Văn vườn trường, niên hạ công, thiết lập cá nhân dựa theo nội dung của truyện.
Tóm tắt một câu: Thụ cứ nghĩ công là chó con, sau này mới biết công là chó “trà sữa” 1.
Để có tiền trang trải cuộc sống, Dư Nguyệt đã giả làm một học sinh giỏi có "gia cảnh nghèo khó", "nhân cách và học lực xuất sắc" để đi dạy kèm cho cậu học sinh mới 15 tuổi.
Lần đầu tiên gặp nhau, anh đã bị cậu nhóc chưa phân hóa này làm cho choáng váng hết cả đầu.
Cho dù mọi người đã nhắc nhở trước với anh cậu nhóc này là một Ma Vương nhưng anh lại kiên định cho rằng đàn em của mình là một cậu bé thiên thần sợ cô đơn.
Ngày dạy kèm kết thúc, đàn em ôm Dư Nguyệt không buông, đáng thương hỏi:
"Anh à, chờ em phân hóa xong, anh cưới em được không?"
Dư Nguyệt xoa đầu cậu, nhẹ nhàng nói: "Được thôi, anh trai đây là một Beta cho nên anh muốn kết hôn với một Omega chu đáo như nhóc."
...
Ba năm sau, đàn em phân hóa thành Alpha đứng chặn Dư Nguyệt ở trong phòng học trống.
"Anh ơi." Đàn em bế anh ngồi lên bục giảng, miệng cắn vào yết hầu của anh, cười nhạt thì thầm: "Anh định khi nào thì "cưới" em?"
2.
Trong mắt Dư Nguyệt, Beta là giới tính hoàn hảo nhất trên đời.
Chỉ cần anh muốn, anh có thể mạnh mẽ hơn A và quyến rũ hơn O.
Mà Beta cũng sẽ không bao giờ bị thời kỳ phát tình ảnh hưởng, anh sau khi trêu xong liền chạy, dựa xong liền chuồn đi, không bao giờ phải chịu trách nhiệm với bất cứ ai.
Vấn đề duy nhất ở đây – với tư cách là một Beta, anh lại quá nhạy cảm với mùi pheromone.
Dư Nguyệt có thể ngửi thấy mùi pheromone vị trà xanh trên người Lục Diên Khánh nên mới tin rằng Lục Diên Khánh là một "Omega có thân hình quá cao"
Mãi về sau Dư Nguyệt mới biết được --
Thứ nhất, Lục Diên Khánh hóa ra không phải là Omega
Thứ hai, Lục Diên Khánh thật sự thích trà xanh
3.
"Tôi, Lục Diên Khánh, quyết định gửi lời chúc sinh nhật mười tám tuổi của mình cho người quan trọng nhất của tôi, Dư Nguyệt."
"Chúc anh sống trong năm tháng không chông gai, con đường phía trước thuận buồm xuôi gió."
"Em chúc anh có một cuộc sống suôn sẻ và mãi mãi hạnh phúc."