Chương 10

Dù sao việc đã đến nước này thì cũng coi như thất bại, Lý Mão dứt khoát tỏ vẻ vò mẻ không sợ sứt, anh chửi cực kỳ khó nghe, trong lòng thoải mái là được.

Với tình thế này, nếu một lúc nữa bị Omega này gϊếŧ chết, anh cũng không ngoài ý muốn.

Trước khi chết nói chuyện cho đỡ nghiện, cũng coi như là đi không uất ức như vậy.

Lý Mão quét mìn rất tốt, từng chữ đều nhảy disco trên mớ lôi của Vạn Phức Kỳ.

Cơ hàm của Vạn Phức Kỳ căng thẳng nhảy lên vài cái, hắn đột nhiên thô bạo lật thân thể Lý Mão lại, dùng một tay ấn vào gáy anh gắt gao đè mặt Lý Mão vào chăn.

"Ưm ưʍ...!"

Anh giống như một con cá nhảy vào trong chảo dầu, dốc hết toàn lực giãy giụa.

Dần dần, sau lưng Lý Mão bị mồ hôi thấm ướt một mảng lớn, biên độ giãy giụa cũng bắt đầu nhỏ đi.

Giống như một con cá chết bị nấu chín.

Thấy thuộc người bên dưới an phận hơn không ít, Vạn Phức Kỳ mới nắm lấy tóc Lý Mão khiến anh phải ngẩng đầu lên.

"Một cơ hội cuối cùng, nói dễ nghe chút đi."

Lý Mão châm chọc cười lạnh một tiếng, chậm rãi phun ra hai chữ.

"Đồ chó."

Vạn Phức Kỳ gật gật đầu, tức quá hóa cười nói: "Được, đây là anh tự tìm, đừng nói tôi chưa từng cho anh cơ hội."

Nhịp tim của Lý Mão cũng càng lúc càng nhanh.

Anh cố giả bộ trấn định dùng giọng điệu trào phúng nói với Vạn Phức Kỳ: "A... Cậu, cậu thật kỳ lạ, thế mà lại muốn, muốn đánh dấu Alpha, làm Omega muốn điên, điên rồi đúng không."

"Hơn nữa, tốt nhất là cậu nên cầu nguyện khi tôi ra khỏi nơi này, ra ngoài sẽ bị xe đυ.ng chết, bằng không tôi tuyệt đối sẽ gϊếŧ! Tuyệt đối sẽ gϊếŧ, gϊếŧ cậu!"

Vạn Phức lấy lệ "Ừm" đáp lại một tiếng, động tác trên tay lại không dừng một chút nào.

"Tôi cũng không nỡ để anh chết, bảo bối."

Vạn Phức Kỳ yêu thích không ngừng vuốt ve da thịt bên hông thanh niên.

"Dù sao thì nếu anh chết rồi, tôi tìm không ra Alpha thứ hai xinh đẹp như thế này..."

Vạn Phức Kỳ cúi người, ngậm lấy vành tai Lý Mão.

Lý Mão vốn sắp nhận mệnh lại bị một câu này của người đàn ông kích động lại giãy giụa kịch liệt lần nữa

Vạn Phức Kỳ tiếp tục nói: "Bảo bối, bây giờ tôi có chút tò mò rốt cuộc là ai tìm anh tới, anh nói xem rốt cuộc là anh có thù với ai hay không? Đưa một Alpha đến bên cạnh Enigma, người kia muốn anh đi tìm chết sao?"

Nói xong, hắn lại cười ha ha không ngừng.

Nhưng tiếng cười này rơi vào trong tai Lý Mão, không khác gì nụ cười của thần chết.

Enigma?

Là loại giới tính có thể đánh dấu cả Alpha?

Thường thức sinh lý cơ bản nhất của Lý Mão vẫn có, chỉ có điều giới tính này quá hiếm thấy, có người có thể sống cả đời cũng không gặp được một Enigma.

Mẹ nó!

Lý Mão thầm mắng trong lòng, anh gặp xui xẻo gì mà lại đυ.ng phải một tên Enigma.

Lý Mão nghĩ ngoại hình của người đàn ông này trông không giống Omega, nhưng anh lại không bài xích với pheromone của hắn!

Đây là tai nạn lao động đó!

Rốt cuộc ông chủ tìm hiểu tin tức như thế nào vậy!

Người ta là một Enigma, O cái rắm!

Lúc này, đầu ngón tay ấm áp của người đàn ông chạm vào sau cổ anh.

"Chuẩn bị xong chưa? Alpha có vị táo xanh của tôi, bây giờ chắc anh đang rất vui vẻ nhỉ?"

Lý Mão nghĩ thầm, chỉ có đồ ngốc mới vui vẻ.

Anh là một hoàng hoa đại khuê A, từ nhỏ đến lớn đều mơ ước cưới một Omega ôn nhu đáng yêu làm vợ.

Cái gì mà Enigma, ai sẽ lấy loại chó điếc biết đánh nhau này về nhà chứ.

Nhưng sau khi biết được giới tính của đối phương, người ta có thể áp chế anh về mặt sinh lí, Lý Mão thay đổi tư thái kiêu ngạo trước đó, quyết định cụp đuôi làm người.

Lần này thật sự đánh không lại.

Thậm chí đối phương chỉ cần phóng thích pheromone thôi là anh đã có thể quỳ trên mặt đất liếʍ đế giày cho người ta.

Lý Mão nịnh nọt cười "hắc hắc", cố sức quay đầu nhìn về Enigma đẹp trai tràn đầy thương tích phía sau lưng, yếu ớt nói: "Tôi nói đều, đều là hiểu lầm cậu có tin không?"

Vạn Phức Kỳ học dáng vẻ kia của anh, cong mày cong mắt, trả lời: "Tin chứ, người thuê anh tới chắc chắn nói cho anh biết tôi là Omega đi?"