Chương 34

Hợp tác? Đối với lời nói của Đế, Boer (Ba Nhĩ) giật mình trong nháy mắt, hắn không rõ ý tứ trong lời nói của Đế.

"Dưới cờ của tập đoàn Đế Hoàng, có nhà xưởng chuyên biệt chế tạo các loại vật liệu, mà ta cũng có được một loại kỹ thuật vật liệu mới, loại vật liệu mới này so với vật liệu cứng rắn nhất hiện có còn cứng rắn hơn gấp bội. Ngươi nên hiểu rõ ý tứ mà toàn bộ số liệu này đại biểu." Đế tự tin mà nhìn Boer, người này có thể nhận được tín nhiệm của chính phủ, biết được kế hoạch ngày tận thế, tư duy sẽ không kém, ở trong chính phủ cũng có được địa vị nhất định.

Boer cả kinh, nếu có loại vật liệu này, như vậy tính an toàn của kế hoạch thuyền cứu nạn tận thế cũng được gia tăng rất lớn, đối mặt sự trùng kích của những khả năng này, ai cũng không thể dám bảo chứng, mà loại vật liệu kiểu mới này đủ để gia tăng xác suất sinh tồn của mọi người.

"Ta có thể cho nhà xưởng Kỳ Hạ hoàn toàn bỏ qua hết thảy đơn đặt hàng chỉ chế tạo loại vật liệu này cho tận thế." Đế hào phóng nói.

"Ngài muốn cái gì?" Boer không tin thương nhân sẽ vô điều kiện làm ra loại hành vi này.

Chỉ tiếc, Đế mà hắn đối mặt không phải thương nhân, hết thảy y làm chỉ là vì hứng thú, cũng không thể xem như là không có mục đích.

Đế không trả lời, chỉ là tiếp tục lời nói trước đó, "Kế hoạch chiếc thuyền cứu nạn này của quốc gia nhất định là đang tiến hành bí mật, mà công ty ngành thuyền dưới cờ của tập đoàn Đế Hoàng có thể lấy danh nghĩa tư nhân chế tạo rất nhiều đội thuyền từ loại vật liệu mới này. Ngươi hẳn hiểu rõ điều này có nghĩa gì."

Boer không cách nào thản nhiên, không sai, quốc gia đang chế tạo bí mật, thế nhưng xí nghiệp tư nhân chế tạo đội thuyền đối với người bình thường mà nói không phải là chuyện kỳ quái gì, huống chi xí nghiệp này là tập đoàn Đế Hoàng xưa nay có thể chế tạo ra kỳ tích, một tập đoàn Đế Hoàng, lại cộng thêm các xí nghiệp khác, liên hợp tuyên bố chế tạo một loại đội thuyền kiểu mới, thời gian hơn hai năm tuyệt đối không tính là nhiều. Mà những đội thuyền được chế tạo tốt này, ở hạo kiếp lại có thể cứu vớt được bao nhiêu người? Boer chỉ cần vừa nghĩ đến điểm này liền không cách nào không kích động, biểu tình nghiêm túc đã không cách nào khống chế được nữa.

"Ngài nói là thực?" Boer không thể tin được hỏi.

"Chuyện này cần sự phối hợp của chính phủ." Đế cũng không nhiều lời.

"Tôi sẽ thông tri tới cấp trên." Trên chuyện này, Boer rất sảng khoái đáp ứng.

"Tôn Hoàng, đem tư liệu cho hắn." Đế nói với Tôn Hoàng vẫn luôn trầm mặc.

"Được." Tôn Hoàng vui vẻ lĩnh mệnh, đứng dậy, đi đến trước một bàn sách, tùy ý mở ra ngăn kéo, dùng không gian tiếp nối lấy ra văn bản tư liệu về phương diện vật liệu đã được Linh chỉnh lý ở xa tận Eden.

Boer có chút khó có thể chấp nhận, tư liệu quan trọng như vậy lại bị đặt tùy ý như thế, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị trộm.

Mặc kệ Boer nghĩ như thế nào, Tôn Hoàng đem tư liệu tùy ý vứt lên trên mặt bàn trước mặt Boer.

Boer lập tức thu thập nó, kể cả bản ký sự điện tử cũng để vào rương mật mã, nói với Tôn Hoàng cùng Đế, "Ba ngày sau, tôi sẽ chuẩn bị xong vé tàu của hai vị, xin hỏi cần mấy vé?"

"Năm cái đi." Đế nói như không quan trọng, vé dư, không biết có thể chôn được dạng mầm mống gì trong lòng người khi hướng tới sinh tồn, nhìn thấy cơ hội, nhân loại sẽ làm ra dạng quyết định nào, hy sinh thành toàn, hay là ích kỷ tham lam, bất luận trải qua bao nhiêu năm, sự thiện biến cùng khó lường của nhân loại, nhìn không thấu, cũng không rõ. Nhân loại a, chỉ cần một cái ý nghĩ, một loại vinh dự, một phần trách nhiệm, một ít cách nhìn liền có thể thay đổi tâm cùng dự định của chính mình.

"Tôi đã rõ, xin chuẩn bị xong hai tỷ rưỡi vào ba ngày sau, đây là tài khoản đặc thù, cùng ngày tôi sẽ xác nhận số tiền này tiến vào chỗ tài chính đặc biệt. Còn ý kiến của Lạp Pháp tiên sinh tôi sẽ phản ánh lên cấp trên, từ đáy lòng tôi hy vọng ý kiến của Lạp Pháp tiên sinh có thể được chấp nhận, như vậy có thể cứu rất nhiều người." Trước khi rời đi, Boer cúi đầu thật sâu với Đế cùng Tôn Hoàng bởi vì ý kiến của bọn họ, đây là cảm nhận phát ra từ nội tâm.

Đối với việc Đế có mục đích gì, Boer không hỏi, bất luận đối phương có mục đích gì, thế nhưng đối phương muốn cứu trợ những người khác, tại trong lòng Boer, đã tự nhận định hình tượng thiện lương nhân từ cùng từ bi cho Đế cùng Tôn Hoàng.

"Người ngu xuẩn." Sau khi Boer rời khỏi, Đế nhàn nhạt đánh giá, chỉ nhìn thần sắc cảm kích cùng sùng kính kia của Boer, Đế đã biết đối phương nghĩ cái gì, cho rằng bọn họ từ bi, đó là cái nhìn ngu xuẩn nhất.

"Đế làm như vậy, là có kịch hay gì sao?" Tôn Hoàng ngả ngớn cầm một lọn tóc của Đế, hỏi.

"Có a." Nụ cười thương xót của Đế chưa từng biến, thế nhưng nếu có người chứng kiến, sẽ cảm thấy phát lạnh, đó là một nụ cười quá mức hắc ám, nụ cười tàn nhẫn coi thường sinh mệnh.

Thế nhưng đối với Tôn Hoàng người duy nhất thưởng thức mà nói, nụ cười này rất đẹp, làm cho Tôn Hoàng không nhịn được mà hạ xuống một nụ hôm trên sợi tóc của Đế. Xúc cảm như tơ lụa, độ ấm hơi lạnh kia, khiến cho Tôn Hoàng mê luyến không thôi.

"Chỉ có một bộ phận người biết chuyện được cứu vớt thì quá nhàm chán, nếu như khi những người bình thường biết được ngày diệt vong đã tới, bên cạnh lại vừa vặn có cơ hội sinh tồn, bọn họ sẽ làm gì đây?" Đế tàn khốc nói, hắn nghĩ tới cái loại hỗn loạn cùng phân tranh đó, thế nhưng không như vậy thì không phải không thú vị sao.

Tôn Hoàng đối với sự tàn khốc của Đế không có ý kiến, ngoại trừ Đế, những người khác sống hay chết, có dạng phản ứng gì cũng không liên quan tới hắn.

"Đế, chúng ta đi dạo biển thêm một chút nữa đi." Tôn Hoàng đề nghị.

Đế không phản đối.

Hai người lần nữa rời khỏi gian phòng, đi đến bãi biển, lúc này đã là lúc mặt trời lặn, tầng mây màu đỏ quýt nhuộm đẫm chân trời, mặt trời cực đại chậm rãi lặn xuống, vầng sáng màu vàng cam tràn ra trên mặt biển, từng điểm từng điểm màu vàng kim xao động, theo gợn sóng nhấp nhô.

Tôn Hoàng khoanh tay giẫm lên trên hạt cát nhỏ mịn, hưởng thụ sự yên tĩnh khi mặt trời lặn.

Ba ngày sau khi hai người hưởng thụ thời gian nghỉ phép nơi bờ biển, Boer lần nữa tới cửa.

"Đây là vé tàu của hai vị." Boer lấy ra từ trong rương mật mã năm tấm vé tàu.

Thông qua mạng lưới bí mật đặc biệt của chính phủ, hai tỷ rưỡi tài chính đã được đưa vào khu tài chính đặc thù của chính phủ.

"Tư liệu của Lạp Pháp tiên sinh, các nhà khoa học đã xem hết, cũng đã xác nhận giá trị của loại vật liệu mới đó." Chế tạo vật liệu loại mới rất đơn giản, hiện tại có được bí mật bộ ngành, chỉ cần thời gian hai năm là có thể hoàn thành toàn bộ số lượng đội thuyền cứu nạn, thậm chí còn có thể có dư để cung ứng cho địa phương khác.

Khi thành phẩm xuất hiện, các nhà khoa học cùng bộ ngành thẩm tra dùng phương thức nghiêm ngặt đã khẳng định được trình độ kiên cố cùng lực kháng va chạm của vật liệu loại mới, các nhà khoa học tuyên bố, kỹ thuật này là vượt thời đại, có nó, cái gì mà công trình bã đậu sẽ chỉ là danh từ lịch sử, bởi vì nó rất đơn giản, thế nhưng chỉ cần một phân đoạn không đúng, như vậy chính là thất bại, thậm chí không cách nào thành hình.

Các nhà khoa học hỏi dò đây là kiệt tác của ai, chính phủ trầm mặc, ngăn trở các nhà khoa học truy cứu tận gốc, thu hồi tư liệu, hiện tại chuyện cần làm không phải là hiểu rõ nguyên lý, mà là vận dụng.

"Còn có, về đề nghị của Lạp Pháp tiên sinh, hội liên hiệp thế giới đã đồng ý, kế tiếp, sẽ liên hệ với các xí nghiệp khác, đến lúc đó sẽ có một hội nghị, hy vọng Lạp Pháp tiên sinh cùng Tôn Hoàng tiên sinh có thể tham gia." Boer thành tâm mời.

"Ta sẽ đi." Đế đại biểu bản thân mở miệng.

"Ta cũng sẽ." Tôn Hoàng tiếp lời mở miệng.

Boer lần nữa cáo từ.

Tôn Hoàng cùng Đế tiếp tục hưởng thụ cuộc sống nghỉ phép cạnh biển, Tôn Hoàng đối với hết thảy nơi đây đều rất hài lòng, việc duy nhất khiến cho hắn bất mãn chính là nguyên liệu hoa quả cùng thức ăn. Ẩm thực của thế giới này rất phát triển, thức ăn mỹ vị tầng tầng lớp lớp, thế nhưng bởi vì hoàn cảnh ô nhiễm, vị lạ trong thức ăn không thể qua được vị giác mẫn cảm của mình, cho nên nguyên liệu nấu ăn của mỗi bữa đều là Tôn Hoàng chuẩn bị từ Eden, trong nhà ấm của Eden, tuyệt đối không có cái loại ô nhiễm này.

Tôn Hoàng còn chuyên biệt xây dựng một chỗ, di thực trái cây ở thế giới này vào trong Eden, đối với điểm này, năm người ở Eden không có ý kiến, thậm chí vì có thể có cơ hội phục vụ Tôn Hoàng cùng Đế mà vui sướиɠ, theo như Julian (Chu Lợi An) nói, đơn xin việc của nhân viên chăm sóc trồng trọt đặc thù đã xếp thành núi, Ngũ Mang Tinh bắt đầu hoài nghi nhân khẩu ở Eden thật sự ít sao? Chuẩn bị bắt đầu một lần tổng điều tra nhân khẩu.

Thế giới lắc lư trải qua một tháng, Đế cùng Tôn Hoàng hoàn toàn tương phản thoải mái sống qua ngày, thảnh thơi hưởng thụ biển ngọc trời xanh, ánh nắng chiếu lên bờ cát, trong hải vực tư nhân, kinh thế hãi tục mà đứng trên mặt biển, theo gợn sóng nhấp nhô.

Một tháng sau hôm đó, Tôn Hoàng cùng Đế nhận được thư mời của chính phủ, đi tham gia hội nghị kinh tế đỉnh cao, đương nhiên đây là cách nói đối ngoại, nội dung chính thức là hợp tác với Đế.

Bản thân khởi đầu, Đế tự nhiên sẽ không bỏ qua, cho nên lần này Đế sẽ đi tham gia, Tôn Hoàng đương nhiên là tùy thời đi theo phía sau Đế.

Hội nghị kinh tế đỉnh cao kỳ thực sớm đã được quyết định tổ chức, thế nhưng nội dung của nó lại không thể để ngoại giới biết được, vì để không tiết lộ bất cứ tin tức nào, cơ cấu kiểm tra an toàn kiểm tra đủ mấy chục lần, không bỏ qua bất cứ một vị trí nào, ngay cả đất nơi bồn hoa thực vật cũng bị đào ra mấy lần, xác nhận không có bất cứ thiết bị giám thị nghe lén nào, hội trường bắt đầu dùng quân đội thủ vệ. Ngăn cản hết thảy người không có phận sự ở xa ngoài cửa lớn hội nghị.

Về nội dung của cuộc hội nghị đỉnh cao này là gì, có chính phủ đi quan tâm, tham dự hội nghị đều là người biết chuyện, bọn họ chỉ cần thương lượng khẩu cung với chính phủ, cùng nhau lừa gạt người của toàn thế giới.

Từng chiếc xe cao cấp xuất hiện, quân đội giơ khiên ngăn lại các phóng viên cường hãn, nhân viên phỏng vấn hiện trường xinh xắn đẹp trai, chỉ có thể bị đẩy đi, đám quân nhân này ngay cả cái khe cũng không để cho bọn họ chui, bọn họ bắt đầu hoài niệm những cảnh sát tản mạn vô năng trước kia.

Thế nhưng mặc kệ như thế nào, công việc vẫn phải làm, chiếm cứ từng đoạn đường, camera nhắm thẳng vào trong cửa lớn, đáng tiếc, phòng ngự lần này thật sự là quá nghiêm mật, bọn họ thậm chí chụp không được người ra khỏi xe là ai. Điều này quả thực là quá mất mặt, các phóng viên vận sức bắt đầu xông lên xô xát.

Một chiếc xe màu đen, do tập đoàn Đế Hoàng đặc biệt chế tạo, trong sự kích động của các phóng viên, dưới sự thủ vệ nghiêm mật tuyệt đối chạy vào cửa lớn của hội trường hội nghị kinh tế đỉnh cao, người phỏng vấn hiện tại nói, lại có một chiếc xe tới, là ai đây, đáng tiếc tình hình hiện trường không cách nào tiếp cận phỏng vấn v.v. . . , sau đó tìm kiếm khe hở, muốn quay ra được tin tức, đáng tiếc vẫn không thể đạt được thành công.

Xe dừng ở cửa chính hội trường, nhân viên công tác tại hội trường đặc biệt tuyển chọn đều là người cao lớn khôi ngô, động tác nhanh chóng vây quanh xe, vây lại ba mặt quanh xe, đưa lưng về phía xe, cảnh giới chú ý ngoại giới, dùng thân hình cao lớn làm tường.