Chương 3. Không xứng nhận được tình yêu của người khác

Omega nhỏ vụng về nhưng rất chủ động, sự áp chế bẩm sinh của pheromone Alpha khiến Omega không thể phản kháng, Tô Khê chỉ có thể chủ động phối hợp để mong Cố Kiêu nhẹ nhàng hơn một chút.

Nhưng bản chất của giao dịch thì làm gì có lòng thương xót.

Kỳ mẫn cảm giả không giống khi đến kỳ mẫn cảm thật, nhưng du͙© vọиɠ phá hoại và sự chiếm hữu vẫn mãnh liệt như nhau.

Suốt ba ngày liên tục, mùi hương pheromone hòa quyện trong phòng chưa tan.

Thỉnh thoảng nghỉ ngơi, Cố Kiêu cũng không kiềm chế.

Tuyến thể sau gáy của Omega vô cùng nhạy cảm, Cố Kiêu thích dùng ngón tay xoa nhẹ lên vị trí lồi lên đó, chỉ cần làm như vậy, mùi mật đào sẽ càng nồng hơn.

Vào lúc này, hương mật đào ngọt ngào chính là sự cám dỗ chết người đối với Cố Kiêu.

Dường như lần này bị kỳ mẫn cảm giả tác động lên thần kinh, khiến Cố Kiêu không thể kiểm soát.

Omega nhỏ yếu ớt lúc đầu không ngừng khóc lóc, về sau đã hoàn toàn buông xuôi.

***

Khi Tô Khê tỉnh lại đã là ba ngày sau.

Căn phòng rộng lớn trống trải, chỉ có mùi long diên hương cao cấp còn sót lại nhắc nhở cậu tất đều là sự thật, cậu đã bị một Alpha đánh dấu.

Cậu nằm sấp trên giường, nâng cánh tay nặng nề như đã bị “gỉ sét” chạm vào gáy.

Ngay lập tức, một cơn đau nhức ập đến, khiến cậu không kìm được kêu lên đau đớn.

Tô Khê úp mặt vào chiếc gối mềm mại, hít nhẹ mũi.

Hương pheromone của Alpha truyền đến, làm tan đi phần nào sự mệt mỏi trong cơ thể.

Omega vừa bị đánh dấu sẽ rất nhạy cảm với pheromone của Alpha đã đánh dấu mình, Tô Khê cũng vậy.

Cậu kéo chiếc chăn màu đen ra, chậm rãi bò xuống giường, lập tức thấy vỏ túi dịch dinh dưỡng vất lung tung khắp nơi.

Ký ức về ba ngày vừa qua tràn về như thủy triều, hình ảnh Alpha kéo cằm cậu rót dịch dinh dưỡng cũng thoáng hiện ra.

Dịch dinh dưỡng là thứ giúp nhanh chóng bổ sung thể lực, đơn giản nhưng tiện lợi.

Người đàn ông kia dùng thứ này để duy trì thể lực, làm cậu ngất đi hết lần này đến lần khác.

Trong đầu hiện lên gương mặt lạnh lùng của Cố Kiêu, gò má Tô Khê ửng đỏ.

Cậu giơ tay xoa mặt, vì quần áo lúc trước mặc đã bị xé nát, nên cậu chỉ đành bọc chăn bò xuống giường.

Vốn cậu định xem thử căn phòng này một chút, nhưng lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc ở bên kia cánh cửa.

“Cố Kiêu, nếu anh tức giận thì cứ tìm tôi, sao lại làm hại Cảnh Thạc!” Giọng nói lạnh lùng pha chút tức giận.

Ngay lập tức Tô Khê nhận ra đó là giọng của Thẩm Hân.

Đại ảnh đế Thẩm Hân, vừa đẹp lại vừa tài năng, có hàng vạn người hâm mộ, là bạn trai tin đồn của ông chủ đứng sau công ty Gia Duyệt Media.

Theo những gì Tô Khê biết, đứng phía sau Gia Duyệt Media là tập đoàn Cố Thị, mà hiện giờ người đứng đầu Cố Thị chính là Cố Kiêu.

Tô Khê nhếch môi, nhẹ nhàng kéo cửa hé mắt nhìn.

Dáng người thon dài của Thẩm Hân đứng bên cạnh ghế sofa, đôi mắt hẹp dài đầy giận dữ và chế nhạo: “Cố Kiêu, anh đúng là một kẻ máu lạnh, lúc trước tôi mắt mù mới để mắt tới anh! Loại người ích kỷ vô tình như anh mãi mãi không xứng nhận được tình yêu của người khác!”

Tô Khê nghe từng câu lạnh lùng của Thẩm Hân, tay nắm chặt chăn, vô thức liếc nhìn Cố Kiêu.

Lúc này đối phương đang ngồi trên chiếc sofa đối diện, nên cậu chỉ nhìn thấy những đường nét cứng rắn trên khuôn mặt anh.

Hết chương 3