Chương 32

Tập đoàn Đế Hoàng, lúc bắt đầu xuất hiện là tại bảy năm trước thu mua một công ty xe hơi phá sản, sau một tháng ngắn ngủn, công ty xe hơi này liền một lần nữa toả sáng sinh cơ. Dáng xe tạo hình đặc biệt, đường nét lưu sướиɠ, không gian điều khiển dễ chịu, thiết kế hợp lý hấp dẫn ánh mắt của bộ tộc yêu xe, sản phẩm bắt đầu bán chạy. (Đế Hoàng mới ghê! Khỏi đoán cũng biết ai đặt! =_=")

Người sau khi mua xe phát hiện, động cơ xe bọn họ mua tương đối xuất sắc, tính năng không thua xe thi đấu, càng thêm kinh tế bảo vệ môi trường, sau khi dẫn phát thảo luận náo nhiệt trên mạng, tiêu thụ càng thêm sôi động.

Sau đó không lâu, một người mua trong đó xảy ra tai nạn xe nghiêm trọng, nhưng không tạo thành bất cứ thương tổn thân thể nào. Khi chính phủ tiến hành kiểm tra sự cố, phát hiện vật liệu của xe so với bọc thép càng rắn chắc hơn, độ dày lại mỏng hơn cương giáp. Chính phủ kinh hãi, muốn điều tra ra tài liệu cấu thành, nhưng không thành công.

Ở quốc gia tự do tin tức, nên tin tức này rất nhanh thông qua truyền thông mà truyền lưu rộng rãi, sau nửa năm, công ty này trở thành long đầu trong nghiệp xe hơi (ý chỉ công ty đứng hàng đầu), lấy tính năng an toàn, dễ chịu, ưu việt, ngoại hình cá tính hóa nhận được tuyệt đại bộ phận phân ngạch thị trường.

Chính phủ tiến hành điều tra, bởi vì mọi chuyện của tập đoàn đều do Chấp hành tổng tài tiến hành xử lý ("Chấp hành tổng tài" là tên 1 chức vụ, dù là tổng tài nhưng chỉ là người thay mặt cho người chủ thực sự, xử lý thay những việc bên ngoài), mà chủ sở hữu chính thức của nó không lộ diện, hơn nữa khoản tài liệu này trong sạch, nên tập đoàn có thể tiếp tục tồn tại.

Trong mấy năm kế tiếp, tập đoàn Đế Hoàng bắt đầu tiếp cận lĩnh vực chế thuyền, phi cơ, vật liệu, đều đạt được thành công to lớn, thậm chí là tới địa vị độc quyền, cũng có nhiều hợp tác cùng quân đội.

Nhưng tập đoàn Đế Hoàng chưa thỏa mãn như thế, lần nữa tiếp cận nhiều loại ngành sản xuất như điện tử, đất đai các loại, mặc dù trong những ngành sản xuất đó tạm thời chưa đạt được phát triển hoàn toàn, nhưng thực lực của tập đoàn Đế Hoàng đã ngồi ổn trên bảo tọa top ba của thế giới, khi nó phát triển lên các ngành sản xuất khác, tất cả mọi người tin tưởng, nó là đệ nhất thế giới, mà hết thảy những điều này chỉ dùng thời gian gần bảy năm.

Mọi người đối với sự quật khởi của tập đoàn Đế Hoàng tràn ngập hiếu kỳ, mà ở nơi có mặt công chúng chỉ có Chấp hành tổng tài được thuê, mà chủ sở hữu chính thức phía sau hắn ai cũng chưa từng gặp qua, thế nhưng hắn là tồn tại chân thật. Trên văn kiện sở hữu của tập đoàn Đế Hoàng, rõ ràng đánh dấu Tôn Hoàng đích Đế • Lạp Pháp, bọn họ là chủ sở hữu của tập đoàn Đế Hoàng. (Từ "đích" là một trợ từ có rất nhiều nghĩa, trong trường hợp của "Tôn Hoàng đích Đế • Lạp Pháp" này có nghĩa là "và", nhưng ta ko edit = chữ "và" mà để nguyên văn bởi ở đây theo ta còn có thể hiểu bằng 1 nghĩa khác đó là "của", mà thứ tự ngữ pháp của Trung ngược với Việt nên câu này có thể hiểu là "Đế • Lạp Pháp của Tôn Hoàng"!!!! ^^!!! Hay ko!? Anh Hoàng chơi chữ đó, công bố trắng trợn trước công chúng nha!)

Đối với hai người như vậy mọi người phi thường hiếu kỳ, bọn họ trông như thế nào? Bao nhiêu tuổi? Tính cách, sở thích, bằng cấp hoàn toàn không rõ. Hai người này là bí ẩn lớn nhất của giới kinh tế. Tập đoàn Đế Hoàng cùng các xí nghiệp khác bất đồng, chiếm giữ cổ phần khống chế của tập đoàn chỉ có hai người, chỉ có chưa tới năm phần trăm cổ phần do Chấp hành tổng tài kiềm giữ, căn cứ vào tiền lời cùng giá trị của tập đoàn, Tôn Hoàng đích Đế • Lạp Pháp chiếm cứ bảo tọa người giàu nhất thế giới.

Có truyền thông thậm chí treo giải thưởng năm mươi vạn thu mua tư liệu về hai người, bất quá nhiều năm trôi qua như vậy, chân tướng vẫn như trước, không người nào biết được.

Quốc gia có cơ cấu tổ chức cực mạnh, hẳn phải nắm giữ hết thảy tin tức của quốc dân, thế nhưng ở trên người hai người Tôn Hoàng cùng Đế • Lạp Pháp, quốc gia thất bại, bọn họ không có bất cứ tư liệu gì về hai người này, tại loại thời khắc mấu chốt này, quốc gia cũng không tiếp tục áp dụng thủ đoạn bảo thủ gì, trực tiếp tìm tới Chấp hành tổng tài đương nhiệm của tập đoàn Đế Hoàng, mệnh lệnh bọn họ cung cấp tin tức liên lạc với Tôn Hoàng cùng Đế • Lạp Pháp.

Lúc bắt đầu, Chấp hành tổng tài rất có đạo đức nghề nghiệp đương nhiên là không chút do dự cự tuyệt.

"Đây là sự thật sao?" Sắc mặt Chấp hành tổng tài nhiệm kì thứ nhất trắng bệch, không thể tin được mà nhìn nhân viên công tác của cục an toàn trước mắt.

Nguyên lai hắn không có ý định kiện người này, gần đây chính phủ để cho bọn họ liên lạc, thậm chí tạo áp lực càng lúc càng lớn để cho chủ sở hữu của tập đoàn Đế Hoàng ra mặt, thế nhưng bản thân đã ký kết điều lệ giữ bí mật, đạo đức nghề nghiệp của mình cũng không cho phép mình làm như vậy.

Thế nhưng hôm nay, nhân viên công tác của cục an toàn trước mắt này mạnh mẽ xông vào phòng làm việc của mình, mang theo một đám người mặc kệ sự kháng nghị của mình mà hành động tại phòng làm việc, xem nhiều tác phẩm điện ảnh truyền hình như vậy hắn cũng hiểu rõ cách làm của bọn họ là đang tìm thiết bị giám thị cùng nghe lén. Phòng làm việc của mình như thế nào sẽ có những thứ đó, hắn vẫn luôn rất cẩn thận, những người này đương nhiên không có thu hoạch. Nếu như không phải bản thân biết kiềm chế, hắn thật sự rất muốn châm chọc khıêυ khí©h đám người này một phen.

Sau khi làm xong hết thảy những điều này, chỉ lưu lại nam nhân của cục an toàn này, hắn mở ra rương mật mã trên tay, từ trong đó lấy ra bản ký sự điện tử đưa cho mình.

Bản thân không hề gì mà tiếp nhận, nhưng lại thấy được nội dung làm bản thân kinh sợ.

Như thế nào có thể không kinh, không sợ, đó là thế giới tận thế a.

"Hết thảy đều là sự thật, các quốc gia đã bí mật liên hợp lại, bắt đầu vì trường hạo kiếp này mà làm chuẩn bị." Nam tử cục an toàn nghiêm túc mà nói, trong khẩu khí không có một chút vị đạo bỡn cợt, thận trọng mà làm cho người ta hoảng hốt.

"Không có cách nào sao?" Ngữ khí của Chấp hành tổng tài trầm thấp mang theo buồn bã mà hỏi.

"Chúng ta không có năng lực đối kháng tự nhiên." Nam tử nghiêm túc cũng không nhịn được lộ ra bi thương cùng bất đắc dĩ, nhân loại quá nhỏ bé a.

Chấp hành tổng tài không muốn tin tưởng, thế nhưng không cách nào không tin, nhìn địa phương cuối cùng ghi rõ giá cả trên bản ký sự điện tử.

"Năm trăm triệu a." Đây là rất nhiều tiền, đại đa số người cả đời đều kiếm không được nhiều tiền như vậy, thế nhưng dùng để đổi lấy cơ hội sinh tồn kia cũng quá tiện nghi. Hắn là người có được năm phần trăm cổ phần của công ty xe hơi tập đoàn Đế Hoàng, muốn xuất ra khoản tiền này rất dễ dàng. Thế nhưng hắn chỉ có thể chi cho vài người, bản thân, cha mẹ, vợ con, đem tất cả tiền tích góp của hắn xài hết, còn có thể mua thêm hai vé. So với người khác, bản thân tốt hơn rất nhiều, ít nhất hắn có thể cam đoan người một nhà bình an, hắn sẽ mua thêm hai tấm vé, về phần cho ai, hắn thật sự không biết, còn có những người thân khác, hắn thật sự là bất lực.

"Đi theo tôi." Thu liễm cảm giác tội lỗi, Chấp hành tổng tài nói với người của cục an toàn kia, hắn không cự tuyệt, đối với hai vị đổng sự tập đoàn đối với hắn có ơn tri ngộ, lại có năng lực đạt được cơ hội sinh tồn kia, Chấp hành tổng tài không nghĩ bọn họ sẽ bỏ qua đường sinh cơ này.

Chấp hành tổng tài mang theo nam tử của cục an toàn tới tầng cao nhất của tập đoàn Đế Hoàng, trong phòng làm việc chưa từng có người nào ở qua kia có một máy tính, đó là trang bị liên lạc trực tiếp cùng chủ sở hữu của tập đoàn.

"Tôi cũng chưa bao giờ gặp qua bọn họ, hết thảy thông tin liên lạc đều là thông qua máy tính này." Chấp hành tổng tài nói xong, liền đưa vào mật mã lên máy tính, phát ra tin tức.

Rất nhanh liền nhận được hồi âm, biểu thị đồng ý, cũng thêm vào địa chỉ.

Chính phủ rốt cục liên lạc được với Tôn Hoàng đích Đế • Lạp Pháp, mà bọn họ cũng không có bất cứ nghi vấn gì liền đồng ý yêu cầu bái phỏng của chính phủ, hết thảy tựa hồ đều là thuận lý thành chương như vậy, tại thời khắc nguy cơ này, không người nào phát hiện sự khác thường trong đó.

Nam tử của cục an toàn sao chép xong địa chỉ, rời đi.

Chấp hành tổng tài trở lại phòng làm việc của mình, đóng cửa lại ai cũng không muốn gặp, điện thoại cũng không muốn tiếp, công việc cũng tạm thời để qua một bên, giờ khắc này, hắn muốn khóc một hồi.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, nam tử do dự một chút, nhấc ống nghe lên.

Nam tử run rẩy môi, nói không ra lời, đợi đến khi người trong điện thoại lần thứ hai lên tiếng hỏi, nam tử cuối cùng cũng khôi phục một chút, "Mẹ." Thanh âm đang run rẩy, mang theo nghẹn ngào, hắn chưa bao giờ biết bản thân có một ngày nghe được thanh âm của mẫu thân lại sẽ cảm động như thế, bản thân đã bao nhiêu lâu không dùng đến xưng hô mẹ thế này.

Nghe ra thanh âm của con mình không đúng, nữ sĩ ở đầu dây bên kia ân cần hỏi.

"Không có việc gì, mẹ. Chỉ là nhớ mẹ cùng cha mà thôi." Dù sao cũng đã trở thành nhân sĩ thành công tổng tài tập đoàn khoa quốc, nam tử rất nhanh đã điều chỉnh được ngữ điệu của mình. "Hôm nay con sẽ đến gặp mọi người, chuẩn bị tốt cơm nước nga."

"Được, được." Nữ sĩ ở đầu dây bên kia thật cao hứng, nói liên miên không dứt, đối với những lời nói khiến mình ngày xưa vô cùng phiền chán này, nam tử nghiêm túc nghe.

Sau khi gác điện thoại với mẫu thân, nam tử lại gọi điện thoại cho thê tử, thanh âm ôn nhu của thê tử làm cho nam tử phi thường cảm động.

"Thân yêu, anh thật sự rất yêu em." Nam tử chân thành nói.

"Nói cái gì vậy," Trong thanh âm của nữ tử đầu kia điện thoại lộ ra vui sướиɠ của nàng, mang theo ý cười trách nói, "Đều là vợ chồng già rồi, còn nói những lời này."

"Không, chỉ là muốn nói cho em tâm tình của anh." Nam tử nói. "Anh rất yêu em và con, cho nên, anh không thể buông mọi người."

"Thân yêu, làm sao vậy?" Nữ tử cảm thấy không đúng, trong giọng nói mang theo lo lắng.

"Không có việc gì," Nam tử không nói sự thực gặp chuyện không may, chỉ là trấn an thê tử, "Chỉ là thật lâu không cùng em tản bộ, muốn mang em cùng hài tử cùng đi, em nguyện ý không?"

"Được a." Như thế nào sẽ không muốn đây, "Em cùng hài tử sẽ không khách khí, ai kêu anh luôn bộn bề công việc, lần này chúng ta nhất định phải cố gắng tiêu tiền của anh, tiêu đến khi khiến cho anh đau lòng mới thôi."

"Tùy tiện bọn em." Nước mắt chảy xuống, cố gắng duy trì thanh âm bình tĩnh. Chỉ có hơn hai năm a, tiền tài, công việc, cảm giác thành tựu, hết thảy những thứ này đều đã không còn trọng yếu, nó không có ý nghĩa, hiện tại hắn chỉ muốn cùng người nhà ở cùng nhau, đó mới là hết thảy trọng yếu nhất của hắn, cho nên, tuyệt đối phải dẫn bọn họ cùng nhau đi, người một nhà ở cùng nhau.

Nam tử đứng dậy đi tới phía trước cửa sổ, bao quát tòa thành thị lầu cao san sát này, phồn hoa cỡ nào, thế nhưng đều sắp biến mất. Tận thế, chưa bao giờ nghĩ ngày này sẽ đến, hiện tại lại gần sát như thế, thực sự khiến cho người ta không thể tin được. Thần a, đây là sự trừng phạt của người đối với nhân loại sao?

Từ ngày này bắt đầu, nam tử không còn chỉ chuyên chú vào sự nghiệp, hắn bắt đầu quan tâm người nhà, nghiêm túc hưởng thụ thời gian ấm áp cùng người nhà sống chung này, hắn đem sầu não của bản thân che giấu rất tốt, bởi vì cái gì hắn cũng đều không thể nói, hắn biết xung quanh có người giám thị hắn, hắn không thể cho phép người nhà bị liên lụy, hắn sẽ quản tốt bản thân, cho dù là khi say hay trong mộng, cũng tuyệt đối sẽ không thổ lộ mảy may.