Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ám Chiến Tâm Huyền

Chương 48

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Lăng Tịch, Lăng Tịch của

anh." Giọng

nói

anh

khàn khàn bởi vì khẩn trương căng thẳng mà có hơi phát run.

Cằm tôi được cẩn thận nâng lên hết sức dịu dàng,

một

khắc đó, nước mắt tôi

nhỏ

giọt

trên

tay

anh,

anhgiống như bị phỏng cứng ngắc trong phút chốc, sau đó lại mạnh mẽ càng ôm sát tôi hơn.

"Thực xin lỗi, là

anh

không

bảo vệ tốt cho em. Sau này

không

cần sợ nữa,

anh

không

bao giờ cho em rời khỏi

anh."

anh

đặt cằm lên

trên

đỉnh đầu tôi, giống như vô số lần

đã

làm trước đây vậy, vuốt ve vỗ nhènhẹ

sau lưng tôi, chỉ đơn giản vì muốn trấn an đứa trẻ bị dọa kinh sợ.

Trăm ngàn loại cảm xúc lấp đầy trong ngực, nhưng mà

một

câu tôi cũng

không

nói

được, chỉ có mặc kệ bản thân thả lòng mình kề sát vào trước ngực

anh, kiên định vô cùng, an tâm vô cùng. Tôi

thật

sự

dao động, tôi tham lam lưu luyến ôm ấp của

anh, ham mê

sự

dịu dàng của

anh, hơn nữa ham mê

anh

đối xử tốt với tôi. Tôi biết bản thân mình

không

nên đến gặp

anh, biết



vừa nhìn thấy

anh, ý chí của tôi

sẽhỏng mất,

sẽ

rất khó lại lần nữa khôi phục

sự

kiên cường.

anh

cúi đầu xuống, môi

nhẹ

nhàng lướt qua thái dương tôi, chạm hôn lên đôi mắt

đang

nhắm chặt của tôi, đầu lưỡi ấm áp mềm mại từng chút từng chút cuống

đi

mất nước mắt của tôi. Hơi thở ấm áp mang theo mùi khói thuốc, lưu lại

trên

mặt tôi, từ thái dương, lông mi, hai gò má, cho đến đôi môi tôi.

Tôi hẳn nên đẩy

anh

ra, tôi

đã

không

còn xứng để cho

anh

hôn nữa. Lúc trước khi bị bắt cùng

anh

chia lìa biết



kiếp này

đã

vô vọng đấu tranh để được ở bên nhau, tôi quyết tuyệt tự nhiên lựa chọn chết lặng và sa đọa, thậm chí

không

hề cự tuyệt cha nuôi sắp đặt

một

bữa

thịnh yến Thao Thiết nhân thể (1).

(1)

không

hiểu



lắm đây là ý gì, Thao Thiết là

một

loài thú truyền thuyết tham ăn, đoán ý là

một

bữa tiệc mà dùng cơ thể để tiếp đãi


Trong bảy ngày đó, tôi bị ba người thay nhau dạy dỗ, học tập như thế nào thỏa mãn du͙© vọиɠ của đàn ông, sau đó cùng với thủ hạ của cha nuôi mười tên hộ vệ xảy ra quan hệ, để làm kiểm tra hiệu quả học tập.

Biết



là cha nuôi vì muốn hoàn toàn cắt đứt ý niệm chúng tôi trong đầu, nhất là làm cho tôi chết tâm, mà tôi cũng

thật

sự

nghĩ đến bản thân mình như vậy là có thể hết hy vọng. Dù cho sau này

không

có Giang Triết Tín biếи ŧɦái làm nhục và đoạt lấy, chỉ bằng

sự

phóng đãng và đủ loại sỉ nhục ngày đó, tôi còn có mặt mũi gì mà đối mặt với Bá Văn.

Càng buồn cười là, tôi uổng công học bản lĩnh

một

cơ thể mị hoặc, lại

không

hề có đất dụng võ, vừa lên sàn

đã

gặp phải hành hạ ngược đãi và làm nhục cho hả giận của Giang Triết Tín, từ đầu đến cuối

hắnhoàn toàn nắm hết thảy chủ đạo, căn bản

không

cho tôi cơ hội thi triển. Duy nhất hữu dụng, chính là phẫu thuật tái tạo màиɠ ŧяiиɧ, ban đầu

đã

gây được tác dụng lầm lẫn cho

hắn. Giờ hồi tưởng đủ loại, sao tôi

không

cảm thấy xấu hổ nhục nhã

không

chịu nổi chứ, tình làm sao còn xứng đáng?

Phát

hiện

tôi ý định lui ra sau tránh né, bàn tay to lớn của

anh

cắm vào tóc tôi, nâng gáy tôi kiên định áp xuống nụ hôn. Bất ngờ bị đau, làm tôi nhíu mày rêи ɾỉ ra tiếng.



anh

cũng phát

hiện

bất thường, buông môi tôi ra, tinh tế quan sát vẻ mặt tôi, đồng thời ở chỗ đaunhẹ

nhàng vuốt ve, giúp tôi xoa nơi bị sưng sau đầu.

"Sao lại thế này? Ở đây tại sao bị sưng lên? Là

hắn

làm?" Bá Văn trong mắt dấy lên

một

đám lửa giận, "hắn

đánh em?"

Tôi lắc đầu, "không

phải, là tự em

không

cẩn thận bị đập trúng."

"Làm sao có thể.

anh

không

tha cho

hắn." Bá Văn đỡ tôi ngồi lên giường, vẫn như cũ mềm mại

nhẹ

xoa sau ót tôi, ngược lại ngoan độc

nói, "anh

đã

bắt tay sắp đặt xong rồi, chẳng bao lâu nữa Giang Triết Tínsẽ

cửa nát nhà tan. Đến lúc đó,

anh

đem Giang Triết Tín giao cho em xử trí, được

không?"

Tôi chấn động, lý trí lập tức toàn trở lại. "không," Tôi vội vàng

nói, "Các người

không

phải chỉ nghĩ muốn quyền cổ phần của Giang thị sao?

không

cần gϊếŧ người, hơn nữa đừng tổn thương Giang phu nhân, bà ấy đối với em rất tốt. Em

sẽ

đoạt được quyền cổ phần trong tay, Giang phu nhân

đã

nói

qua, đợi cho sau khi kết hôn cùng Giang Triết Tín, cổ phần danh nghĩa của bà tại công ty

sẽ

hoàn toàn chuyển cho em. Cha nuôi

không

phải muốn đoạt lại cổ phần công ty nguyên bản vốn thuộc về Trình gia sao?"

Trình Bá Văn nâng mặt tôi lên,

thật

sâu nhìn tôi, trong mắt tất cả đều là thương tiếc: "Lăng Tịch, em vẫn mềm lòng như vậy. Chính xác, cổ phần kia vốn thuộc về Trình gia chúng ta, chúng tôi tình thế bắt buộc. Nhưng mà

anh

không

thể hy sinh em

đi

đổi lấy cổ phần công ty. Tôi thà rằng

một

lần nữa cuốn vào phân tranh hắc đạo, thà rằng ở thời điểm cần thiết mà

đi

gϊếŧ người. Nhất là Giang Triết Tín

đã

thương tổn em, ngày đó

hắn

ở trước mặt

anh

tổn thương em,

anh

tuyệt đối

sẽ

không

bỏ qua

hắn."

Tôi hoảng sợ nhớ tới lời cha nuôi từng

nói

qua, tôi

không

thể nhìn Bá Văn tự mình phạm pháp được. Tôi gắt gao nắm chặt lấy tay Bá Văn, đau khổ cầu khẩn

anh: "không

được, Bá Văn,

anh

hãy nghe em

nói. Cha nuôi chính là bởi

không

muốn

anh

bị lây dính máu tươi, mới nhọc lòng để em gả vào Giang gia, muốn bằng phương thức hòa bình thu hồi cổ phần.

hiện

tại mắt nhìn thấy cách thành công

không

còn xa nữa,

anh

đừng làm chuyện điên rồ. Nếu

không

sẽ

làm phụ lòng cha nuôi, còn có mẹ nuôi nữa, tuổi của bà

đã

cao, chịu

không

nổi hoảng sợ kinh hãi đâu.

anh

nếu lỡ xảy ra chuyện, bà làm sao mà sống tiếp nữa?"

Sắc mặc Bá Văn ảm đạm vài phần, có chút oán giận

nói: "anh

cũng

không

thể tha thứ cho cha, ông làm sao có thể hy sinh em?"

Tôi hít thở sâu, thành tâm thực lòng

nói: "Cha nuôi

không

có hy sinh em,

anh

không

cần oán hận ông ấy. Ca, về sau em vẫn phải gọi

anh

là ca."

Bá Văn nghe tiếng tôi xưng hô, sắc mặt đại biến, lập tức muốn

nói

gì. Tôi

không

cho

anh

cơ hội, cầm tayanh

nắm chặt trong lòng, trấn an

anh: "Ca, cha nuôi chưa từng gạt em. Em tại sao đến nhà chúng ta, tại sao được cha nuôi và mẹ nuôi thu dưỡng, hết thảy tất cả từ lúc em mới bước vào cửa nhà chúng ta, cha nuôi

đã

nói



ràng rành mạch với em.

anh

cũng

đã

hoàn toàn biết



mà."

"Thời điểm đó, em suýt chút nữa

thì

đã

chết, là cha nuôi ôm em về nhà, mời bác sĩ lại tốn tiền cứu em, trả lại cho em

một

gia đình ấm áp thoải mái. Nhiều năm qua, cha nuôi chưa từng khiến em phải uất ức điều gì, bất luận là chi phí ăn mặc, đến trường, ra nước ngoài, hoàn toàn đều dành cho em thứ tốt nhất, khiến cho em giống như

một

đại tiểu thư chân chính mà lớn lên. Lần này cũng chưa

nói

tới hy sinh em, làm

một

người cha, ông buộc phải làm như vậy. Em vốn dĩ chính là

một

thế thân, thay thế tiểu thư ra mặt là chuyện

thiên kinh địa nghĩa (2), cha nuôi có gì sai? Đừng quên, Giang Triết Tín nhiều lần muốn tìm Hứa Lăng Tịch, chẳng lẽ đổi lại để em

gái

anh

đến bên cạnh

hắn,

anh

liền buông bỏ được?"

(2)Thiên kinh địa nghĩa: để chỉ những lí lẽ đúng đắn xưa nay,

không

có gì phải bàn cãi, nghi ngờ


Bá Văn đau lòng nhìn tôi, xoay tay nắm tay tôi, "Nhưng mà ông hoàn toàn có thể ai cũng

không

cần hy sinh,

anh

có thể giải quyết. Sao có thể để em gả cho Giang Triết Tín?"

Tôi

thật

sâu lắc đầu: "Cầu xin

anh, ca, đừng như vậy.

anh

là con trai ông, làm thế nào ông có thể nhìnanh

đi

trên

đường đổ máu? Trình gia từ lâu

đã

tẩy trắng,

một

bước

đi

sai, quay đầu lại chỉ sợ là

đã

trăm năm sinh mệnh. Cha nuôi đều là vì tốt cho

anh. Lại

nói, em gả cho Giang Triết Tín

một

chút cũng

khôngtủi thân uất ức. Gia thế nhân phẩm của

hắn, lại

nói

tiếp nữa, vẫn là em trèo cao. Cha nuôi luôn cho em an bài tốt nhất." Tôi cố gắng cười

nói, đáy lòng đau nhức vô lực.

"không

phải, Lăng Tịch. Cha căn bản chính là tức giận

anh

yêu

em, ông ta nghĩ muốn chia rẽ chúng ta, mà

anh...." Trong mắt Bá Văn

hiện

ra cực độ bi phẫn.

Tôi trước

một

bước che

đi

miệng

anh, tôi biết

anh

muốn

nói

gì, thân làm con mà chỉ trích cha mình như vậy là đại nghịch bất đạo. Tôi

đã

sớm suy nghĩ hiểu



ràng, tôi chính là con chim thứ ba.

"Đừng

nói, Bá Văn...... Ca,

anh

đồng ý với em, cái gì cũng

không

làm,

sẽ

chờ tin tức tốt của em, đượckhông? Xin

anh, ca.

yêu

cầu cuối cùng của em chỉ có hai chuyện,

một

chuyện chính là điều này, còn lại là, đợi khi em lấy được cổ phần công ty, các người tiếp quản Giang thị, cũng đừng lại gây khó dễ cho Giang gia, chỉ để bọn họ

đi

khỏi

thì

được rồi, có được

không? Van cầu

anh, ca."

"Em......, em có phải là

đã

yêu

tên tiểu tử đó?"

anh

kéo thấp tay tôi, trong đôi mắt là nỗi tuyệt vọng tôi chưa từng nhìn thấy qua, "Có phải

anh

căn bản

không

giữ được em ở lại? Em vẫn muốn quay trở về? Em hôm nay chịu đến gặp

anh, chính là cùng

anh

triệt để chia tay?"

Tim tôi bỗng nhiên vỡ tan tành,

không

thể khống chế nhào vào lòng

anh, "Xin lỗi, ca. Thực xin lỗi." Emyêu

anh, vĩnh viễn đều

yêu, nhưng

đã

không

còn có khả năng nữa.

Tôi dùng hết khí lực toàn thân

nói: "anh

vĩnh viễn là người

anh

trai em

yêu

thương nhất."

"không,

anh

không

chấp nhận được.

anh

muốn ở lại,

anh

muốn em ở lại! Bằng

không

anh

sẽ

gϊếŧ

hắn."anh

lay người tôi,

một

lần lại

một

lần hỏi tôi.

Xương cốt tôi nhanh sắp bị

anh

bóp nát, tôi

không

ngừng lắc đầu,

không

ngừng rơi lệ, "Ca,

anh

gϊếŧ

hắnrồi, em cũng

không

còn cách nào sống nổi." Kẻ gϊếŧ người nhất định cũng

không

thoát khỏi pháp luật trừng trị, tôi xác thực cũng

không

sống nổi nữa. Huống chi, làm sao tôi đối mặt Giang phu nhân đây?

"Ca,

anh

không

thương Lăng Tịch?

anh

chưa bao giờ nỡ làm Lăng Tịch khổ sở, ca.

anh

trai, cầu xin

anh, ca." Tim tôi

đã

bị xé rách thành hai nửa, đau đến tê tâm liệt phế.

Bá Văn suy sụp ngửa mặt lên trời thở dài, buông lỏng bả vai tôi, "Cút

đi."

anh

đứng dậy

đi

đến trước cửa sổ,

không

hề liếc mắt nhìn tôi

một

cái nào nữa.

Tôi lưu luyến

không

nỡ nhìn kỹ càng bóng lưng

anh

lần cuối, nghẹn ngào khôn kể: "Ca...... Em

điđây......"

Gian nan cất bước, nặng nề

không

thể chịu nổi. Trong nháy mắt khi tay chạm vào nắm cửa,

anh

ở phía sau tôi

nói, "Phải chăm sóc mình cho tử tế. Nếu Giang Triết Tín dám khi dễ em, em nhất định phải

nóicho

anh

biết."

Tôi đau đớn mà quay đầu,

anh

vẫn như cũ đứng xoay lưng về phía tôi.

"Được......,

hắn

sẽ

không

......,

anh

yên tâm......" Tôi vất vả

nói

xong, rốt cục nhớ đến, vẫn còn vấn đề quan trọng chưa hỏi, "Ca, Giang Triết Tín có

một

người em

gái,

anh

biết

không?"

anh

chậm rãi quay đầu,"không

biết." Ánh mắt nhìn tôi vẫn đau đớn như cũ, "Sao vậy?"

anh

hỏi.

"Em

gái

hắn

lúc

nhỏ

bị mất tích, bây giờ vẫn

đang

tìm." Tôi nhìn

anh, làm sao cũng

không

có dũng khí hỏi tiếp hoài nghi của mình.

anh

đang

cực lực áp xuống cảm xúc, đôi mắt vừa đen vừa

âm

trầm, "Em muốn

anh

phái người giúp đỡ tìm?

không

hổ là sắp thành người Giang gia rồi."

anh

cắn răng quay đầu lại, lần nữa nhìn ra bên ngoài phía cửa sổ.

Tôi

không

thể giải thích, ngực buồn bực đến hít thở

không

thông.

"...... Em

đi

đây."

Lần này cái gì

anh

cũng

không

nói.

Người mang tôi đến vẫn còn canh giữ trước cửa, thấy vẻ mặt tôi đầy nước mắt, có chút kinh ngạc.

"nói

cho tôi biết làm sao có thể nhanh chóng trở lại khu cửa hàng bên kia." Tôi lau quệt nước mắt.

"Tôi có thể mang nhị tiểu thư trở về."

"không

cần,

nói

cho tôi biết đường

đi

là được rồi."

Tôi xuyên qua hành lang dài lúc đến, vừa ra đến khu cửa hàng lầu ba, chợt nghe

trên

đài phát thanhđang

tìm tôi: "Hứa Lăng Tịch tiểu thư, Hứa Lăng Tịch tiểu thư, nghe được đài phát thanh, xin đến quầy tổng phục vụ lầu

một, người nhà



đang

ở đó chờ

cô."

Lặp lại phát thanh hai lần.

Tôi cực nhanh trước hết chạy đến tầng bốn, sân khấu trung tâm vẫn còn tiếp tục hoạt động. Đám người vây quanh xem vẫn như cũ rất nhiều. Cám ơn trời đất!

Tôi

đi

thang cuốn xuống đến tầng

một, khi đến tầng

một

cảm xúc cũng khôi phục. Vội vàng tùy tiện tìmmột

người hỏi quầy phục vụ ở nơi nào.

Giang phu nhân vẫn luôn duỗi cao cổ nhìn xem, tôi vừa xuất

hiện, ba người đều

nhẹ

nhàng thở ra.

"Lăng Tịch, con xuống rồi.

không

bị đυ.ng vào chỗ nào chứ?" Giang phu nhân

một

phen giữ chặt tôi.

"không

có. Chỉ là căn bản chen ra

không

được. Mẹ từ sớm

đã

xuống dưới sao?" Tôi thở hổn hển

nói.

"không

chen lấn bị thương là tốt rồi. Chúng tôi cũng vừa xuống dưới

không

bao lâu, ít nhiều nhờ hai người bọn họ, nếu

không

mẹ

một

cái bộ xương già này còn

không

bị chen lấn vỡ tan sao. Những người đó sao mà điên cuồng như thế, quà tặng có cái gì tốt?"

Tôi cười khổ lắc đầu.



gái

ở quầy phục vụ theo bên cạnh cười tươi: "Thực xin lỗi, phu nhân, thực xin lỗi, tiểu thư. Khiến hai người hoảng sợ. Tôi đưa hai người đến sảnh nghỉ ngơi uống ly nước, nghỉ ngơi

một

chút nhé."

Giang phu nhân nhìn về phía tôi, tôi

không

sao cả gật gật đầu.

Chúng tôi vừa

đi, Giang phu nhân vừa

nói: "Bảo rằng các người làm hoạt động cũng

không

có gì

khôngtốt. Nhưng mà vấn đề trật tự cũng phải chú ý. Làm bị thương người khác làm sao đây?"



gái

dẫn đường vội vàng

nói: "Chúng tôi

sẽ

phản ảnh vấn đề này. Hôm nay

thật

sự

là rất xin lỗi, trước kia cho đến bây giờ cũng

không

xuất

hiện

tình huống này. Có lẽ ngôi sao ca nhạc kia có nhiều người hâm mộ lắm."

Chúng tôi ở sảnh nghỉ ngơi lại ngồi nửa giờ, tôi cùng Giang phu nhân đều nhịn

không

được bàn luận xem trường hợp kinh tâm động phách vừa rồi, chúng tôi cũng

không

có tức giận, ngược lại cảm thấy rất buồn cười.

Nghỉ ngơi xong, chúng tôi đều cảm thấy có chút mệt,

đã

không

còn hưng trí tiếp tục mua sắm.

Giang phu nhân thuận miệng căn dặn người lái xe kia: "Chúng tôi

sẽ

không

đi

tiếp, ở bên ngoài Tây Môn chờ

anh."

Tây Môn cách sảnh nghỉ ngơi rất gần, chúng tôi

đi

vài bước

đã

tới.

Xe vẫn chưa

đi

lên, Giang phu nhân dẫn tôi theo hướng ngã tư đối diện mà

đi.

Giang phu nhân

nói: "Cửa này cách gần

một

chút, nhưng là đường

một

chiều, chúng ta phải

đi

bộ vài bước, đến đối diện

thì

lên xe."

Tôi gật đầu, nhìn xem phía bên phải

không

xe, cùng Giang phu nhân chậm rãi

đi

tới.

Mới vừa

đi

qua trung tâm đường,

một

chiếc ô tô đột nhiên xuất

hiện

ở phía bên phải phương hướng chúng tôi, hẳn là theo cửa chính khu mua sắm rẽ tới, tốc độ cũng

không

rất nhanh nhưng khi chúng tôi nhìn thấy lẫn nhau

đã

chỉ cách gần trong gang tấc.

Tôi cùng vệ sĩ đồng thời kêu: "Mẹ cẩn thận."

"Phu nhân tiểu thư cẩn thận."

Tôi đứng ở bên phải Giang phu nhân, hoàn toàn là theo phản ứng bản năng, dùng sức đẩy Giang phu nhân

một

phen, hướng đến vệ sĩ khó khăn đỡ lấy Giang phu nhân đưa

một

bên, vệ sĩ đồng thời với tay về phía tôi nghĩ muốn kéo tôi lại nhưng tay lại chụp hụt cánh tay tôi chỉ trong tích tắc.

Hết thảy đều xảy ra trong nháy mắt, tôi nghe được tiếng phanh xe chói tai, sau đó còn có

một

xung lượng

thật

lớn đυ.ng tới thắt lưng tôi, trời đất nghiêng ngả trước mắt tôi, thân thể hoàn toàn mất

đi

cân bằng, đầu tiên là ngửa ra sau

thật

mạnh nện lên

trên

thân xe, sau đó lướt trượt lật mình ngã xuống đất
« Chương TrướcChương Tiếp »