Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ấm Áp Từ Anh

Chương 2: Chia tay

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cửu Gia Linh nằm trên phòng thì thấy cô đi vào trên tay cầm theo vali cũng hiểu, Gia Linh cũng không muốn Tuyết Nhi ở đó nên thấy cô dọn đi thì khá vui.

" Hay cậu ở đây với tớ luôn đi, ba mẹ tớ và mẹ cậu cũng thân nhau mà " Gia Linh mở lời trước.

" Tớ chỉ ở đây vài hôm tìm được chỗ ở tớ sẽ dọn qua đấy " cô biết là ông bà Cửu rất thân với mẹ cô nhưng cô rất sợ làm phiền người khác.

" Được rồi, không sao còn tớ mà đừng lo "

" Cảm ơn cậu Gia Linh " cô ôm bạn mình nói, cô chỉ cần có người bạn này luôn phía sau cô là được.

" Ngốc, hôm nay lại khách sáo rồi "

Hai người cười nói với nhau trên phòng bỗng tin nhắn điện thoại cô reo lên, hai người dừng lại cuộc nói chuyện, Tuyết Nhi mở ra xem thì nhìn thấy hình ảnh và có cả video bạn trai mình ân ái với Tô Nhã Tịnh được chụp lại và gửi cho cô.

" Con khốn đó dám làm như vậy sao? " Gia Linh tức giận cầm điện thoại cô xem lại

" Tớ cũng không ngờ cô ta lại dùng trò này bẩn thỉu này " mặt cô không đổi sắc vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì.

" Cậu có tin hắn ta không? "

" Tớ hiểu rất rõ hắn ta như thế nào? "

Cô không nói gì chỉ gửi những hình ảnh này lại cho bạn trai cô La Thắng xem và nói chia tay xong rồi cô cũng bẻ gãy sim đó. Thật sự cô không muốn để hắn ta tìm hay liên lạc gì tới cô nữa.

Tuy là hai người quen nhau được 3 năm nhưng chỉ dừng lại việc nắm tay, ôm và hôn thôi, cô cũng đã từng chứng kiến hắn ta đi vào khách sạn với người con gái khác nhưng cô lại chọn cách im lặng để xem hắn ta hắn làm gì? Cũng vì một phần là yêu nhưng bây giờ cô đã không thể làm lơ được nữa, thà là đau một lần rồi thôi, dù sao thì cô cũng chẳng hi vọng vào tình yêu này.

Cô yêu hắn nhưng đổi lại là sự lừa dối thì cô làm sao có thể tha thứ cho hắn được nữa, cô đã quá nhân nhượng cho hắn ta hẳn 3 năm rồi.

La Thắng đang ở công ty nhận được tin nhắn của cô thì hoảng hốt nhanh gọi cho cô nhưng không liên lạc được, hắn ta không thể đến Tô gia tìm cô được vì hắn biết bản thân mình đã ngủ với Tô Nhã Tịnh em gái cô và cũng đang trốn tránh cô ta, La Thắng lập tức lái xe đi tìm cô, những nơi cô hay tới nhất cũng không có. Hắn muốn gặp cô để giải thích nhưng cô thì lại chặn mọi liên lạc với hắn.

" Gia Linh tôi biết cô đang ở cùng với Tuyết Nhi, cho tôi gặp cô ấy đi " hắn chợt nhớ ra liền lấy điện thoại gọi cho Gia Linh.

" Một người đàn ông tồi như anh cũng có tư cách nói chuyện với Tuyết Nhi sao? Biến đi, tốt nhất đừng để tôi thấy anh và con nhỏ đó nếu không thì tôi sẽ không tha cho hai người " Gia Linh tức giận chửi hắn trong điện thoại.

" Xin cô cho tôi gặp cô ấy, làm ơn " giọng hắn run run nói

Tuyết Nhi nghe được hết cuộc trò chuyện của hai người, cô cười lạnh một cái rồi đưa tay cầm lấy điện thoại của Gia Linh nghe, được thôi cô muốn xem hắn ta nói gì.



" Đây là lần cuối tôi nói chuyện với anh, có gì thì nói nhanh đi, tôi không có thời gian " cô lạnh giọng nói.

" Tuyết Nhi không phải như em nghĩ đâu, thật sự là cô ta quyến rũ anh, em phải tin anh, trên đời này anh chỉ yêu mình em thôi " hắn nghe giọng cô thì vui mừng, vội vàng giải thích.

" Yêu? Tình yêu mà anh nói là đi ngủ với người con gái khác sao? Tình yêu dơ bẩn của anh tôi thật sự không cần, sau này đừng tìm tôi, tôi và anh đã không còn quan hệ gì nữa rồi " cô nói xong thì cúp máy không cho hắn đáp lại.

La Thắng tức giận tay đập mạnh vào vô lăng, hắn ta vò đầu bức tóc, trong đầu hắn lại hiện ra hình ảnh của cô, từ lần đầu gặp cô ở buổi tiệc sinh nhật của Gia Linh thì lúc đó hắn đã thích cô rồi, lúc ấy cô chỉ mới học năm 2 đại học thôi, sau vài tháng theo đuổi thì cô cũng chấp nhận tình cảm của hắn, lúc đó hắn vui đến không thể tả được.

Cứ vậy là hai người quen nhau cho đến tận bây giờ, hắn yêu cô là thật nhưng hắn cũng là đàn ông cũng có ham muốn của mình còn cô thì luôn cự tuyệt hắn, thế nên hắn mới tìm những cô gái khác để giải quyết và cũng chỉ là ăn bánh trả tiền, hắn không nghĩ là một ngày cô sẽ phát hiện ra, hắn đã hối hận rồi, có trách là trách bản thân hắn không biết nắm giữ.

" Tại sao cô lại gửi những hình ảnh đó cho Tuyết Nhi hả? " hắn như mất bình tỉnh mà gọi điện cho Tô Nhã Tịnh lớn tiếng nói.

" Tại em yêu anh nên em mới làm như vậy, anh không chịu chia tay cô ta thì em đành phải dùng cách này thôi " cô ta giả vờ khóc trong điện thoại.

" Cô không xứng đáng nói từ yêu ở đây, loại phụ nữ như cô thì cũng chỉ để lên giường mà thôi, dù tôi và Tuyết Nhi có chia tay thì tôi cũng không bao giờ chọn cô đâu " La Thắng nói xong thì cúp máy.

Tô Nhã Tịnh bên kia tay bấu chặt điện thoại, ánh mắt căm phẫn hiện ra, cô ta tức đến xanh mặt, phải là cô ta luôn luôn ganh tị với Tuyết Nhi, cho nên Tô Nhã Tịnh muốn giành tất cả từ tay cô, kể cả bạn trai hiện tại của cô. Nhưng không sao dù gì cô ta cũng đã đạt được như ý muốn.

Gia Linh thấy Tuyết Nhi cứ nằm im lặng mãi thì Gia Linh bắt đầu lôi kéo Tuyết Nhi đi chơi để giải tỏa bớt buồn phiền ngoài kia, cho dù có buồn thì cô cũng chỉ buồn một chút rồi thôi, từ khi mẹ cô mất đi thì cùng lúc đó cô đã học cách mạnh mẽ để giải quyết mọi chuyện, cô luôn tự nhắc nhở bản thân mình không được yếu đuối và cũng chẳng bao giờ rơi nước mắt vì một thứ không đáng.

" Đi mua sắm rồi sau đó chúng ta đi ăn " Gia Linh vừa lái xe vừa nói.

" Chiều cậu " cô cười nói.

Hai người nắm tay nhau đi khá nhiều chỗ, mỗi lần cô buồn thì Gia Linh đều là người dẫn cô đi chơi, tâm sự cùng với cô, người bạn này cô thật sự rất quý trọng.

Tối đến cô và Gia Linh nằm trên giường xem phim, cô vừa xem vừa suy nghĩ, cô muốn đi đây đi đó một thời gian cho tâm trạng thoải mái một chút, nghĩ là làm cô liền đứng dậy lấy vali ra soạn những đồ cần thiết mang theo còn lại thì để tạm nhà của bạn cô.

" Tuyết Nhi cậu định làm gì? " Gia Linh cau mày nói.

" Tớ muốn đi chơi một thời gian, cho tớ gửi đồ ở đây, về tớ sẽ lấy nhé "

" Cậu đi đâu? Hay tớ đi cùng cậu " Gia Linh khá là lo lắng cho cô.

" Đi Pari, tớ muốn đi một mình, về sẽ có quà cho cậu, đừng lo "



" Được "

Gia Linh không muốn làm khó cô, bên ngoài cô như vậy thôi, thật ra Tuyết Nhi cũng là phụ nữ mà phụ nữ thì phải có những lúc yếu lòng. Soạn đồ xong thì cả hai cùng nhau đi ngủ, để ngày mai cô còn lên máy bay sớm.

Sáng sớm Tuyết Nhi đã được Cửu Gia Linh lái xe đưa đến sân bay, cô đặt một vé để bay đến Pari sớm nhất có thể, cô cũng đã đặt sẵn khách sạn bên đó để ở tạm, nếu cô cảm thấy thích nghi được thì sẽ ở đó lâu dài luôn.

" Tớ đi đây, qua đó tớ sẽ gọi cho cậu " Tuyết Nhi cười nói, rồi ôm bạn mình một cái.

" Được, cậu đi cẩn thận đấy "

" Tớ biết rồi "

Gia Linh ngồi nói chuyện với cô một chút cho đến khi sắp đến giờ bay thì mời đi về, Tuyết Nhi lên máy bay ổn định chỗ ngồi, ít phút sau đó bay máy bắt đầu cất cánh, cô đưa mắt nhìn ra ngoài, tâm trạng cô lại mang máng buồn, mẹ cô cũng rất thích Pari nếu như mẹ cô có thể đi cùng cô thì tốt biết mấy. Cô suy nghĩ vu vơ được một lát thì cũng dựa đầu vào ghế mà ngủ, do thức sớm nên có hơi buồn ngủ.

Sau vài tiếng bay thì cuối cùng cô cũng tới nơi, Tuyết Nhi nhanh chóng kéo hành lí đi, cô đón taxi để về khách sạn cái đã rồi từ từ tính tiếp.

Không lâu sau đó chiếc taxi dừng trước khách sạn 5 sao sang trọng, Tuyết Nhi mang vali mình vào trong làm thủ tục nhận phòng. Cô mở cửa căn phòng ra nhanh chân nhảy lên giường nằm, thoải mái làm sao.

Cô nằm nghỉ ngơi được một lát thì ngồi dậy đi tắm, nhìn đồng hồ chỉ mới là giờ trưa thôi, mà ở đây không khí lại vô cùng tốt nên cô muốn đi dạo đâu đó. Tuyết Nhi đã đến đây được 2 lần rồi, lần trước là do cô có việc nên qua đây nhưng chẳng được đi chơi gì cả, còn bây giờ thì cô nhất định phải chơi cho đã.

" Chào cô, cho tôi hỏi khách sạn mình có thuê xe không? Tôi muốn thuê một chiếc xe " cô xuống quầy hỏi nữ lễ tân

" Có thưa tiểu thư, tiểu thư hãy điền vào tờ giấy này nhé " nữ lễ tân đưa cô tờ giấy thông tin để điền vào.

" Xong rồi " cô điền xong thì đưa lại cho lễ tân.

" Tiểu thư đi thẳng rẻ phải đến đó sẽ có người giao xe cho tiểu thư "

" Được, cảm ơn " cô cười nói.

Tuyết Nhi đi theo lời mà nữ lễ tân đó nói, nhận xe xong thì cô bắt đầu lái đi, trước tiên là cô đi tìm cái gì bỏ bụng đã, sáng giờ cô cũng chưa ăn gì. Sau khi cô ăn trưa xong thì tiếp tục đi.

Cứ vậy cô đi từ trưa cho tới chiều vẫn chưa chịu về, nói thật thì càng đi càng thích, ở đây rất đẹp không hổ danh là " Kinh Đô Ánh Sáng " dù là tối hay sáng thì vẫn rất đẹp.

Tuyết Nhi tay cầm vài túi đồ bước ra khỏi TTTM, cô định đi một vòng xem sao thôi nhưng thấy những chiếc váy xinh xắn kia mà không kìm lòng được mua vài cái còn có mua cho Gia Linh nhà cô nữa.

Cô lên và lái xe rời đi, nhưng chỉ vừa ra khỏi TTTM thì xe cô đã không may tông vào đuôi xe của một chiếc xe màu đen đang dừng ở đó, phải nói đây là lần thứ n cô bị như vậy rồi, tay lái của cô khá yêu, cô đã thi bằng lái rớt lấy lần, cô chỉ mới thi đậu cách đây mấy tháng thôi. Hôm nay cô đi mà quên coi ngày, chưa gì đã xui vậy rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »