lãnh đạo nắm tài phú lớn nhất trên thuyền.

Tài phú gia tăng, khiến cho quan viên dựa vào hai người gia tăng, thời điểm trước khi mọi người phát hiện hai người nguyên bản nên mất quyền lực chậm rãi nắm thực quyền, cha đối thủ đoạn của hai người nọ phi thường bội phục. Nhưng với cha mà nói, hai người nọ cũng là người khó làm quen.

Nếu Ken cùng hai người nhận thức, như vậy nhà mình liền cùng hai người đặt lên quan hệ, nhưng Ken chưa bao giờ nói gã nhận thức hai người?

"Năm đó, nếu không phải nhờ phi cơ của hai vị, tôi đã sớm chết trong trận hạo kiếp kia." Ken tự nhiên biết nghi hoặc của vợ, nhưng không giải thích.

"Ngươi nên cảm ơn chính ngươi, nếu ngươi không biết lái phi cơ, hết thảy đều giống nhau." Đế đáp lại trước.

Vợ Ken rất thông minh, lập tức phân tích ra, Ken lái phi cơ đưa hai người nọ đến hai chiếc thuyền song song, cái này ý nghĩa Ken cùng bọn họ quan hệ rất thân mật, dù sao cũng là cùng trải qua hạo kiếp.

Ken có chút thất vọng, gã nguyên bản là muốn dùng lời nói câu ra cảm tạ của hai người với gã, phải biết rằng, năm đó nếu không phải gã xuất hiện, phi cơ kia không bay đến được nơi này, nói cách khác, gã mới là ân nhân của hai người, không nghĩ tới hai người căn bản không có ý tứ cảm tạ gã. Ken đối với hai người vong ân phụ nghĩa có chút mất hứng, thành phủ (?) sâu đậm không có biểu hiện ra ngoài.

"Mặc kệ nói như thế nào, tôi vẫn thật cảm tạ hai vị," Trên khuôn mặt anh tuấn của Ken là mỉm cười thành khẩn cảm kích. "Tôi vẫn muốn tìm một cơ hội gặp mặt hai vị, lại không muốn làm cho người khác cảm thấy tôi là leo lên người quyền quý, muốn cảm tạ, đáng tiếc, hai vị đều không tham gia vũ hội, khiến cảm tạ của tôi vẫn không thể đưa ra." Ken mang theo tiếc nuối nói.

Vợ Ken nóng bỏng nhìn Ken, nguyên lai Ken của cô không phải như cô nghĩ, gã có phẩm cách cao thượng.

Đối với sự dối trá của Ken, Đế cùng Tôn Hoàng không nói gì.

"Tôi đến giới thiệu một chút, đây là vợ tôi." Ken giới thiệu với Tôn Hoàng cùng Đế.

Vợ Ken lễ phép ân cần thăm hỏi hai người.

"Nếu hai vị có rảnh, hoan nghênh hai vị đến nhà tôi làm khách, người nhà tôi sẽ rất cao hứng." Ken đưa ra lời mời.

"Đúng vậy, cha nhất định rất cao hứng, em hiện tại phải đi nói cho cha, Ken, các anh nói chuyện đi." Vợ Ken lập tức rời đi, chuẩn bị đem tin tức này nói cho cha, đây là một cơ hội rất tốt.

Sau khi vợ rời đi, Ken đang muốn nói gì đó.

"Hắn ở chỗ chúng ta." Tôn Hoàng dùng một câu ngăn chận toàn bộ lời Ken định nói.

Ken có chút ngốc lăng, hắn? Hắn là ai vậy? Cùng mình có quan hệ gì? Nghĩ không rõ, đến tột cùng là ý tứ gì?

"Ware." Đế gợi ý nói.

Ánh mắt Ken co rụt lại, khống chế không được, bàn tay buông lỏng, ly rượu cầm trong tay rơi trên mặt đất, nguyên bản nên có tiếng vang thanh thúy bị âm nhạc duyên dáng của vũ hội che dấu.

Sau khi nói xong, Tôn Hoàng liền cùng Đế rời khỏi bên cạnh Ken, còn lại Ken ở chỗ đó tư duy hỗn loạn.

Ware, bọn họ vì cái gì sẽ nhắc tới Ware? Ware ở chỗ bọn họ sao? Ware được hai người nọ cứu giúp? Sau đó nói cho hai người quan hệ của bọn họ?

Chết tiệt, Ware, ngươi như thế nào có thể làm như vậy. Hai người nọ cũng không phải người hảo tâm như ngươi nghĩ, chỉ nhìn chuyện Tôn Hoàng từng đem lễ vật tàn nhẫn gϊếŧ chết trả về cho nguyên chủ nhân, liền có thể biết Tôn Hoàng là một tên cực lãnh khốc, có thể cùng tên này một chỗ Đế • Lạp Pháp lại như thế nào sẽ là nhân vật dễ đối phó.

Bọn họ đem chuyện này nói cho gã là có ý tứ gì? Uy hϊếp? Đe dọa? Không, mình không có gì mà hai cái đại nhân vật nọ cần, họ không tất yếu làm loại chuyện này?

Ken căn bản không rõ, hai người nọ đến tột cùng nghĩ muốn cái gì? Muốn làm gì?

Toàn buổi vũ hội, Ken đều biểu hiện bộ dáng tâm sự rất nhiều. Thẳng đến vũ hội chấm dứt, Ken không trở về cùng vợ, mà là lấy một cái cớ, rời đi.

Đi theo phía sau Đế cùng Tôn Hoàng, hai người cũng không đi nơi nào, mà là hướng boong tàu đi, Ken cắn răng một cái, không đi theo hai người, mà là đến chỗ hai người, muốn nói gã làm sao mà biết được, tự nhiên vì cùng hai người có liên hệ đặc biệt điều tra.

Đến trước cửa chỗ hai người ở, Ken trước lưu ý bốn phía, quả nhiên là khu vực cao cấp, vì nguyên nhân riêng tư, không có thiết bị giám sát, người thân phận càng cao càng không muốn có thiết bị giám thị, rất nhiều người thân phận cao chính là chết dưới loại thiết bị giám thị này. Đối với bảo hộ an toàn, người thân phận cao có phương thức khác.

Dựa vào ám hiệu lúc trước cùng Ware, Ken có quy luật gõ cửa.

Ware trong phòng quyết định không tự tìm phiền não, đặc biệt khi bụng lại nhắc nhở hắn trạng thái hiện tại, hoa quả trên mặt bàn lại mê người như thế, Ware phục tùng bản năng, cầm lấy hoa quả cắn lên, tư vị tuyệt vời đã muốn quên kia làm cho hắn bỏ qua hết thảy phiền não, đầu nhập chuyện lớn –– lấp đầy bụng.

Ăn xong toàn bộ hoa quả, Ware cảm thấy còn chưa đủ, nhưng dù sao không phải địa phương của mình, hắn cũng không dám lộn xộn, nhưng hắn lại phát hiện một thứ khác rất có lực dụ hoặc –– tủ lạnh, mà thứ này bình thường có đồ, càng nhiều đồ ăn.

Từ chối một hồi, nhớ tới Đế công đạo tùy ý, Ware làm ra quyết định, đến trước tủ lạnh, mở ra, đồ ăn rực rỡ muôn màu, làm cho Ware nước miếng chảy ròng, sau đó buông tha lương tri mỹ đức của cảnh sát, dựa theo chủ nhà yêu cầu, bắt đầu tùy ý ăn những đồ ăn này.

Ware ăn đến có cảm giác chướng bụng rốt cuộc đình chỉ hành vi ăn uống này, vỗ vỗ cái bụng tròn trịa của mình, đã lâu không ăn no như vậy, sau đó nhìn bốn phía, phát hiện căn phòng hoa lệ sạch sẽ này đã bị hành động của hắn phá hỏng không thành bộ dáng, phi thường chột dạ. Bụng no rồi, cần vận động, Ware áy náy bắt đầu sửa sang lại phòng, chỉ tiếc, độc thân nhiều năm như vậy, việc nhà của hắn vẫn như cũ rất không xong, phòng cũng càng ngày càng loạn.

Lúc này, tiếng đập cửa mang theo tiếng lóng vang lên, Ware thu liễm cảm xúc, nhẹ tay nhẹ chân đến trước cửa, xuyên qua mắt mèo thấy được Ken ngoài cửa, bốn phía không có người, Ware mở cửa ra, để Ken tiến vào.